Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 223: Trăm hoa đua sắc
Lúc này sắc trời đã tối, người người nhà nhà nghỉ ngơi sau một ngày dài vất vả thì chợ hoa Đấu Nam lại là thời điểm tưng bừng náo nhiệt nhất. Từ xa nhìn lại, cả một khu chợ rộng lớn đèn đuốc sáng trưng, ô tô tải ra vào tấp nập, bấm còi bim bim, thương lái chạy như con thoi chỉ đạo bốc dỡ hàng, rồi từng tốp nông dân hối hả đẩy những xe hoa nặng trĩu, điêu luyện len lỏi quanh các ki ốt chật hẹp. Cả không gian sáng bừng sắc hoa và tràn ngập hương thơm nồng nàn, say đắm.
Đường Duệ Thanh mê đến nỗi quên cả nhấc chân, cứ mải miết dõi theo từng xe hoa, loá mắt phân biệt từng chủng loại. Chiếc xe vàng tươi ban nãy chắc hẳn là cúc mẫu đơn, còn mấy chiếc kĩu kịt đi phía sau toàn một màu đỏ rực này nhất định là hồng nhung rồi.
Đường Tư Kỳ làm đúng bổn phận hướng dẫn viên, nhanh nhẹn giới thiệu: “Ba mẹ, đây là chợ hoa Đấu Nam, là thị trường sỉ quốc nội lớn nhất cả nước và toàn châu Á. Ở đây nổi tiếng với đa dạng chủng loại, giá rẻ và chất lượng tốt. Tới Côn Minh mà muốn mua hoa thì nhất định phải đến chợ sỉ Đấu Nam.”
Mới đứng ở ngoài cổng thôi, còn chưa vào bên trong mà đã hoa hết cả mắt rồi, Lưu Anh chậc lưỡi cảm thán: “Trời thần, cái chỗ bán hoa gì mà to hơn cả chợ đầu mối nông sản thực phẩm nữa.”
Thím vừa dứt lời thì cổng sắt khu nam được kéo ra, nông dân ào ạt đẩy xe vào, tình cảnh lộn xộn như ong vỡ tổ tại ai cũng nóng ruột sợ bị người khác tranh mất chỗ đẹp.
Chứng kiến một màn này, không chỉ chú thím Đường mà ngay cả Đường Tư Kỳ cũng chấn động suýt rớt tròng mắt.
Chà, có cần khí thế hừng hừng đến vậy không?! Và thế là, chợ hoa đêm nay chính thức bắt đầu. Trăm hoa khoe sắc, sáng rực trời đêm!
Nghe nói, toàn bộ hàng lên Đấu Nam đều là vừa cắt từ vườn hoặc mới đấu giá đem ra nên đảm bảo tươi roi rói, không cũ dập.
Đường Tư Kỳ dẫn ba mẹ, đi theo dòng người tiến vào bên trong.
Sở dĩ ngày thường Lưu Anh ít mua hoa không phải do thím không thích mà tại giá hoa cắt cành đắt quá. Trung bình chợ nhà thím bán mỗi bông mười đồng, tuỳ tiện chọn một bó gọi là coi được cũng phải lên đến tiền chục tiền trăm. Thôi thôi, dù sao cũng chỉ để ngắm, có ăn cho no bụng được đâu, phung phí vào đó làm gì!
Còn trồng trong chậu tuy là rẻ hơn thật nhưng vất vả lắm. Cứ nhìn ông chồng nhà thím ngày nào cũng chổng mông cắt cắt tỉa tỉa, kiểm tra độ ẩm của đất, rồi sâu bệnh của cây, chăm hơn chăm con mọn, thím nhìn thôi cũng thấy ngại rồi.
Nhưng mà lúc này đây đứng trước một biển hoa đầy màu sắc. Từng tốp xe hoa lũ lượt lướt qua mắt như mời gọi, bông nào bông nấy cành cao cứng cáp, bung xoè kiều diễm, khiến thím cũng kìm lòng không đặng. Thím kéo tay con gái, nói nhỏ: “Tư Kỳ Tư Kỳ, chỗ nào có bán lẻ không, mẹ muốn mua vài bông.”
Đường Duệ Thanh nhíu mày: “Mua về để đâu?”
Lưu Anh đáp: “Thì mình đang ở căn hộ dịch vụ còn gì. Em thấy trên kệ tủ có mấy bình hoa khô. Mình bỏ tạm hoa khô ra, cắm chơi vài ngày, nào đi thì trả lại.”
Đường Duệ Thanh tuy rằng yêu hoa nhưng chú cũng biết chơi hoa tươi không dễ: “Hay là thôi đừng mua, tuy hoa tươi thật nhưng mua về vẫn phải xử lý, tỉa lá, cắt gốc ngâm cành. Mình chỉ dừng chân ở Côn Minh có vài ngày, bày ra hoa hoét nữa liệu có phiền toái quá không?”
Ý kiến bị bác bỏ, Lưu Anh cụt hứng mặt xị một đống. Không mua hoa thì vào chợ hoa làm gì, rảnh quá thừa hơi hả?
Thấy tình hình có chiều hướng sắp không ổn, Đường Tư Kỳ vội vàng xoa dịu: “Ba mẹ, hay là mình hỏi giá trước. Nếu không đắt thì mua một ít về cắm chơi cũng được. Trước đây con đã từng đọc ở trên mạng người ta bảo hoa mùa hè không bền, giá cũng rẻ hơn mùa đông. Chúng ta còn ở đây mấy ngày lận mà, cắm bình hoa cho vui cửa vui nhà cũng tốt.”
Có con gái làm đồng minh, Lưu Anh mừng ra mặt. Trực tiếp bỏ qua lão chồng, kéo tay con gái vừa đi vừa bàn luận: “Này này, mẹ thấy nhà này hoa hồng đỏ bông to mà màu đẹp, con thử hỏi xem giá nhiêu. À, cả hồng trắng ở hàng bên cạnh nữa.”
Mẹ chỉ nhà nào là Đường Tư Kỳ xăm xắn len vào bên trong.
Nhìn cô con gái nhỏ thoăn thoắt bận rộn, hết chạy bên nọ lại vòng sang bên kia, chủ động bắt chuyện, so sánh giá thành khiến Đường Duệ Thanh có chút ngoài ý muốn.
Trước đây Tư Kỳ nhà chú không hoạt bát nhanh nhẹn như vậy. Nó tính tình hướng nội, với người nhà còn lầm lì chẳng được mấy câu huống chi người ngoài.
Thế nhưng hai ngày này, con gái đã đưa chú đi hết từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. Côn Minh xinh đẹp hay chợ hoa siêu to khổng lồ trước mắt cũng không khiến chú ngỡ ngàng bằng sự thay đổi vượt ngoài sức tưởng tượng của con gái.
Hiện giờ nó đã có thể tự nhiên tám chuyện cùng tài xế, giao dịch với chủ nhà và dám cò kè mặc cả thêm một bớt hai với tiểu thương trong chợ nữa chứ.
Tất nhiên vẫn còn đôi chút trúc trắc, thi thoảng ngẫu nhiên chú vẫn bắt được nét rụt rè, căng thẳng trong mắt con bé. Nhưng như vậy đã là hơn chú rất nhiều rồi, chú đây đi ra đường hãn còn lo lạc nữa là.
Rất nhanh, Đường Tư Kỳ đã quay lại cùng thông tin cụ thể: “Ba mẹ, con đã hỏi rồi, loại hồng đỏ vừa rồi mẹ chỉ tên là Corolla, loại C giá 15 đồng một bó, loại D thì rẻ hơn chút, 11 đồng. Còn hoa hồng trắng hàng bên cạnh tên là Bạch tuyết sơn. Ngoài ra còn có Hồng tuyết sơn, đào hồng tuyết sơn, mật đào tuyết sơn nữa. Trong đó con thấy Mật đào tuyết sơn là đẹp nhất, nó có màu Champagne, nhìn lạ cực.”
Lưu Anh hai mắt sáng rực: “Một bó 11 đồng? Bao nhiêu bông?”
Đường Tư Kỳ: “Hai mươi bông.”
Lưu Anh vui mừng khôn xiết: “Trời đất ơi, hai mươi bông mà chỉ có 11 đồng thôi á hả? Lão Đường, anh biết cửa hàng hoa dưới chung cư nhà mình bán bao nhiêu không? 11 đồng 1 bông, hôm nào giảm giá hết mức thì cũng phải sáu, bảy đồng.”
Đường Duệ Thanh dở khóc dở cười: “Sao so sánh vậy được, hàng hoa chỗ nhà mình là mua đi bán lại, đây là chợ sỉ, chợ đấu mối mà, tất nhiên phải rẻ hơn rồi. Thế nào, nhà mình mua một ít chứ hả?”
Với một người yêu hoa như chú, đứng trước cả dàn hoa đẹp mà giá lại rẻ thử hỏi không động tâm sao được.
Chỉ đợi có vậy, Lưu Anh lập tức sà vào quầy hồng, điên cuồng chọn. Do đã được tôi luyện qua những đợt săn sale nảy lửa ở siêu thị nên thím cực lanh tay lẹ mắt, lia bông nào là chuẩn xác bông đấy. Loáng cái đã được một bó ú ụ ôm đầy ngực, mà chỉ tốn có 30 đồng.
Đường Tư Kỳ nhanh nhẹn đưa tay ra đỡ phụ mẹ.
Mua xong hồng cắt cành quay ra thấy hồng chùm xinh quá, thế là Lưu Anh lại tiếp tục mê mải chọn chọn lựa lựa.
Vừa thoát khỏi biển hoa hồng thì tức thì va phải biển cát tưởng mỏng manh đằm thắm, thế là thím tiện tay vớt luôn một bó.
Còn chú Đường thì đang lặn ngụm trong quầy hướng dương vàng rực đẹp ngất ngây.
Vốn Đường Duệ Thanh rất thích hoa hướng dương, cũng muốn trồng đôi cây ở ban công nhà nhưng trồng loại này mà để bông nở to, cánh xoè rộng hết cỡ thì khó lắm. Thế nên tiện đây chú phải tranh thủ chọn chục cành to đẹp rinh về nhà cho thoả thú chơi hoa.
Cuối cùng lại lấy thêm một ít lá bạch đàn và bó hoa chuông phớt hồng để cắm kèm cho sinh động.