Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 304: Cơ hội lớn
“Tư Kỳ này…”
“Dạ?”
“Nếu có chuyện gì không vui cứ nói với ba mẹ, con đừng ngại, ba mẹ vĩnh viễn là điểm tựa vững chắc, vĩnh viễn làm hậu thuẫn suốt đời cho con. Thế nên bất luận gặp chuyện gì cũng có thể chia sẻ với gia đình, cùng lắm khó khăn quá thì về nhà với ba mẹ, không sao hết.”
Đường Duệ Thanh cẩn thận ướm lời, tránh làm con tổn thương nhất có thể.
Nhưng càng vậy thì Đường Tư Kỳ càng sửng sốt.
Ba nói cái gì vậy trời?
Sao đang yên đang lành lại đề cập tới vấn đề này?
Hay có hiểu lầm gì chăng?
Đường Tư Kỳ hắng giọng, cố bình tĩnh thuật lại tình hình: “Ba à, trước khi ba gọi điện tới con nhận được tin nhắn từ một nhà xuất bản, họ ngỏ ý muốn hợp tác xuất bản bộ tranh ở Bắc Kinh của con.”
Vốn đã chuẩn bị tâm lý vững vàng đón nhận chuyện không hay, nào ngờ tình huống đảo ngược, tin tốt ập đến bất ngờ làm cho Đường Duệ Thanh có chút luống cuồng: “Gì? Con nói sao? Nhà xuất bản tìm con? Nhà xuất bản nào? Tin tức xác thực chứ?”
“Dạ xác thực ba ạ”, mặc dù chính bản thân mình đang rất hồi hộp nhưng thấy ba lo lắng như vậy, Đường Tư Kỳ tự khắc ổn định lại để ba yên lòng
“Tuy nhiên con cũng chưa chắc chắn tại họ liên hệ qua Weibo. Cái này cần phải xác định thêm mới khẳng định được. Có gì để con nói chuyện với họ xem thế nào.”
Ban nãy lo lắng đến cháy ruột giờ lại kích động đứng ngồi không yên, nhưng trên tất cả Đường Duệ Thanh mừng lắm. Có thể nói, chú dõi theo từng bước con đi, xem từng bài viết, đọc từng dòng bình luận, chứng kiến số lượng người theo dõi tăng từ vài trăm lên hơn chục ngàn và giờ là sắp hai mươi ngàn followers.
Thấy người hâm hộ bày tỏ niềm yêu thích thậm chí chú Đường còn ghen tỵ mình không có cơ hội ủng hộ con gái.
Không dưới vài lần chú ca thán việc này cùng lão Từ, còn nói giá kể tập tranh được xuất bản thì tốt quá, như vậy chú có thể bỏ tiền ra mua, rồi gửi tặng bà con dòng họ bạn bè ba bề bốn bên, vừa giúp đỡ thiết thực mà tiện thể khoe con luôn.
“Ba thì ba cảm thấy khả năng là đúng đấy. Chứ vô duyên vô cớ người ta lừa con làm gì, cũng có được lợi lộc gì đâu. Bất quá cẩn thận vẫn tốt. Con có cách nào xác thực thông tin nhà xuất bản đó là thật hay giả không?”
Cách để xác thực…À, có rồi, Đường Tư Kỳ lập tức nghĩ ngay tới Đậu Mễ.
Đậu Mễ có mối quan hệ trong giới khá rộng, trong đó có không ít biên tập viên làm việc tại các nhà xuất bản lớn nhỏ khác nhau. Tuy nhiên cái này là mảng truyện tranh, chưa nghe cô ấy nhắc đến bao giờ, không biết có quen không nữa.
“Vâng, để con đi nghe ngóng xem thế nào. Có gì con gọi lại cho ba sau nhé, giờ con tìm đứa bạn hỏi xem nó có biết không”, Đường Tư Kỳ đáp.
Thấy con chuẩn bị cúp máy, Đường Duệ Thanh liền dặn với theo: “Hỏi được kết quả thế nào thì cũng báo về nhà một tiếng nghe con. Chuyện này đối với nhà chúng ta là chuyện lớn. Ba mẹ chờ tin con.”
Nghe ngữ khí của ba nghiêm trọng quá, Đường Tư Kỳ không nhịn được bật cười: “Vâng, con biết rồi, có tin gì con sẽ báo ba liền, ba yên tâm.”
Sau khi cúp điện thoại, việc đầu tiên Đường Tư Kỳ làm là soạn tin trả lời. Mặc dù tạm thời chưa xác định thật giả nhưng mình vẫn phải thể hiện phép lịch sự và tính chuyên nghiệp cần có. Cô đơn giản thông báo bản quyền bộ tranh vẫn nằm trong tay mình và biểu thị thái độ muốn hợp tác xuất bản.
Đối phương phản hồi ngay lập tức bằng một dãy số điện thoại kèm lời nhắn: [ Em kết bạn WeChat đi, để chị em mình trao đổi cho dễ. ]
Đường Tư Kỳ nhấn nút đồng ý kết bạn, sau đó gửi danh thiếp cả biên tập viên lẫn nhà xuất bản cho Đậu Mễ.
Tư Kỳ: [ Em yêu có đó không?]
Đậu Mễ: [ Ơi, gì đấy? ]
Tư Kỳ: [ Mày có quen ai bên nhà xuất bản truyện tranh Tinh Quang không? Tra giúp tao số điện thoại này có phải là phương thức liên lạc của Tinh Quang không với cả người này có phải biên tập viên ở bên đó không nhé. Chị ấy họ Hà, tên Hà Hân. ]
Đậu Mễ: [ OK, chờ tao tí. ]
Chuyện này đối với Đậu Mễ dễ như ăn kẹo. Tuy cô chưa từng làm việc với bên Tinh Quang nhưng cô có tài khoản trên diễn đàn biên tập viên. Chỉ cần lên đó hỏi bâng quơ một câu, tìm được biên tập viên làm việc trong Tinh Quang rồi trò chuyện dăm ba câu là xác định được người tên Hà Hân là thật hay giả ngay chứ gì.
Lát sau, Đậu Mễ gửi kết quả về
[ Tra được rồi, xác định thân phận và số điện thoại đều là thật. Sao thế? Mày gặp vấn đề gì với bên này hả? ]
Tư Kỳ: [ Che mặt xấu hổ.jpg ]
[ Tao cũng chưa chắc chắn lắm cơ mà ban nãy có biên tập viên bên Tinh Quang liên lạc với tao, nói là muốn hợp tác xuất bản. Mày cũng biết tao chưa từng làm việc với nhà xuất bản bao giờ nên không biết trình tự làm việc ra sao. ]
Đậu Mễ: [ Mày đợi tao tí. ]
Đậu Mễ lại liên lạc với không ít người làm việc trong lĩnh vực liên quan, giúp Đường Tư Kỳ hỏi thăm một vòng.
[ Haha, tao hỏi giúp mày rồi, mày may mắn đấy, Tinh Quang khá có thực lực trong giới xuất bản, họ chuyên đi mảng truyện tranh. Em gái, đỉnh nha, được mời xuất bản rồi đó. Hồi mới tập toẹ cầm cọ, tao cũng từng mơ ước có thể xuất bản một tập tranh của chính mình. Không ngờ con bạn thúi lại đạt được giấc mơ trước mình. Mày cứ làm việc cụ thể với biên tập viên Hà Hân xem bên họ yêu cầu gì. Cái này tao chưa làm bao giờ nên không biết rõ nhưng tao nghĩ không đơn giản đâu, chắc phải qua nhiều trình tự nọ kia đấy. Nhưng họ đã chủ động tìm tới mày thuyết minh đã qua khâu tuyển lựa rồi, cứ tự tin mà thương thảo thôi.]
Tư Kỳ: [ Ừ, bên họ chỉ định rõ muốn xuất bản bộ tranh “Bé Kỳ du ngoạn Bắc Kinh”. Nhưng bộ này tao mới vẽ, vẫn chưa xong. Chắc phải đợi tao vẽ xong xuôi mới có thể tiến hành khâu tiếp theo.]
Đậu Mễ: [ Vậy mày tập trung vẽ cho tốt đi. À, mày thử thương lượng với người ta xem có muốn xuất bản cả những bộ tranh trước của mày không? Nếu được thì xem như trọn bộ lữ hành, quá đỉnh luôn.]
Cái này Đậu Mễ không nhắc thì đích thực Đường Tư Kỳ không nghĩ tới. Nếu làm luôn cả bộ lữ hành thì tuyệt vời quá đi ấy chứ.
Nhiều tin vui dồn dập khiến Đường Tư Kỳ hơi có chút quá tải. Cô trả lời Đậu Mễ
[ Okok, cảm ơn mày nhé. ]
Đậu Mễ: [ Cố lên nha, nào xuất bản nhớ tặng tao một quyển có chữ ký đấy. ]
Tư Kỳ: [ Haha, không thành vấn đề. ]