Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 491: Thế giới động vật
Đường Tư Kỳ chia sẻ đáp án với các bạn: “Đây là loài cò Marabou.”
Tình cờ Dịch Đồng cũng đang lên mạng tra cứu: “Ô đúng thật này, chị Tư Kỳ, chị siêu quá!”
Bốn người vừa ăn tối vừa ngắm cảnh hồ cùng con cò tuy ngoại hình có hơi xấu nhưng khá đặc biệt và sinh động.
Mặc dù cả ngày nay xui ơi xui nhưng biết đâu buổi tối lại đổi vận. Cứ chờ xem!
Lát sau, một đàn voi lưng thững đi tới bên hồ uống nước. Nếu quan sát kỹ thì chúng là một tổ chức được phân công nhiệm vụ rất rõ ràng. Có con làm nhiệm vụ canh chừng, có con chăm voi nhỏ, con tắm, con uống nước, rồi luân phiên đổi vị trí cho nhau.
Buồn cười nhất là cái bọn voi nhỏ không biết dùng vòi uống nước, nó cứ nhúng cái vòi dài ngoằng xuống hồ rồi quất qua quất lại nhưng không sao hút nước lên được.
Con voi lớn bên cạnh liên tục làm mẫu, hút lấy hút để như này, như này này…Tuy nhiên chú voi con mãi vẫn không học được.
Nó tức quá dẩu đít, ngồi xổm xuống rồi dùng miệng uống ực ực, thế có phải nhanh không!
Voi con mỹ mãn rung đùi đắc ý, ai bảo cứ phải dùng vòi mới được, uống bằng miệng chả phải đơn giản hơn sao.
Đàn voi chỉ dừng lại chốc lát rồi rời đi ngay. Tiếp theo là một con thú nhỏ lông xù
“Aaaa cáo kìa, một con cáo nhỏ!”
Mọi người dáo dác nhìn qua. Con cáo có thân hình nhỏ nhắn nhưng cực kỳ linh hoạt, hai lỗ tai nhọn cùng chiếc mõm dài. Bộ lông không đỏ rực như hình ảnh quen thuộc thường thấy trên các bộ phim hoạt hình mà mang sắc xám tro mờ nhạt. Tuy nhiên điều đó không làm ảnh hưởng tới giá trị nhan sắc. Nó vẫn đẹp một vẻ đẹp khó cưỡng. Hèn chi nó còn được gọi là tiểu hồ ly.
Bóng chiều chập choạng, ngồi một lúc thì tối hẳn. Mặc dù lưu luyến lắm nhưng đành phải tạm biệt cảnh hồ vì chuyến phiêu lưu khám phá đêm chuẩn bị bắt đầu.
Ban đêm, tài xế lái xe cũng thoải mái và tuỳ ý hơn. Anh ta điều khiển chiếc xe jeep bọc song sắt chạy băng băng trên đường rừng.
Rất nhanh, bọn họ liền gặp được đà điểu. Là một con đà điểu đực màu đen rất to, rất oai vệ. Bộ lông của nó dày, óng, mượt mà. Trong thế giới động vật, giống đực luôn luôn đẹp hơn giống cái, và loài đà điểu chính là điển hình rõ nét nhất.
Từ vóc dáng cho tới bộ lông vũ đà điểu đực đều hơn hẳn đà điểu cái. Tuy nhiên vì trời quá tối cộng thêm ngồi trên xe nên dù khoảng cách khá gần thì bọn họ cũng không thấy rõ, chỉ cảm nhận một cái bóng đen lao vụt qua với tốc độ cực nhanh, ngay cả xe jeep phóng hết tốc lực cũng không thể đuổi kịp. Loáng cái, nó đã lẩn vào màn đêm đen đặc, mất dạng.
Đi tiếp một đoạn, bọn họ chạm trán báo Gêpa. Chỉ đáng tiếc khoảng cách quá xa, vừa phát hiện có động tĩnh là nó lập tức xoay người chạy. Tuy nhiên Đường Tư Kỳ vẫn bắt kịp thân hình giọt nước mảnh mai, săn chắc, cực cuốn hút.
Tour đêm chỉ kéo dài hai tiếng đồng hồ nhưng tỷ lệ gặp thú nhiều gấp mấy lần ban ngày.
Trên đường vòng về, bọn họ lại nhìn thấy một cặp sư tử. Cũng không biết có phải cặp sư tử lúc chiều hay không nhưng chúng chỉ liếc bọn họ một cái rồi chẳng thèm để ý, tiếp tục đùa giỡn rượt bắt dưới ánh trăng chênh chếch mông lung.
Chưa hết đâu, màn kế tiếp mới thực sự khiến tất cả kinh ngạc rớt tròng mắt.
Sau một hồi vờn bắt, cặp đôi sư tử bắt đầu đè nhau ra làm chuyện người lớn ngay giữa thảo nguyên mênh mông.
Chúng không ngượng thì người xem nhất định ngượng. Thoáng chốc, cả xe im lặng như tờ. Bên tai Đường Tư Kỳ phảng phất vang lên lời kịch kinh điển: “Mùa xuân đến, vạn vật sinh sôi nảy nở cũng là mùa giao phối của muôn thú…”
Dịch Đồng ho nhẹ một tiếng: “Chắc nhóc sư tử bọn mình gặp ban chiều có khi sắp được lên chức anh.”
Tour night safari kết thúc hoàn mỹ. Về tới khách sạn rồi mà Đường Tư Kỳ vẫn hưng phấn không sao ngủ được.
Trước khi đặt chân tới châu Phi, cô đã từng mường tượng ra cảnh mình xâm nhập vào thế giới động vật thế nào, ngắm nhìn các loài thú ra sao. Mặc dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng khi thực sự tiếp cận chúng, cô vẫn không tránh khỏi cảm giác ngộp thở vì quá sức chấn động cùng kích thích tột độ.
Nào là chúa sơn lâm, ông ba mươi, tượng vương, hồ ly, lợn lòi…tất cả đều tràn đầy sức sống và hơi thở tự nhiên, khác biệt hoàn toàn với những con vật bị giam cầm trong vườn bách thú. Giữa thiên nhiên bao la rộng lớn, chúng độc lập mạnh mẽ, giỏi săn mồi kiếm tìm thức ăn, biết cách nguỵ trang lẩn trốn kẻ thù, có khả năng thích nghi tuyệt vời với mọi điều kiện môi trường khắc nghiệt, trong tình thế nguy cấp chúng không chỉ biết cách phòng vệ mà còn sẵn sàng tấn công liều chết, chúng sinh sản và nuôi dưỡng con cái, di cư theo mùa để tìm kiếm nguồn thức ăn và điều kiện sống thuận lợi hơn. Mỗi loài đều thể hiện sự mạnh mẽ và khéo léo của mình trong cuộc chiến sinh tồn, phản ánh sự hoàn hảo của tạo hóa.
Vốn biết môi trường tự nhiên luôn khắc nghiệt, đầy rẫy hiểm nguy và thách thức. Trong thế giới ấy, những quy luật sinh tồn bất biến luôn tồn tại, nơi kẻ mạnh nuốt chửng kẻ yếu, sinh mạng của các loài luôn trong tình trạng đấu tranh không ngừng nghỉ. Tuy nhiên, đó chính là bản chất của tự nhiên, là sự vận động không thể tránh khỏi của vòng quay sinh tồn. Những cuộc đấu tranh sinh tồn này tạo nên sự cân bằng kỳ diệu trong hệ sinh thái, là động lực thúc đẩy sự tiến hóa và thích nghi của các loài động vật.
Trống ngực đập dồn dập, cảm hứng ào ạt trào dâng, giờ có nằm xuống cũng không sao ngủ được thế nên Đường Tư Kỳ quyết định mở máy tính, kết nối bảng vẽ rồi bắt đầu chìm đắm vào thế giới của chính mình.
Cô không hề hay biết Sở Tĩnh ngồi một bên quan sát mình rất lâu. Ước chừng cô ngồi vẽ bao lâu thì cô bé ngồi nhìn bấy lâu. Và trong lòng cô bé ấy, một ý tưởng táo bạo bắt đầu nảy nở thành hình.
Cô bé ấy ước mơ trở thành một người giống như Đường Tư Kỳ.
Làm nghề tự do, chu du khắp chốn, sống trọn đam mê và tận hưởng từng khoảnh khắc.