Cảnh sát Chu không trói được chó để tắm cho nó, nhưng kỹ thuật còng tay "mèo nhỏ" ngược lại rất thạo.
Thành Dao dẫn anh đến quán bar tình thú của đàn chị, hai người xem như chính thức trở thành một cặp đôi trong giới.
Trong sảnh quán rộng rãi, có thể nhìn thấy những nhóm người rải rác ở nhiều nơi khác nhau, một số người đang biểu diễn, một số người đang xem.
Màu sắc chủ đạo của nội thất không phải là màu đỏ thẫm đầy kích thích mà là màu xanh lam đậm với sự lạnh lẽo u sầu.
Ngoại trừ quầy bar và khu vực tiếp khách, hầu hết không gian trong sân được chia thành ba khu vực biểu diễn khác nhau, tất cả đều công khai hoàn toàn.
DJ chọn một bản nhạc nền nhẹ nhàng, không ồn ào, không hỗn loạn, êm đềm và thậm chí là lý trí như những sợi dây hay những màn biểu diễn đang diễn ra khắp nơi.
Nhóm muốn lên sân khấu chỉ được uống tối đa một ly đồ uống có cồn trước khi biểu diễn, cũng giống như trước khi vào địa điểm, có quy định là tất cả các thiết bị điện tử phải được cất trong tủ khóa mã hóa điện tử.
Thành Dao lấy thẻ hội viên của mình ra, nhân viên bảo vệ ở cửa dùng tia tử ngoại quét qua.
Tấm thẻ trắng trống không ngay lập tức lộ ra một dãy số hội viên ẩn dưới ánh sáng.
Cô quay đầu lại nhìn Chu Tĩnh Vũ cười, "Hôm nay em sẽ nói đàn chị làm một cái cho anh."
Cánh cửa sau lưng chậm rãi đóng lại, ngăn cách tiếng ồn ào bên ngoài, chỉ còn lại thanh âm trong trẻo và thuần khiết trong quán bar.
Những gì lọt vào tai anh là: Tiếng roi quất "chan chát", tiếng rên rỉ rời rạc, mệnh lệnh rõ ràng, tiếng trò chuyện trầm thấp...
Tràn ngập dục vọng, nhưng không điên cuồng và mất kiểm soát, là cảm giác nhẹ nhàng và thiết thực bao quanh.
Lần đầu tiên tiếp xúc với tình huống như vậy, nếu Chu Tĩnh Vũ nói mình hoàn toàn không hồi hộp thì nhất định là nói dối.
Đàn chị đã sớm đợi bên trong, khi nhìn thấy Thành Dao thì mỉm cười, ra hiệu cho hai người đi theo.
Thành Dao đi thay quần áo trước.
Đàn chị pha một ly rượu đưa cho Chu Tĩnh Vũ, "Cảnh sát Chu có thể yên tâm, bí mật tuyệt đối về quyền riêng tư của các hội viên là nguyên tắc hàng đầu của chúng tôi ở đây. Chúng tôi đã mở ra một nơi như thế này thì ắt sẽ có cách riêng để khiến mọi người phải tuân theo quy tắc. Một khi đóng cửa lại, chỉ cần chú ý an toàn, mọi người có thể tùy ý chơi đùa, nhưng một khi bước ra khỏi cánh cửa này, đảm bảo sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống của ai cả."
Cô ấy bí mật giơ tay lên và chỉ về một hướng, "Nhìn kìa."
Chu Tĩnh Vũ nhìn theo hướng tay của đàn chị, kinh ngạc phát hiện cách đó không xa có một nhân vật chính trị nổi tiếng mà anh thường thấy trên TV, đang ngồi bất động như hóa thân thành đồ đạc hình người.
Toàn thân trần truồng, nhưng vẻ mặt rất ôn hòa, vô cùng thích ý và thư thái.
Thành Dao bước ra từ phòng thay đồ, trên người mặc trang phục biểu diễn của hôm nay: Nữ thần nguyệt quế trong thần thoại Hy Lạp - Daphne.
Chiếc váy dài xếp tầng màu trắng trơn, phẳng phiu, thêu hoa văn ánh vàng. Ruy băng tua rua treo ở thắt lưng ánh lên ánh sáng lộng lẫy. Trên đầu là một vòng tròn mô phỏng lá nguyệt quế màu xanh lá cây cổ điển.
Chu Tĩnh Vũ nhìn đến ngẩn người, bị đàn chị đẩy ra, "Tới phiên anh, đây là lần biểu diễn đầu tiên của hai người, đừng để bị muộn."
Trang phục của Chu Tĩnh Vũ đương nhiên là thần mặt trời Apollo, hoàn toàn phù hợp với hình tượng oai phong và tuấn mỹ, vị thần nắm giữ ánh sáng và sức mạnh.
Vị thần tượng trưng cho ánh sáng được rất nhiều nữ thần ngưỡng mộ, nhưng ngài chỉ sẵn sàng quỳ xuống trước mặt Daphne và nói hết nỗi lòng với nàng:
"Ta muốn lấy cành lá của nàng làm vương miệng, muốn dùng gỗ của nàng làm cây đàn lia, muốn dùng những bông hoa của nàng để trang trí cho cung của ta."
Hôm nay Chu Tĩnh Vũ mang theo một bộ còng tay thật, còng chặt cổ tay Thành Dao, lại dùng một chiếc thắt lưng nạm ngọc dẫn cô đến chính giữa sân khấu.
Ở đây nằm ở trung tâm tầm nhìn của khán giả, dù theo góc độ nào thì cũng có thể nhìn thấy rõ.
Trước tiên đàn chị bước lên sân khấu, giới thiệu sơ qua về hai người, sau đó trở lại dưới đài, nhu thuận ngồi xuống đệm thú cưng dưới chân chủ nhân, ngay lập tức được vỗ đầu yêu thương.
(Đoạn này đàn chị đang hóa thân thành chủ nhân - sủng vật với tiên sinh nào đó =)))Chu Tĩnh Vũ và Thành Dao bước ra sân khấu, màn biểu diễn chính thức bắt đầu.
Chủ đề mà họ muốn biểu diễn là "treo", hai người đã luyện tập rất nhiều lần ở nhà, cố gắng đạt được sự hoàn hảo khi lần đầu tiên ra mắt.
Đây là thời cơ để nhận được sự khẳng định và chúc phúc cao nhất từ những người bạn trong giới.