Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 113 - Chương 113: Sinh Đôi (1)

Chương 113: Sinh Đôi (1) Chương 113: Sinh Đôi (1)Chương 113: Sinh Đôi (1)

"Bây giờ phụ nữ có thai đã ngủ, hai đứa nhỏ vẫn đang được dọn dẹp, đợi thêm chút nữa là các người có thể vào thăm, nhưng bởi vì là sinh đôi, nên khá gầy yếu, phải tương đối cẩn thận."

Lưu Điền Phương nghe thấy mẹ con bình an, bà thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói: "Hai đứa đều là con trai sao?"

"Đúng vậy, đều là bé trai."

Lưu Điền Phương nhìn Trần Kiến Quân, bà không bỏ lỡ sự thất vọng ở trên mặt anh.

Khóe miệng của bà giật giật, là con trai mà vẫn không tốt sao?

Muốn con gái thì sau này hãy sinh tiếp.

Bởi vì lúc này không quá bận rộn nên Lưu Bình giống như lần trước, ông ấy sảng khoái phê duyệt cho Trân Kiến Quân nghỉ phép, bảo anh an tâm xử lý chuyện trong nhà.

Lần này đúng là mẹ con bình an, nhưng càng mất sức hơn lần trước, Trần Kiến Quân đã thay đổi các toa thuốc của bác sĩ để bồi bổ cho Hứa Hiểu, sau khi nhìn gương mặt tái nhợt mất đi màu máu của cô đang dần dần khôi phục trở lại, anh lập tức có cảm giác thành tựu rất lớn.

Tên của Tiểu Đoàn Tử Đích là Trần Khải Triều, bây giờ gương mặt của hai đứa trẻ trông rất giống nhau, là bào thai song sinh trong cùng một trứng, hơn nữa Tiểu Đoàn Tử càng không giống Trần Kiến Quân, hai người bọn họ thanh tú hơn, giống mẹ nhiều hơn, lần này Trần Kiến Quân nhanh chóng đặt tên cho bọn họ, đứa lớn tên là Trân Khải Thăng, đứa nhỏ tên là Trần Khải Húc.

Sau khi về nhà, có vô số người nối liền không dứt đến thăm cặp sinh đôi, sinh đôi nha, ở trong thôn này cũng chưa xuất hiện sinh đôi. Nhưng bởi vì đứa trẻ còn nhỏ nên bọn họ đều bị Lưu Điền Phương ngăn lại, không biết trên người bọn họ có sạch sẽ hay không, bây giờ hai đứa cháu trai của bà còn nhỏ như vậy, mềm mại như vậy, đáng yêu như vậy, nên sao bà có thể để cho bọn họ tuỳ tiện vào thăm.

Bởi vì đang mang bầu, sợ đụng phải, nên khi em dâu sinh con, Trân Hướng Hồng và Trân Hướng Hoa đều không đến thăm cô, nhưng sau khi sinh xong, bọn họ vẫn mang quà tới thăm đứa cháu nhỏ mới ra đời của bọn họ.

Sinh đôi nha, chuyện này rất hiếm thấy, không ngờ nhà bọn họ còn có thể sinh ra một cặp sinh đôi, cộng thêm dáng dấp trắng nõn đáng yêu, nên càng khiến người khác yêu thích.

Trân Hướng Hoa vẫn khá ổn, nhưng Trần Hướng Hồng lại rất ghen tị khi nhìn hai đứa bé trai, chị ta đã lấy chồng rất lâu nhưng vẫn chưa sinh được bé trai, nhưng tại sao số phận của em dâu lại tốt như vậy, tại sao cô có thể sinh đôi, ba đứa con trail

Sau khi Triệu Ngọc Anh bọn họ nhận được tin tức thì rất vui mừng cho con gái, mẹ con bình an, thật sự là quá tốt rồi!

Hứa Chiêu Mẫn đọc bức thư mà con gái gửi tới, sau đó ông nhớ tới lá thư mà đứa con thứ hai gửi tới, bây giờ ông đã là ông nội của hai đứa cháu trai, ông ngoại của ba đứa cháu ngoại trai, vừa nghĩ tới chuyện còn chưa gặp mặt bọn nhỏ, nhưng trên mặt ông vẫn lộ ra nụ cười, nghĩ đến bọn họ, ngay cả cuộc sống khó khăn ở đây cũng không còn cảm thấy khó chịu đựng nữa.

Lê Giai ôm con trai của cô ấy tới hỏi thăm sức khỏe Hứa Hiểu vẫn đang ở cử, lần này cô sinh đôi, thân thể yếu kém, cho nên cô phải ở cữ hai tháng, phải ở cữ tròn hai tháng thì mới được.

Đãi ngộ này đã khiến cho rất nhiều người cảm thấy tò mò, nhưng chỉ cần nghĩ tới cô đã sinh hai đứa bé trai, thì cũng không ai nói gì.

"Chị Lê." Hứa Hiểu thấy cô ấy bước vào thì lộ ra một nụ cười.

Lê Giai cũng mỉm cười, nhìn hai cái nôi lớn ở bên mép giường, phía trên cái nôi có đặt một cái giá có sợi dây câu, khi bọn họ khóc, nó sẽ nhẹ nhàng lắc lư theo quy luật, khiến bọn họ nhanh chóng ngừng khóc.

"Hai thằng bé này, nhất định phải đong đưa mới ngoan ngoãn đi ngủ, ôm một lúc lâu sẽ không chịu nổi, sau đó anh ấy đã đan hai cái nôi lớn này, rất tiện."

Lê Giai xít lại gân để nhìn hai đứa bé, cô ấy lại mỉm cười: "Các người rất thú vị, còn biết dùng cái nôi này để làm giường cho bọn họ."

"Chủ ý này là do ba của bọn chúng nghĩ ra." Sau đó Trần Lão Tam nhanh chóng đan hai cái nôi lớn để cho hai đứa cháu trai ngủ, đừng nói đến chuyện khác, quả thật là nó rất có ích, thoải mái hơn rất nhiều, không cần liên tục ôm đứa trẻ cả ngày, khi buông nó khỏi tay thì nó sẽ khóc.

"Đứa lớn tên là Viên Viên, đứa nhỏ tên là Bàn Bàn, đúng không?”

"Đúng vậy, so với lúc sinh ra anh trai của bọn nó, thì quả thật bọn nó quá nhẹ."

Nhìn dáng vẻ gầy nhỏ của bọn họ, Hứa Hiểu đã nghĩ ra nhũ danh như vậy, thông tục dễ hiểu, hơn nữa cô tự nhận là dễ nghe hơn cái tên Cẩu Đản, Đại Trụ, Thạch Đầu, đến khi bọn họ lớn thì gọi bằng tên, cũng sẽ không ảnh hưởng gì.
Bình Luận (0)
Comment