Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 144 - Chương 144: Cô Là Ai? (1)

Chương 144: Cô Là Ai? (1) Chương 144: Cô Là Ai? (1)Chương 144: Cô Là Ai? (1)

Về vấn đề này, anh cũng không tận tâm lắm, bởi vì anh đã giao phần lớn công việc cho Hứa Hiểu, thấy cô vui vẻ sắp xếp trang hoàng tổ ấm của mình, vô cùng hào hứng, chủ yếu đều do cô lo liệu, anh không nên khoanh tay đứng nhìn.

Nói chung, trong bốn người bọn họ, anh là người ít quan tâm đến việc trang trí nhất, ngày nào tan học xong ba người kia cũng đến đó, ngó nghiêng qua lại, nhìn chằm chằm vào các sư phụ xem có gì sai không, thứ gì nên đặt chỗ nào.

Chỉ vào những ngày nghỉ, anh mới đi xung quanh, xem xét tiến độ.

Giờ đây, cuối cùng cũng đã trang trí xong, giường mới mà họ làm vội cũng đã được mang vào phòng, tổng cộng có bốn chiếc, một cho vợ chồng Trần Kiến Quân, một cho đứa nhỏ, Chen Kiến Cường và Trân Hướng Quyên mỗi người một cái.

Vẫn còn ba chiếc giường đặt làm nhưng chưa hoàn thành, một chiếc cho Trần Lão Tam và Lưu Điền Phương, hai chiếc còn lại đặt trong phòng cho khách, nhưng mấy thứ này chưa cần dùng gấp, có thể từ từ, sau đó làm lại vài đồ đạc đã cũ, cái gì cần sắm thêm đều mua đầy đủ, màu sắc đồng nhất, dù không hợp nhau lắm thì Hứa Hiểu cũng cố gắng làm cho chúng hợp nhất có thể, để trông tổng thể đẹp hơn chút.

Họ chuyển đồ đạc tới, dọn dẹp xong xuôi, rồi chọn ngày lành tháng tốt, mở tiệc mời người quen thân thích đến uống rượu tân gia.

Rượu tân gia này rất đơn giản, vì lúc này quen biết ít, Trần Kiến Quân cũng không muốn lộ ra chuyện anh có nhà ở đây, cho nên khách đến chính là nhạc phụ nhạc mẫu, chú thím của Hứa Hiểu, hai bàn vui vẻ ngồi cùng nhau, ăn bữa cơm, xem như tân gia.

Anh đánh một bức điện vê quê, báo tin vui cho Trần Lão Tam, đồng thời cũng là mời họ đến đây.

Trân Lão Tam từ chối, mặc dù họ rất vui mừng, nhưng thu hoạch vụ thu quan trọng, chờ thu hoạch xong rồi, không bận rộn nữa, họ cũng chẳng ngại đâu, hoặc sẽ vui vẻ tới tìm.

Nhưng trước mắt, nếu họ không thu hoạch hoa màu, lương thực cuối năm được chia sẽ giảm đi rất nhiều, lúc trước Trân Kiến Quân có công việc, Trân Lão Tam vẫn ở trên đồng, bây giờ Trần Kiến Quân không có việc làm nữa, trở thành sinh viên, ông càng không thể rảnh rỗi.

Hứa Hiểu cũng hy vọng hai người họ đến, đến đây, đến ngôi nhà này, sẽ khá khẩm hơn.

Nhà có một già, với một trẻ.

Không thể phủ nhận dù là thành viên thù địch của mẹ chồng, nhưng cô cũng không thể bác bỏ một điều rằng Lưu Điền Phương quả thực là một người mẹ chồng tốt, thấu tình đạt lý, sẽ không chỉ tay năm ngón hay can thiệp quá mức.

Ngay cả Triệu Ngọc Anh cũng đã hơn một lần, nói rằng cô đã tu phúc mấy đời, kiếp này mới gặp được chồng và mẹ chồng mà dễ ở chung như vậy.

Vả lại họ đến rồi, thì sẽ không cần lo lắng chuyện con cái nữa, ông bà nội thì nhất định sẽ lo toan, sẽ càng giống một gia đình hơn.

Bây giờ trong nhà hoàn toàn không nổi lửa nấu cơm, chỉ vào cuối tuần cô mới cùng Chen Hướng Quyên đi mua thức ăn nấu ăn.

Mà bình thường trong khoảng thời gian đi học, cô và Trân Kiến Quân tắm rửa xong, sẽ vê nhà mẹ cô ăn cơm.

Đến cuối tuần, Trần Hướng Quyên và Trần Kiến Cường mới trở về, thường ngày ở trường hay cầm sách chăm chỉ đọc. ...

Những thay đổi mà trường đại học mang lại rất rõ ràng, trước khi khai giảng, Trần Kiến Quân đều may cho mọi người ít quần áo mới, dù không phải kiểu thịnh hành nhất, nhưng sạch sẽ, gọn gàng, không bị rập khuôn, mặc lúc nào cũng được.

Nhưng đi học mấy tháng, Trân Hướng Quyên đã để ý đến xu hướng, kiểu tóc cũng không chỉ là tóc đuôi ngựa nữa, cũng sẽ tiêu nhiều tiên hơn để trưng diện, nhìn vào càng giống người thành thị hơn.

Trần Kiến Cường thì chẳng có thay đổi gì mấy, ngày trước ra sao thì bây giờ vẫn vậy, cậu không để ý đến ăn diện, nhưng ngoại hình của cậu rõ ràng là trên mức trung bình, rất nhiều người đã tìm được một nửa của mình ở trường đại học, ngược lại cậu đã nhận được không ít yêu cầu "kết bạn" khó hiểu của các bạn nữ.

Cậu đều từ chối hết.

Hứa Hiểu cũng gặp phải chuyện này, một người xinh đẹp như cô, nói một cách mỹ miều hơn, thì cô chính là một cô gái có nét đẹp cổ điển, tính tình dịu dàng, hiển nhiên không chỉ có Trân Kiến Quân mới có con mắt thưởng thức cái đẹp, lúc khai giảng, anh đã phải khẳng định chủ quyền trước một lần, sau đó cách mấy ngày lại tới trường của cô, đợi cô cùng về, ngăn chặn những người có ý định đập chậu cướp hoa.

Tại thời điểm này, bởi vì độ tuổi tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học lần này là dưới 30, vì vậy có rất nhiều thanh niên đã lập gia đình, nhưng những thanh niên chưa kết hôn cũng không ít, đối mặt với các sinh viên đại học từ khắp nơi trên cả nước, trong bốn năm đại học, nhiều người đã có thể tìm thấy người bạn đời sẽ ở bên mình suốt quãng đời còn lại.
Bình Luận (0)
Comment