Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 169 - Chương 169: Phòng Gạch (3)

Chương 169: Phòng Gạch (3) Chương 169: Phòng Gạch (3)Chương 169: Phòng Gạch (3)

Bác hai Trân hiểu được sự lo lắng của anh, nói: "Em gái người chiến hữu kia của bác cũng ở cách đó không xa, chỉ tâm một cây số. Nếu có việc gì bà ấy cũng có thể đến giúp đỡ hai vợ chồng nó."

"Vậy là chỗ đó cũng khá thích hợp rồi."

"Đúng thế."

Hơn nữa, giá thuê nhà ở trong thôn cũng sẽ rẻ hơn, còn có chỗ trồng rau, có thể chăn nuôi tăng thêm thu nhập, quả thật không tệ chút nào.

"Ngày mai em có rảnh không? Ngày mai anh dọn đồ sang, nếu có thời gian có thể cùng anh đi nhận nhà không?." Trần Ái Đảng hỏi Trần Kiến Quân.

"Được đó, ngày mai em được nghỉ, buổi chiều có thể đến đó." Trần Kiến Quân đáp.

"À mà, còn đồ đạc trong nhà thì sao?"

"Thôi, ngày mai chúng ta đi mua một số nhu yếu phẩm, phần còn lại mua sau."

Trân Kiến Cường bên cạnh nghe, liền nói: "Anh có muốn mua đồ nội thất cũ không? Em biết nơi nào có đó."

"Nếu được vậy là tốt nhất."

"Nào, hôm nay chúng ta phải uống vài chén, chúc mừng Ái Đảng tìm được nhà ở."

Trần Lão Tam lấy ra một chai rượu gạo và một đĩa đậu phộng. Hai mắt bác hai Trần lập tức sáng rực lên: "Đã đến lúc ăn mừng rồi. Không dễ để tìm được một nơi ở ưng ý. Hai ngày nữa là đến khai giảng rồi, chờ khai giảng xong ta cũng trở về thôi."

Phương Hồng Mai và Trần Ái Đảng nghe thấy, đều cùng nhau quay sang, bất ngờ gọi: 'Ba?”

"Ở nhà còn có việc phải làm, không thể ở đây mãi được."

"Ở lại đây mấy ngày nữa, hiếm có mới tới đây, anh và chị dâu ở lại mấy ngày nữa rồi đi." Trần Lão Tam khuyên nhủ.

Trần Bình vỗ vỗ ngực: "Đừng lo lắng, con cũng sẽ trở về với ba."

Anh ta không nghĩ tới ý tứ khác, mà chỉ nghĩ đơn giản là hai người đi chơi đến giờ về nhà, không biết là có ý gì, cho đến khi anh nói ra rồi mới thấy không đúng lắm, liền nói: "Sau khi trở về ta sẽ làm ăn thật tốt, Ái Đảng ở đây cũng phải học tập cho tốt, vê sau còn nhận công tác."

Bác hai Trần thì thấy không sao, nhưng thần sắc của bác dâu với Trần Kiến Quân có chút miễn cưỡng.

Thật là, gia đình có hai người con trai, gia đình con trai lớn ở xa, gia đình con trai nhỏ hiện ở xa, giờ trong nhà chỉ còn có hai ông bà.

"Hai chúng ta đều không già, không phải là không làm gì được nữa. Mấy đứa không phải lo lắng nhiều, cứ chăm chỉ học tập, sau này sẽ là trụ cột có ích cho xã hội!" bác hai Trần nói.

Đôi môi Trần Ái Đảng khẽ mấp máy, nói: "Ba, nhất định con sẽ làm vậy!"

Anh ấy bỏ tất cả công việc để quay lại thi Đại học, vất vả lắm mới thi đậu, anh nhất định sẽ quý trọng!

Thi vào đại học là con đường thay đổi vận mệnh nhanh nhất, bằng không trong mắt mọi người, anh ấy vẫn là kẻ dựa dẫm vào nhà vợ. Tuy ngoài miệng họ không nói, nhưng luôn nhìn anh bằng ánh mắt khinh thường.

Từ khi anh thi đỗ Đại học, gia đình nhà vợ đối xử với anh cũng khác hẳn. Ánh mắt khinh thường trước kia được thay bằng ánh mắt tự hào, tất cả những điều này đều từ việc đỗ Đại học mà có.

"Bác hai, bác dâu, hai bác trở về quê, khi nào rảnh rỗi có thể lên thành phố này chơi, nghỉ đông nghỉ hè anh Ái Đảng cũng có thể trở về. Mọi người vẫn có rất nhiều thời gian gặp nhau." Trần Hướng Quyên an ủi hai bác.

"Bác biết, kỳ thật lên thành phố cũng không xa xôi lắm, chỉ cần muốn là đến được. Thế nhưng nghĩ đến cảnh người ở quê ngóng người nơi thành thị liên cảm thấy hơi buồn một chút." bác dâu nói.

Bác hai Trần nghe thấy, thì thầm một câu: "Phụ nữ thật rắc rối."

Trân Lão Tam giả vờ không nghe thấy. Anh hai ông đã nói thế này là ngâm không theo ý chị dâu, nếu bây giờ còn nói tiếp e rằng sẽ lớn chuyện. Vì vậy, ông quay sang nói với bác hai Trần: "Anh hai, khi nào anh đến thì gửi điện báo cho em, em sẽ đến đón anh."

Trần Ái Đăng đi học trở lại, Phương Hồng Mai cũng dẫn mấy đứa nhỏ chuyển đến căn nhà thuê ở trong thôn, bác hai Trân, vợ bác ấy và cả Trần Bình thì tiếp tục sống ở nhà bọn họ.

Bọn họ phải về nhà rồi, hơn nữa nhà của Trần Ái Đăng cũng không có phòng dư, chi bằng sống ở đây thuận tiện hơn.

Khi mọi người đều đi học lại, vào ngày nghỉ, mọi người cùng nhau đến tiễn ba người nhà bác hai Trần lên tàu hoả, sau đó hai nhóm người liền tự động tách ra, cả nhà Trần Ái Đảng đi về căn nhà bọn họ thuê, còn đám người Trần Kiến Quân thì đi về nhà.

Nhà bọn họ lại trở về trạng thái như ban đầu, tiểu Đoàn Tử nhỏ tiếng hỏi bà nội: "Bà nội, cả nhà ông nội hai đều về nhà rồi ạ?"

"Đúng rồi."

"Vậy nhà chúng ta bây giờ không còn người khác rồi, có thể ăn thịt được chưa ạ? Con muốn ăn đùi gà."

"Con hỏi ba con đi, xem nó có mua được gà không, nếu như mua được thì bà nội cho con đùi gà."
Bình Luận (0)
Comment