Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 201 - Chương 201: Tư Tưởng Không Sức Khỏe (2)

Chương 201: Tư Tưởng Không Sức Khỏe (2) Chương 201: Tư Tưởng Không Sức Khỏe (2)Chương 201: Tư Tưởng Không Sức Khỏe (2)

Hứa Hiểu nhìn theo bóng lưng đang rời xa của họ, cảm thấy thoải mái vô cùng, nói với Trân Kiến Quân: "Tốt thật, đúng không?"

"Đúng."

Ai nói không đúng chứ, ngày tháng sau này sẽ ngày càng tốt đẹp mà thôi.

Vào ngày thứ bảy của năm mới, Trần Kiến Quân thu tiền nhà của Từ Gia, bọn họ đưa tiền một cách miễn cưỡng, những Trần Kiến Quân cũng chẳng mấy để ý đến.

Nếu họ còn muốn tiếp tục ở nữa, thì tiền thuê nhà tháng sau sẽ do Trần Kiến Dân đi thu, họ sẽ không có cơ hội để khất nữa.

Trước khi rời đi, họ đã dọn dẹp sạch sẽ, những thứ nên khóa lại thì đều đã khóa lại. Trên cửa nhà của Trần Kiến Quân có treo ba cái khóa, của chính cũng chia thành hai lối, cũng như thêm một phần an toàn.

Sau khi đến Thủ Đô, Trân Kiến Quân nghỉ ngơi một lúc rồi liền lao vào vườn trái cây của mình, lập kế hoạch sớm chính là chìa khóa của thành công, giờ đang đúng độ vào màu xuân, vạn vật sinh sôi, cái vườn trái cây của anh năm nay cũng đã kết quả, số lượng chắc chắn không nhiều, nhưng có một vài trái cho thấy anh chăm sóc chúng rất tốt.

Ngoài ra, trên mảnh đất trống không trồng trái cây của anh, và còn những gốc cây năm ngoái không sống được cũng nên trồng lại rồi.

Thấy anh đang bận, Trần Lão Tam và Trần Kiến Cường cũng phụ giúp anh, Trân Kiến Quân cũng không để họ làm việc không công, liên đưa cho họ một phần "lương", nói rằng không thể để họ lao động vô ích.

Lương thì không có, nhưng phụ cấp thì chắc chắn phải có.

Họ thân thiết với nhau như vậy mà trả tiền thì chẳng phải quá xa cách hay sao, nhưng nếu là kiếm tiền tiêu vặt thì chắc không thể nào từ chối được. Xung quanh vườn trái cây trông một vòng cây sói rừng, bây giờ dọn sạch đám cây kỷ tử đã chết kia, trông mới, sau đó được bao bọc dày đặc bằng tre, đợi khi kỷ tử mọc dày đặc thì gà vịt sẽ không dễ dàng vào được.

Ở đây, anh có một mảnh đất để trồng dâu tây, trong thời gian này nhờ người khác chăm sóc thay, tình hình cũng khá tốt. Năm nay, anh định mở rộng diện tích trồng dâu, các loại cây ăn trái khác không thu hoạch nhanh như vậy, còn dâu thì chỉ cần vài tháng là có thể thu hoạch được rồi.

Giá của trái cây không tệ, thay vì trồng rau thì chi bằng trồng trái cây, đặc biệt là dâu tây, mùa trái ngắn, bị anh ảnh hưởng, ở trong thôn có không ít người cũng dành ra một mảnh đất, không lớn bằng đất của anh, nhưng ít nhiều cũng trồng, trông ít thì ở nhà tự ăn, trông nhiều hơn thì có thể đem đổi được ít đồng bạc lẻ, có được ít lợi nhuận như vậy thì năm nay chắc sẽ trông nhiều hơn nữa.

Trần Kiến Quân cũng không nghĩ việc đó sẽ ảnh hưởng đến công việc làm ăn của anh, đến đâu thì hay đến đấy, thời đại đang phát triển mà, có cạnh tranh thì cũng sẽ phải tiếp tục thôi.

Thấy cây của anh có kết quả tốt, Trân Lão Tam cũng cảm thấy nhẹ nhõm, con trai ông nhất quyết mở vườn cây ăn trái, ông cũng không phản đối gì nhưng cũng có chút lo lắng. Cây ăn trái cũng giống như mùa màng, có lúc được mùa cũng có lúc thất bát, tốt hay xấu thì chỉ đành nghe theo ý trời.

Con trai ông là một sinh viên có tiền đồ vô lượng, những ông nhất quyết phải tự mình ký hợp đồng cho mảnh vườn, ông không có kinh nghiệm, cũng không thể khuyên được, chỉ đành lặng lẽ ủng hộ con trai, có thời gian rảnh thì liền đến vườn xem thử, nhổ cỏ, xem có đứa nào đến làm vườn không. Giờ thấy chúng nở hoa, kết quả, tươi tốt, ngoài miệng thì không nói ra, nhưng trong lòng thì thì cũng nhẹ nhõm đi phần nào.

Lúc mới mua, mấy cây ăn quả đó chả khác nào mấy cây linh tỉnh ngoài đường. Bây giờ thay đổi nhiều đến vậy, xem ra con trai ông không phải là nhất thời manh động mà đưa ra quyết định, anh thật sự có khiếu trông cây. Bây giờ nhìn vườn cây này, tốt đến bao nhiêu.

Ông làm còn siêng ở cả Trần Kiến Quân, về cơ bản mỗi ngày đều chạy vài vòng, Trần Kiến Quân vẫn phải làm bài tập, ông ngoài những viện ở trong nhà thì không còn việc gì khác phải làm, vậy nên dứt khoát đến đây để " Tuần tra."

Đợi đến khi thu hoạch, Trần Kiến Quân gửi lại gửi nhiều loại mứt hơn ra nước ngoài. Trong thư, anh chân thành hỏi Phí Khắc Tư về ý kiến của bọn họ, anh làm rất nhiều loại khẩu vị khác nhau, hy vọng bọn họ có thể đánh giá và đề xuất.

Quan hệ giữa bọn họ duy trì rất tốt, giống như loại công việc dễ dàng này cũng không ngần ngại đưa ra đáp án, Trần Kiến Quân còn khá coi trọng câu trả lời của họ, dù sao đi nữa văn hoá ăn uống ở nước ngoài không giống như trong nước, sẽ thích cũng không giống nhau.

Anh cũng tự nếm những thành phẩm mà đã sử dụng phòng chế biến trong trang trại để gia công, đã chế tạo tất cả các loại mà trong nông trại có, còn có mứt hoa quả, anh cũng đã thử qua.
Bình Luận (0)
Comment