Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 218 - Chương 218: Hồi Hương (2)

Chương 218: Hồi Hương (2) Chương 218: Hồi Hương (2)Chương 218: Hồi Hương (2)

Trần Kiến Quân hỏi Lưu Tư Hoa: "Nói như vậy, gia đình em đều là người Trung Quốc?"

"Đúng vậy, chị dâu em cũng là Hoa Kiều, có chung hoàn cảnh, chung đề tài, nói tóm lại người nước ngoài vẫn là có hơi không hợp lắm."

"Chắc trước kia cậu vất vả lắm, ở nước người một mình ra sức làm."

"Đúng vậy, em thường xuyên nghe mẹ nói, nói khi đó một mình ba, việc nặng gì cũng làm hết, sau đó vất vả lắm mới để dành được một ít đổi chỗ khác, mới gặp mẹ em, khi đó mẹ em không thể tin được, làm thế nào mà những người bạn học cũ trong quá khứ lại xuất hiện ở đây còn xây dựng dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng."

"Chắc cô cũng không sung sướng gì lắm, em đọc không ít tư liệu, giai đoạn trước kia, thiên tai nhân họa, mới có hai năm nay được an nhàn."

"Không dễ dàng, nhưng cũng còn tốt."

"Em là thứ ba, trên còn có hai chị gái phải không? Ba em chỉ có mình em là con gái, bên phía cậu em đều là anh họ em họ, hơn nữa, em lớn nhất trong số con gái, bây giờ lại không phải."

"Ừ, chị cả của anh tên Trần Hướng Hồng, ở trong thôn trồng trọt cùng chồng, chị hai làm làm công nhân ở huyện, có thể sẽ khiến thất vọng, gia đình trước kia điều kiện không tốt, nên bọn họ không được học hành tử tế."

"Em hiểu được, trong nước hủy bỏ thi đại học nhiều năm như vậy, ngay từ đầu nghe Chí Nghĩa nói nhà anh có bốn sinh viên đại học, bất ngờ rất lâu."

"Muốn thay đổi xuất thân, học tập là đường tắt nhanh nhất, không có cách nào khác."

"chắc chắn mọi người đều thông minh." "Đừng phóng đại thế, anh không kìm được sự kiêu ngạo, rất dễ bị khoe khoang."

"Ha ha ha, anh họ ha ha ha, không lo anh kiêu ngạo, aiya, anh nói cho em biết về anh em khác đi, chúng ta hẳn nên có một chuyến gặp mặt." Lưu Tư Hoa vẫn rất hiểu ba cô.

Quê em gái vẫn còn mấy đứa con gái chưa gặp, lại còn có phải về phía tổ trạch một chuyến.

"Mẹ em ở đâu, có thời gian đến để mọi người gặp mặt."

"Mẹ và anh cả ở nước ngoài, công việc bên kia không thể thiếu người, em trai em ở thủ đô, chắc vê phía nam cũng nhanh."

Cô đoán trúng.

Buổi tối hôm nay Lưu Điền Phương thế nào cũng bắt họ ở lại, Lưu Điền Phương không đụng tay vào, Hứa Hiểu và Trân Lão Tam làm cùng nhau, nhìn đồ ăn trên bàng phong phú, còn có em rể chăm chỉ, Lưu Chu Bang nhìn Trân Lão Tam nhẹ lòng đi mấy lần.

Chưa kể, nhìn bộ dạng làm việc nhà quen tay, không thể ít làm việc được, hơn nữa cuộc sống trước đây của em gái cũng không dễ gì, nhưng mà sinh được cậu con trai đầy triển vọng hai bàn tay trắng phát triển sự nghiệp, em gái về già chắc là không phải lo nghĩ.

Là anh cả, anh ta tự nhiên sẽ không xem, nhưng là em gái dựa vào là thích hợp nhất.

"Tôi đã liên lạc với anh trai và nhờ anh ấy qua nhà. Khi anh ấy đến, chúng ta hãy cùng nhau trở lại thăm mộ và nói với ông bà, ba mẹ tôi rằng có người sẽ đến thắp hương trong lễ Thanh minh năm nay, được không?”

Ông là anh trai đương nhiên ông sẽ không trơ mắt nhìn, nhưng mà em gái tự dựa vào mình mới là thích hợp nhất.

"Anh đã liên hệ với em trai, gọi cậu ấy đến đây, chờ cậu ấy đến, chúng ta cùng về đi tảo mộ, nói cho ba mẹ ông bà biết, hơn nữa, thanh minh năm nay có người đi thắp hương, có phải em không?"

"Là em." Lưu Điền Phương thừa nhận

Lưu Chu Bang gật gật đầu: "Anh nhớ rõ tới nay phần mộ nhà chúng ta đều có người đi cúng bái, em biết ai không?"

Lưu Điền Phương báo mấy cái tên: "Có bọn họ, nhưng em cũng không biết, không phải năm nào em cũng đi, có đôi khi đi phát hiện đã có người cúng bái rồi."

Lưu Chu Bang nghe tên Tôn Trọng Văn, ánh mắt đầy tưởng niệm: "Là anh ấy."

"Đúng vậy, khi đó anh ấy được cử xuống, vừa đúng vào thôn, em nhận ra anh ấy"

"Em có địa chỉ không?"

"Có."

"Cháu trai và cháu gái có tiện về nhà một chuyến không?" Ông biết hai người bọn họ đang làm việc

Lưu Điền Phương nghĩ nghĩ: 'Để em hỏi thử, hẳn là có thể, nghỉ phép thăm người thân."

Biết rõ ngọn nguồn của vấn đề nên đơn xin nghỉ phép diễn ra tương đối suôn sẻ, Lưu Tư Nghiệp đến đặc khu trước, sau đó cùng về quê trấn với Thạch Đồng, Trân Kiến Cường và Trần Hướng Quyên, Chu Hàn về thôn Trần Ốc trước, và sau đó đi đến trấn Thạch Đồng

Thôn Trần Ốc cách trấn Thạch Đồng hai thị xã, cũng không xa.

Trần Kiến Quân là ông chủ, vẫn có thời gian rảnh.

Trên thực tế, những chuyện thờ cúng tổ tiên này không liên quan gì đến hậu bối như anh, anh chỉ cần làm theo chỉ dẫn của chú mình và Lưu Điền Phương.

Trân Kiến Quân thắp hương trước mộ ông ngoại, đốt giấy tiền vàng cho mộ hai cậu. Vốn dĩ ở đây có bốn ngôi mộ, là của cậu cả và của Điền Phương, nhưng thật ra, mộ cậu cả đều là di vật, chú hai và mẹ anh là đồ giả, chỉ có chú ba là thật.
Bình Luận (0)
Comment