Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 241 - Chương 241: Nghỉ Đông (2)

Chương 241: Nghỉ Đông (2) Chương 241: Nghỉ Đông (2)Chương 241: Nghỉ Đông (2)

Từ Phúc không có chủ kiến, kết quả lúc anh ta đi lấy tiền thì phát hiện tiên đã không còn trong tay bọn họ rồi, đã đưa cho người khác rồi, Từ Phúc biết nhất định đã bị Trân Hướng Hoa giấu đi nhưng cũng không hỏi cũng không tìm nữa, anh ta biết tật xấu của mình, mềm lòng, ba mẹ anh em chỉ cần nhẹ giọng khóc vài tiếng anh ta đã mềm lòng, nếu thật sự để anh biết tiền để ở đâu thì căn nhà này còn có thể thuận lợi xây dựng sao?

Căn nhà nhà có thể làm nhà tổ, có căn nhà này rồi thì cho dù sức khoẻ con trai dù có yếu hơn, sau ngày lấy vợ sinh con cũng không có vấn đề gì, dựa vào cái mặt tiền cửa hiện và căn này nhà nhà, không cần phải lo lắng tìm không được con dâu, không nuôi nổi gia đình nữa, chỉ cần như vậy thôi anh ta cũng đã rất cảm kích rồi.

Đợi đến khi Hứa Hiểu giải quyết xong việc ở trường học rồi, khi ngồi tàu lửa đi về phía nam thì Cao Hoa Thịnh và Cao Hoa Mỹ đã ở đây mấy ngày.

Căn nhà ở đây có hai lầu, diện tích lớn, các phòng riêng biệt cũng nhiều, ngoại trừ phòng bếp và phòng để mấy đồ lặt vặt... thì còn lại bảy phòng có thể ở, bọn họ chiếm năm phòng, hai phòng còn lại là phòng cho khách, khi nào có khách đến nhưng không tiện đi về thì có thể trực tiếp ở ngủ một đêm, bây giờ đúng lúc được sử dụng.

"Bà ngoại, ông ngoại." Cao Hoa Mỹ vừa nhìn thấy bọn họ liên lập tức chạy đến ôm cánh tay của Lưu Điền Phương, dẻo miệng gọi.

"Này, Tiểu Mỹ? Sống ở đây có quen chưa?"

"Quen rồi ạ, hihi." Lúc trước trong nhà cô phải ở cùng phòng với em gái, bây giờ ở đây có chiếc giường nhỏ của riêng mình, có thể để cậu tự do lăn lộn, hơn nữa cũng không cần phải nấu cơm gì nữa, muốn ăn gì thì trực tiếp đến nhà ăn, điều khiển di động thì nắm trong tay, muốn xem cái gì thì xem cái đó, ngày tháng như vậy thì có gì không quen chứ? Cô âm thầm lè lưỡi, ừm, thật ra cô suốt ngày chỉ lo xem tivi chứ không làm bài tập, có điều không sao, thời gian vẫn còn nhiều, đủ để từ từ làm.

"Chị Xuân Yến, chị Xuân Hạ." Nhìn thấy hai người chị gái, cô bé cũng chào hỏi: "Đến đây, đồ đạc đều đem đến đây rồi, em với anh trai sát vách nhau, căn phòng này cậu cũng đã dọn dẹp xong rồi."

Lưu Điền Phương hơi nhíu mày: "Cậu để các cháu sống chung một phòng sao?"

"Một phòng ạ, cậu nhìn chằm chằm vào tấm rèm cửa ở chính giữa sau đó kéo lại hết, bên trong ngăn cách thành một căn phòng."

Lưu Điền Phương đi vào bên trong nhìn thử, quả thực bên trong có một tấm màn thật dày xung quanh, bên trong còn có một chiếc giường, không gian trong này còn đặt một cái tủ nhỏ để đựng đồ, không gian bên ngoài thì nhiều hơn chút, nhưng mà ít riêng tư hơn, thật sự nên để tiểu Thịnh ở ngoài.

"Nếu như ở mà thấy không thoải mái thì qua ngủ với bà ngoại."

"Không có khó chịu đâu ạ.'

"Bà xem thử, cái chăn này của cháu phơi nắng chưa?" Lưu Điền Phương sờ phía trên, lẩm bẩm một chút: "Cậu của cháu thật là sơ ý, cái chăn này trước khi dùng đáng nhẽ phải đem ra phơi nắng."

"Thời gian này bên ngoài cứ hay mưa phùn, không có mặt trời, hơn nữa vẫn ổn ạ, không phơi cũng không bị ẩm."

Hứa Hiểu dắt Xuân Yến và Hạ Yến đi qua phòng bên cạnh, ban đầu cái giường nào cũng làm khá là lớn, hai người lớn ngủ chung cũng không vấn đề gì, ba người gầy bé ngủ chung cũng vẫn được, bên cạnh có tủ quần áo và bàn ghế, bên trong tủ quần áo đều là chăn thảm, nhìn tấm thảm ở trên giường, Hứa Hiểu lắc lắc đầu: " Thời tiết này mà cậu các cháu đã lấy thảm ra rồi, cái thảm này vẫn không đủ to."

Cô nhét thảm vào lại tủ quần áo, cô lấy chăn lông vũ ở bên trên đặt trên giường: "Hai cháu mỗi đứa đắp một cái." "Mợ ơi, chúng cháu đắp chung một cái chăn không đủ sao ạ?"

"Nếu như trời lạnh các cháu còn cuộn chăn lại nữa, mỗi người một tấm cho tiện."

Cô mở cái tủ ở bên dưới ra: "Cái tủ này dưới này vẫn còn trống, các cháu có thể nhét quần áo mang theo hay cái gì vào đây đều được, bên trong tủ không có đồ gì hết, chỉ có giấy bút gì đó thôi, cũng có không gian, các cháu xem bỏ đồ chỗ nào tiện tay thì bỏ, lấy quần áo của các cháu ra trước đi, nước sôi rồi thì mợ gọi, tắm xong rồi thì nằm nghỉ ngơi lát."

Xuân Yến cảm thấy hơi cảm động, chuyện gì mợ cũng nghĩ trước rồi.

"Vâng ạ, chúng cháu biết rồi ạ."

"Được rồi, thiếu cái gì thì nói với mợ."

Trên dưới lầu đều có một cái nhà vệ sinh, nước nóng Trần Kiến Quân đã chuẩn bị từ sớm rồi, trên bếp còn đang hâm một nồi cháo thịt nạc lớn.

Ba anh em Trân Khải Triều đặt lên phía trên, rôi nhanh nhảu lấy quân áo chạy vào phòng tắm, sau ba phút đã tắm một trận đi ra, lấy khăn lau tóc, ngồi ăn chén cháo thịt nạc ở trên cái bàn phía đối diện, sau đó liền nằm la liệt ra ghế Sofa.
Bình Luận (0)
Comment