Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 247 - Chương 247: Mừng Thọ (1)

Chương 247: Mừng Thọ (1) Chương 247: Mừng Thọ (1)Chương 247: Mừng Thọ (1)

Trần Khải Triều mở túi ra, bọn họ thật ra cũng không biết cụ thể ở bên trong là loại quần áo gì, ba người bọn họ vất vả đi theo chen vào, sau đó bị người xô đẩy ra bên ngoài, sau đó bà nội và mọi người để cho ba người bọn họ trước tiên câm đồ này về nhà.

Vừa mở túi ra, nhìn thấy một chiếc áo bông màu đỏ thẫm.

Cậu giơ lên, lắc lắc, kích thước của cái này... Cậu đo đo, để Cao Hoa Mỹ thử xem: "Cái này hẳn là số đo của chị, chị thử xem?"

"Chị?" Cao Hoa Mỹ hơi kinh ngạc.

"Màu sắc này, kích cỡ này, không phải là của những người khác."

Cao Hoa Mỹ chần chừ rồi mới nhận lấy, ướm thử lên người, phát hiện... Thật sự là số đo của cô, vừa vặn đúng.

Trần Khải Triều nghĩ rằng, mẹ cậu và bọn họ hẳn là đều mua cho tất cả mọi người trong nhà, vừa nhìn, quả nhiên, còn rất nhiều đồ ở trong.

Đến khi Hứa Hiểu và Lưu Điền Phương trở về, túi lớn túi nhỏ, Từ Phúc và Trần Hướng Hồng mang về càng nhiều hơn, đi vào đi ra mấy lần mang đồ vào.

May mắn gặp được xe của nhà máy, đi nhờ một đoạn, không thì càng vất vả.

Hai người bọn họ, tới hừng đông ngày mai, sẽ đi ra nhà ga ngồi xe, mang theo quần áo này vê.

Trước khi đi, Trần Hướng Hồng cho hai chị em mỗi người một ít tiền.

Ở nhà của cậu nhưng dù sao cũng vẫn là người ngoài, trong tay mình có tiền cũng thuận tiện hơn chút.

Lên xe lửa, chỉnh lại quần áo của mình, nhìn cảnh vật thay đổi ở ngoài cửa sổ, Từ Phúc nhìn ra ngoài cửa sổ, đột nhiên nói: "Hai đứa Xuân Yên ở nhà của cậu quả không tồi, Hạ Yên đi học, da trắng hơn, người cũng béo lên, ba mẹ chắc chắn chăm sóc bọn nó rất tốt."

Trân Hướng Hồng lộ ra nụ cười: "Đúng vậy."

"Sau này chúng nó có thành tựu, phải đối xử tốt với bà ngoại ông ngoại chúng nó."

"Đúng vậy."

Ba mẹ về nhà, Xuân Yên càng thêm nhiệt tình hăng hái tập trung vào công việc, cô muốn học thêm một chút, sau khi được làm việc chính thức, có thể không còn gặp được người tận tâm tận lực dạy dỗ cô, hơn nữa đây là nhà máy mà cậu phục trách, cô học thêm một chút, hiểu nhiều thêm một chút, có lẽ còn có thể giúp được cậu chú ý tới gì đó.

Hạ Yên cũng cực kỳ nỗ lực, không hề cẩu thả, không hề nương tay một chút nào khi kiểm tra ra sản phẩm không đủ tiêu chuẩn.

Cậu đã nói, chất lượng là số một.

Không được phép nương tay.

Đây chính là đồ xuất khẩu đó, nếu những đồ này được người nước ngoài mua về, phát hiện có vấn đề, ảnh hưởng rất nhiều tới hình tượng của bọn họ.

Cao Hoa Thịnh nhận được sự quan tâm đặc biệt của mợ, vừa thất thần sẽ bị phát hiện ngay, cậu sống không còn gì hối tiếc, nhưng không thể phủ nhận rằng, cậu nắm được càng nhiều tri thức.

Nếu bây giờ cho cậu một tờ bài thi, cậu nhất định có thể đạt điểm cao hơn so với khi trước.

Cuộc sống của Cao Hoa Mỹ cũng cực kỳ đa dạng, tuy rằng giống ông bà, ba mẹ và em gái, nhưng cuộc sống ở nơi này thực sự rất mới mẻ, tuy rằng không có nhiều bạn như vậy, nhưng có anh trai, chị gái, bà ngoại ông ngoại, còn có nhiều nàng thứ lúc trước cô chưa từng trải nghiệm, cô đi bờ biển, nhặt không ít vỏ sò, còn làm được một chiếc chuông gió dưới sự hướng dẫn của mợ, cô tới công viên giải trí, chơi ngựa gỗ xoay tròn rất vui, cô đi tới vườn bách thú, nhìn thấy hươu, ngựa, lạc đà...

Đây đều là những thứ trước đây cô chưa từng trải nghiệm qua, có rất nhiều điều mới chỉ xem trên TV, bây giờ, cô đều đã trải nghiệm qua.

Cô sung sướng giống như một con chim nhỏ, mỗi lân có một điều mới mẻ nào đó, liền viết ở trong nhật ký của chính mình, rất nhanh đã viết dày đặc trang giấy.

Chỉ là, cô vẫn nhớ nhà.

Đến khi bà ngoại nói bọn họ phải Trân Gia Thôn, cô không nhịn được mà nở nụ cười hạnh phúc, rất nhanh sẽ trở lại thôi.

Trân Lão Tam mặt mày hồng hào ngồi ở bàn thứ nhất, người ngồi ở xung quanh chính là hai người anh em ruột của ông, ngoài ra còn có các anh chị em chú bác họ hàng khác, người ở một bàn này đều là trưởng bối (người lớn tuổi nhất).

Ông mặc trên người bộ quần áo phúc thọ tường văn màu xanh ngọc mà con gái cả chuẩn bị, trên bàn có điểm tâm và kẹo cô con gái thứ hai chuẩn bị, ngón tay đeo một chiếc nhẫn vàng cô con gái út đưa cho, trên cổ đeo một vòng cổ bằng vàng.

Nhìn thấy vậy, người xung quanh không ngớt lời khen ngợi ông có ba áo bông nhỏ tri kỷ (người ta thường nói con gái là áo bông nhỏ của ba).

Đến khi sắp tới giờ rồi, người cũng đã gần như tới đầy đủ, Trần Kiến Quân dẫn đầu, đi theo là một nhóm anh chị em cùng đến mừng thọ Trần Lão Tam, từng người một đều nói lời chúc của chính mình, đến khi bọn họ nói xong lời mừng thọ, tiếp theo là Trân Khải Triều dẫn đầu, đời cháu đi đến chúc mừng ông nội, ông ngoại, sau khi những người thân này chúc xong, đến cháu trai cháu gái, cháu họ đi lên mừng thọ.
Bình Luận (0)
Comment