Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 256 - Chương 256: Gian Xảo (2)

Chương 256: Gian Xảo (2) Chương 256: Gian Xảo (2)Chương 256: Gian Xảo (2)

Trần Khải Thăng và Trần Khải Húc ra ngoài sau bữa sáng, bây giờ họ đã về, Hứa Hiểu nhanh chóng dẫn họ đi giới thiệu: "Đây là hai đứa con trai của cô, đây là Khải Thăng, đây là Khải Húc, cũng là út trong nhà, hai đứa gọi là chị Oánh Oánh nhé, chị ấy vừa đến thủ đô, đang học năm thứ ba trung học, là bạn cùng lớp của hai đứa."

Đúng vậy, tuy chênh nhau hai tuổi nhưng cả hai đều đang học năm ba trung học.

Trân Khải Thăng và Trân Khải Húc không phát hiện ra điều gì không ổn, trong lớp cũng có người hơn họ một hai tuổi.

Triệu Oánh Oánh có chút xấu hổ cười lễ phép, cho dù là hai thiếu niên xinh đẹp, cô ấy cũng không có tâm tình nhìn bọn họ.

Trần Khải Triều chỉ kém cô ấy một tuổi, hai người này lại kém cô ấy ba tuổi!

Cô ấy có thể không quan tâm đến khoảng cách ba tuổi trong tương lai, nhưng bây giờ thì cô ấy quan tâm.

“Chị Oánh Oánh."

"Xin chào."

"Sau này mấy đứa sẽ là bạn cùng lớp, nhớ giúp đỡ Oánh Oánh nhiều hơn ở trường nhé, vừa đến nên Oánh Oánh chưa quen." Hứa Hiểu dặn dò.

Đây cũng không phải là vấn đề lớn, cả hai đều đồng ý: "Không thành vấn đề, chị ở ban nào?"

"Chị học ban năm."

"Em có một người bạn chơi từ nhỏ cũng ở ban 5, đến lúc đó em sẽ nói với cô ấy, tính cách cô ấy tươi sáng, có lẽ chị có thể qua lại được..."

Trần Kiến Quân không nói gì, anh quyết định đợi sau khi cô ấy rời đi thì sẽ cho họ một số khoa học phổ thông.

Vốn dĩ Triệu Oánh Oánh làm gì cũng không có liên quan đến anh, nhưng nếu cô ấy vẫn "tặc tâm bất tử" với con trai cả của anh, thì có liên quan đến anh.

Hoàn cảnh của Triệu Oánh Oánh như vậy thua xa so với đứa trẻ ngoan mà Hứa Hiểu thích, nghe thấy Trần Kiến Quân nói như vậy, cô lập tức nhíu mày, Trần Kiến Quân thấy đôi lông mày thanh tú kia nhăn lại liền đưa tay lên vuốt phẳng.

“Em cũng đừng nóng vội, cứ làm những gì mình muốn, chỉ là chuyện trong nhà em không cần phải nhiều lợi, anh thấy thái độ của cô ấy rất có hứng thú với Khải Triều nhà chúng ta.”

Lông mày vừa được vuốt phẳng lập tức nhăn lại, vẻ mặt Hứa Hiểu có hơi khó tin: “Bọn họ đã gặp nhau rồi sao?”

“Gặp nhau hai lần.”

Nhất kiến chung tình?

Hứa Hiểu cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, lúc này nói chuyện cũng cởi mở hơn một chút, cũng không phải chỉ nói chuyện thoi.

“Bây giờ bọn họ đều là học sinh, Khải Triều có thể nói là con đã vào đại học rồi, nhưng Oánh Oánh đang là năm cuối cấp ba, là thời điểm cần phải học tập chăm chỉ, như vậy... Làm sao có thể bình tĩnh mà thi vào đại học được?

“Con bé không quá chú tâm đến việc học của mình.”

Trong mắt Hứa Hiểu có hơi bất mãn, là bất mãn đối với cha mẹ cô bé: “Cha mẹ cô bé mặc kệ sao?”

“Do lớn tuổi mới sinh ra được một đứa con gái, lớn lên lại xinh xắn, nói chuyện ngọt ngào, người trong nhà khá nuông chiều con bé, trước đây có nhiều người đều đùa gì con bé là Triệu tiểu công chúa.”

Lông mày Hứa Hiểu vẫn nhăn lại: “Làm sao có thể dạy dỗ bọn trẻ mà chỉ có nuông chiều thôi?” “Chúng ta là người ngài, có thể nói gì được?”

Hứa Hiểu thử dài, Trân Kiến Quân vỗ vai cô nói: “Sau này tách hai đứa ra một chút, cố gắng đề để con bé đến nhà chúng ta, trong trường cũng nên quản nghiêm một chút, đừng để con bé trốn học suốt, như vậy có lẽ hai đứa nó cũng không còn cách nào để gặp nhau.”

“Em sẽ nói chuyện với giáo viên chủ nhiệm của con bé.” Hứa Hiểu cũng hạ quyết tâm.

Nếu người trong nhà không nói, Trần Khải Triều thật sự không biết Triệu Oánh Oánh lại tới nhà để tìm hiểu thông tin về cậu, cậu ở trong trường còn bị Triệu Oánh Oánh tìm hai lần, chỉ là lân này đều không khéo, cậu không có mặt ở đó, khiến Triệu Oánh Oánh phải chạy tới không hai lần.

Bản thân Triệu Oánh Oánh chính là thiên chi kiêu nữ, từ trước tới nay chỉ có người khác theo đuổi cô ấy, hiếm khi có người khiến cô ấy có hảo cảm còn chủ động tìm người, nhưng không nhận được hồi đáp, từ từ cũng khiến cô ấy lạnh nhạt đi một chút.

Hơn nữa cô ấy mới vào trường, không có giáo viên thân quen nào chăm sóc đặc biệt và giúp cô ấy trốn học, một khi bị nhà trường bắt được sẽ thông báo cho anh hai cô ấy, sau đó là một tràng dài lê thê.

Ba mẹ không ở bên cạnh, anh trai cũng khá nghiêm khắc, khiến cô ấy không có nhiều thời gian chạy ra ngoài trường học, chỉ có thể đau đầu với sách vở, Trần Khải Triều đương nhiên sẽ bị cô ấy quăng ra sau đầu.

Sau khi quan sát một thời gian, Trân Kiến Quân có ý ở lại kinh đô xem diễn biến tiếp theo thế nào, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Trần Kiến Quân không cần phải quá quan tâm đến Trần Khải Triều, cậu bây giờ không có ý định nào cho việc này, tuy rằng ở đại học có nhiều người tốt hơn so với cấp ba, nhưng cậu cũng không quan tâm cho lắm.
Bình Luận (0)
Comment