Chương 258: Chuyện Tốt (2)
Chương 258: Chuyện Tốt (2)Chương 258: Chuyện Tốt (2)
Có thể tưởng tượng được của hồi môn này của Xuân Yên chắc chắn sẽ được đem ra bàn tán trong thôn một thời gian dài.
Tiền bạc là ruột của con người đúng là không sai, Trần Hướng Hồng kiếm được tiền, có nhà có cửa hàng ở tiểu huyện thành, thậm chí còn có nhà ở tỉnh ly, cuộc sống bây giờ của chị ấy thật sự quá sung túc, đối với bà mẹ chồng trước đây sợ như sợ hổ cũng có thể thẳng lưng nói chuyện.
Nếu là chị ấy trước đây thì tuyệt đối không có lá gan để uy hiếp bà ta.
Trân KIến Quân không đến, bây giờ anh không có thời gian, người tới là Trần Lão Tam, Lưu Điền Phương, cùng với Trân Khải Húc.
Trần Kiến Quân vừa quyên góp một khoảng tiên cho thôn để sửa lại trường tiểu học và đường, cho dù anh không đến, nhưng Trần Lão Tam và Lưu Điên Phương vẫn được ngồi lên ghế khách quý.
Đến khi bữa tiệc kết thúc, những người khác đều đã đi, chỉ còn lại người trong nhà dọn dẹp chén đũa, bác cả Trân trâm ngâm một lát sau đó nói với hai anh em: "Con trai út của tôi nói muốn dọn nhà về đây."
Nói đến đây trên mặt ông ấy lộ ra nụ cười, con trai út Trần An bị bắt về bên kia sống, sau đó lấy vợ sinh con, sau khi nhận ra dịp lễ tết gì hắn và vợ vẫn sống bên kia, nhưng mấy năm nay, hai cụ trên đều lần lượt ra đi, ở đấy cũng không khai thác được gì, người trong nhà lại không thể rời đi, hắn cũng không ra ngoài kiếm sống, vẫn luôn dựa vào miếng đất trong nhà và công việc hái thuốc, thấy bên đây ngày càng sung túc, ngày càng xuất hiện nhiều sinh viên, vì tiền đồ của con gái, hắn muốn quay trở lại.
Bác hai Trần vỗ bàn: "Đây là chuyện tốt, con trai hắn muốn trở về, sau này dưới gối ông càng có thêm nhiều con cháu."
Không giống như ông ấy, hai đứa con đều ở xa, chỉ để lại hai vợ chồng ở quê. Bác ba Trân nghĩ xa hơn một chút, hỏi anh cả ông ấy: "Nói như vậy thì anh có phải xin một miếng đất khác để xây nhà không?"
Bây giờ ngôi nhà này đã có gia đình Trân Yên ở, nếu bọn họ đến, vậy thì không đủ phòng.
Người cháu này sinh nhiều con nhất trong thế hệ bọn họ, liên tục sinh được sáu người con, thêm vào chính là một nhà tám người."
"Tôi cũng chỉ nghĩ như vậy, tạm thời ở trong nhà cũng không sao, về lâu dài thì không thể như vậy, con cái phải trưởng thành, hơn nữa bọn tôi bên này cũng chú ý tới lão gia sống với con trai cả, con trai út thì ở riêng, ngôi nhà phân ra là do ba mẹ xây.
"Cháu trai là có ý gì, ban đầu nó không ở rể đúng không?"
"Không có, sau khi chúng tôi nhận lại, đã sửa lại rồi, một nửa theo họ Trần, một nửa theo họ mẹ."
"Đều cùng vê sao?"
"Chắc chắn, không còn ai ở đó."
"Vậy xây thêm nhà đi, ông cứ xem đất ở đâu thì tốt, ở gần nhau một chút, có thể giúp đỡ lẫn nhau."
"Tôi có hơi lưỡng lự, không biết nên xây nhà kiểu gì?" bác cả Trần nhíu mày.
Nhà gạch đất? Nhà gạch xanh? Hay là nhà lầu hai tâng? Chi phí này không dễ nắm bắt.
Ông ấy cảm thấy phiền não như vậy chủ yếu là vì tiền trong nhà đều là do Trần Bình kiếm được, đầu tiên anh ta phải ra ngoài làm việc, sau đó trở về thôn để ký hợp đồng nhận thầu vườn trái cây.
Trong gia đình thì anh ấy là người kiếm ra thu nhập chính, mà số tiền này, đa số đều nằm trong tay anh ấy. Trân Lão Tam và Bác hai Trần nhìn nhau một cái: "Nhà gạch đất thì quên đi, bây giờ nếu chỉ khi những ai thật sự nghèo ra mới xây nhà gạch đất, mà nhà này còn thường xuyên bị dột, không bền, cũng không sạch sẽ."
"Đúng rồi, những ai ra ngoài làm được nhiều tiên đều xây thành nhà lầu hai tâng, kiểu nhà này tốn rất nhiều tiền, cháu trai nhỏ có đông con, còn có người phải chữa bệnh, nghĩ tới cũng thấy tốn không ít rồi, em cảm thấy vẫn tiết kiệm một chút, làm nhà giống như em vậy, xây một ngôi nhà ngói, tường thì dùng gạch đỏ hoặc gạch xanh, rồi trải lên đỉnh làm mái ngói, hoặc là trực tiếp xây ngang luôn, mùa hè muốn thu hoạch cái gì còn có thể sử dụng để phơi, em cảm thấy cháu trai cả cũng sẽ hiểu." Trần Lão Tam nói.
Bác hai Trần tán đồng với việc này: "Cái này tốn khá nhiều tiền, nhưng từ khi còn nhỏ đã bị bắt cóc, chịu rất nhiêu đau khổ, hắn như vậy cũng khiến anh cả rất đau lòng, em cảm thấy với tính cách của hắn thì sẽ không có ý kiến gì, nhiều năm như vậy chắc bác cũng có chút tiền, cho dù cháu trai cả không chuyển, thì cũng xấp xỉ như vậy."
Bác cả Trần uống một ngụm nước đỡ khô môi: "Con trai cả của anh cũng không có vấn đề gì, nhưng còn con dâu."
"Hon nữa để ba mẹ ra tiền xây nhà cho con trai thì không sao cả, nhưng nếu để anh cả hỗ trợ tiền xây nhà vậy thì đáng nói, sau này hai anh em ở chung cũng khó mà nói, làm em trai dễ dàng thấp vế hơn anh trai, anh tiêu hết tiền dành dùm rồi thì sau này cũng không còn bao nhiêu."