Chương 280: Bảo Bảo Ngoan (3)
Chương 280: Bảo Bảo Ngoan (3)Chương 280: Bảo Bảo Ngoan (3)
Trần Kiến Quân lập tức giơ hai tay lên tỏ vẻ đầu hàng: "Mẹ nói cái gì vậy? Đừng nói thế, mẹ còn phải chứng kiến cục cưng kết hôn rồi sinh con nữa chứ-"
"Phải đợi đến khi con bé kết hôn sinh con, vậy mẹ sẽ thành bà lão trăm tuổi mất." Lưu Điền Phương buồn cười: "Mẹ cũng không phải lão yêu tinh, làm sao mà sống lâu như vậy được."
"Người sống lâu đến một trăm tuổi không nhiều lắm, nhưng cũng không phải là không có, đâu thể nói là lão yêu tinh được, đó là người có phúc trường thọ."
"Được được, người có phúc được chưa, mạnh miệng cũng chính là để ý, mẹ cùng ba con nhìn qua thân thể còn cho phép, nhưng đến tuổi này rồi, ngủ một giấc, ai biết còn có thể tỉnh lại hay không a."
Trân Kiến Quân tranh đấu cho con trai: "Cái này không có đối tượng cũng không thể tùy tiện nhặt một người được, đến lúc đó vợ chồng bất hòa rồi lại ly hôn, vậy không phải càng không thích hợp sao."
"Như vậy khẳng định là không được, nhất định phải tìm người hợp tâm hợp ý, mẹ thúc giục bọn nó chính là bởi vì bọn nó không biết vội vàng, căn bản là không có tâm tư tìm đối tượng, nếu bọn nó để ý, loại con gái tốt nào mà không có?”
Trong mắt Lưu Điền Phương, cháu trai của bà đều là nhân trung long phượng*, có tiểu cô nương nào cùng độ tuổi mà lại không thích cơ chứ?
*Rồng phượng trong đám người*
Nếu có, nhất định là cháu trai của bà không thèm để mắt tới!
Tuy rằng ba anh em bọn họ quả thật không tệ, nhưng nói như vậy cũng có chút ngang ngược.
Trần Kiến Quân từ bỏ chống cự, quên đi, vẫn là để cho con trai mình tự đau đầu đi, người làm ba này cũng đã cố gắng hết sức rồi: "Con biết rồi, đến lúc đó con sẽ nói với bọn nó để tâm một chút."
Lưu Điền Phương hài lòng, trên mặt tất cả đều là thần sắc thoải mái: "Cái này đúng rồi, mẹ nói với bọn nó vào tai trái ra tai phải, căn bản không thèm để ở trong lòng."
Lưu Điền Phương đang nói, Trân Lão Tam ở bên cạnh rang đậu phộng ngũ hương thơm phức, vui vẻ nhìn Lưu Điền Phương cùng con trai nói chuyện con cháu, hưởng thụ nhấm nháp mùi vị trong miệng, nheo mắt lại.
Những tháng ngày tốt lành như vậy, quả thật hẳn là nên sống lâu một chút, phía trước phải trải qua nhiều năm khổ sở như vậy, hiện tại hưởng thụ cũng chỉ đủ bù vào vốn, không có lời a, cho nên những thứ thuốc bổ kia, vẫn là không nên bỏ vào trong tủ khóa lại, lấy ra nên uống liền uống đi, ông cũng không cam lòng ra đi lúc này, ông còn muốn cùng bà già của mình cùng nhau đi đến cuối đời, nhìn chắt gái lớn lên, nhìn hai đứa cháu còn lại kết hôn sinh con, đến lúc đó lại lo lắng đến chuyện từ trân cũng không muộn.
Đúng lúc Trần Khải Triêu gọi điện thoại tới, nhìn thấy số điện thoại quen thuộc kia, Hứa Hiểu nhận điện thoại, nếu lúc này con trai lớn nhìn thấy biểu tình trên mặt cô, có thể nhìn thấy trên mặt cô toàn là ý cười.
Con trai à, đây là chính con tự tìm tới cửa đấy nha.
Cô nói vài câu, liền đem microphone đưa cho Lưu Điền Phương, sau đó Lưu Điền Phương liền lặp lại những lời vừa nói, tiến hành gia công, càng kéo dài lại càng lải nhải nhiều hơn, đây đích thực là tẩy não.
Trần Khải Triều cũng không thể không nghe, đây là bà nội mình, có thể làm gì được bây giờ, đành phải nghe thôi, chỉ có điều khi Lưu Điền Phương nói bà đã lớn tuổi, không biết lúc nào sẽ ra đi, cậu liền ngắt lời bà nội: 'Bà nội, bà đang nói cái gì vậy? Đừng nói những điều như vậy nữa, bà nói như vậy cháu sẽ tức giận đó!"
"Được, bà không nói nữa, nhưng dù bà không nói thì đây cũng là sự thật a, cho nên anh em các con phải nắm chắc, xung quanh cháu cô gái tốt nào mà không có, nếu là cô gái tốt, phải tiên hạ thủ vi cường*, chậm thì sẽ là của nhà người khác."
*Ra tay trước sẽ chiếm được lợi thế. *
"Vâng, cháu biết rồi... Được được được."
Vừa nghe giọng điệu này liền biết là chỉ nói cho có lệ, Lưu Điền Phương tức giận, đưa microphone cho Trần Kiến Quân.
"Là ba."
"Uy, ba"
Trân Kiến Quân hắng giọng: "Bà nội con nói đúng, con làm anh cả nên vội vàng đi, nếu cứ tiếp tục kéo dài thì con liền 30 rồi."
Ba ba luôn không thúc giục những thứ này, Trân Khải Triều cảm thấy kỳ quái: "Ba, sao ngay cả ba cũng nói như vậy?"
"Bà nội con nói rất có lý, con không cảm thấy vậy sao?"
Trần Khải Triều lập tức liền hiểu ngay, trầm mặc.
Trân Kiến Quân tiếp tục nói: "Ba cũng không ép bây giờ con phải lập tức tìm đối tượng kết hôn, ý ba là, nếu trong lòng con nảy sinh suy nghĩ khác đối với một người, tình cảm không giống nhau, vậy thì phải mạnh dạn tiến về phía trước, nếu như con không nắm bắt được tình cảm của chính mình, chỉ cần đắn đo một chút, cô ấy sẽ nắm tay người khác, tiến vào cửa nhà người khác, trở thành vợ của người khác, không có quan hệ gì với con cả, trong lòng con có tình nguyện không? Tuổi của con, nam ảnh hưởng không lớn, nhưng nữ phần lớn thật sự đã đến tuổi kết hôn."