Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 63 - Chương 63: Con Trai (2)

Chương 63: Con Trai (2) Chương 63: Con Trai (2)Chương 63: Con Trai (2)

Lưu Điền Phương gật đầu: "Mẹ đã nhờ người giúp truyền tin rồi, chắc họ đã biết, phỏng chừng sáng mai sẽ tới."

Trần Kiến Quân: "Vậy hay là bây giờ con đi mua mấy con gà về, cho cô ấy ăn ở cữ. Mẹ, mẹ ở đây coi chừng, con sợ có người lạ đến bế đưa bé đi. Ở đây nhiều người lắm."

Lưu Điền Phương trợn mắt: "Cái này còn cần con nói thì thiếu nữ cũng thành đàn bà rồi."

Trần Kiến Quân cười ha ha: "Vậy lát con sẽ trở về."

Sau đó, anh lập tức đi ra ngoài, dạo một vòng quanh chợ, cầm một bao tải trên tay, sau đó, rồi đi đường vòng đến một nơi ánh trăng không chiếu tới, tới lúc đi ra thì trên tay đã có hai bao tải, trong đó có một cái có thể di chuyển.

Sau đó lại trở về đơn vị xin xin nghỉ với đội trưởng, thu xếp việc vặt cho tốt.

Rồi vội vàng nhét vài thứ vào bụng và đến bệnh viện, bây giờ phải vào bệnh viện trông để mẹ về nghỉ.

Lưu Điền Phương không đồng ý để anh canh đêm một mình, khuyên thế nào cũng không chịu, muốn anh ngủ một giấc. Con trai bà vừa mới từ thành phố trở về, chắc chắn rất mệt, nhưng Trân Kiến Quân thì không thấy vậy, lúc anh về là đội trưởng lái xe còn anh ngồi ghế phụ. Không ai thuyết phục được ai, cuối cùng cả hai cùng ngủ trên chiếc giường trống bên cạnh, buổi tối thức dậy một chút xem bà bầu mới sinh và đứa bé có cần gì không để dậy kịp. Sau đó lúc trời vừa rạng sáng, Lưu Điền đứng dậy đi đến ký túc xá của Trần Kiến Quân.

Con trai bộ đội bảo, hiện tại trong ký túc xá có nhốt mấy con gà.

Bà trở về ký túc xá, mài dao mổ gà nấu canh. Còn bên kia, Trân Kiến Quân đến nhà ăn bệnh viện mua cháo trắng đút cho Hứa Hiểu và mình ăn, vừa ăn xong thì đã thấy Trân Lão Tam và chị cả Trần Hướng Hồng vội vã đến lúc sáng sớm.

Tối qua bọn họ nhận được tin từ người cùng thôn, lòng đã sớm đứng ngồi không yên, hôm nay đã xuất phát lúc trời còn chưa sáng.

Vốn Trần Kiến Minh cũng muốn tới, nhưng Trần Lão Tam ngăn lại, mà con dâu thứ hai cũng mới ở cữ, không thể không có ai bên cạnh trông coi, nhưng chạy tới bệnh viện gây ồ cũng chẳng có tác dụng gì.

Vừa tới nơi, ánh mắt của Trần Lão Tam đã nhìn chăm chú lên chiếc giường, đứa bé đang ngủ say bên cạnh Hứa Hiểu chính là cháu nội ngoan của ông, ánh mắt ông tự động không để ý đến Trần Kiến Quân đang cầm chày to bên cạnh, trong mắt chỉ có cháu trai quý báu của ông.

Ánh mắt của Trần Hướng Hồng cũng hướng về đứa bé, tối qua lúc nghe tin, cô mừng cho em trai nhưng cũng không khỏi buôn cho mình. Em dâu đúng là may mắn, thai đầu đã là con trai, dù sau này sinh trai hay gái cũng không thấy áp lực, Không như cô, đứa đầu là con gái thì thôi, đứa thứ hai cũng là con gái, sau lại bị sẩy thai, tổn hại đến cơ thể, hiện vẫn chưa hồi phục được, không biết bao lâu nữa mới có thể sinh, mà cũng không chắc đã là con trai.

Trân Lão Tam cẩn thận bế cháu trai lên, Trân Hướng Hồng cũng muốn ôm, muốn dính chút may mắn, chẳng đứa bé vừa khéo tiểu trên người cô thì càng hay.

Chỉ là cô không thể tranh với ba mình nên chỉ đành đứng bên cạnh quan sát.

Trân Kiến Quân thấy trong mắt họ không có mình, chỉ đành chủ động lên tiếng chào hỏi: "Ba, chị cả, sao hai người đến sớm vậy."

"Ừ, đúng thế, mà sao con lại ở đây?"

Trần Kiến Quân: "..."

Hứa Hiểu thấy thế, cười khẽ.

"Khụ khụ, bác sĩ nói thế nào, mọi chuyện ổn không?"

"Mọi thứ đều ổn ạ." Lúc này, Lưu Điền Phương đặc biệt mang trứng đến.

"Nào, ăn đi, ăn mới có sức." Bà giết một con gà mái nhỉ, nhưng canh gà vẫn còn đang nấu, đến trưa mới ăn được.

Trong giỏ của bà ở bên cạnh có mấy củ khoai lang to do con trai bà mang đến, nghe bảo anh đã mua một suất cháo trắng cho hai người lót dạ. Bà trừng mắt nhìn anh một cái, mua cho con dâu ăn thì thôi, nhưng lại còn vung tay tốn tiền cho mình như vậy.

Trân Kiến Quân vờ như không thấy, cầm khoai lang lên ăn.

Anh đã kiềm chế bản thân lắm rồi được không vậy? Nếu không thì không phải là mua cháo trắng chỉ đủ nhét kẽ răng, mà trực tiếp mua gạo với bánh bao rồi.

Trân Hướng Hồng nhìn cái bát của Lưu Điền Phương, trong đó có bốn quả trứng.

Cô nhớ lúc cô sinh Xuân Yến, mẹ chồng cô chỉ đưa cho cô một quả trứng, còn lúc sinh Hạ Yến thì đến một quả trứng gà cũng không có.

"Mẹ thịt một con gà, tới trưa sẽ mang tới cho con, con ăn đi rồi còn cho đứa bé bú?"

"Vâng ạ, cảm ơn mẹ."

Trần Hướng Hồng: lại còn còn cố ý giết một con gài

Đây là đãi ngộ khi sinh con trail

Cô nhìn đứa bé đang say ngủ, một lần nữa vô cùng mong muốn mình có thể sinh được một đứa con trai.

Cô không biết dù Hứa Hiểu sinh con trai hay con gái, Trân Kiến Quân đều sẽ chuẩn bị tốt mọi thứ.
Bình Luận (0)
Comment