Chương 65: Mẫu Đất Thứ Hai (1)
Chương 65: Mẫu Đất Thứ Hai (1)Chương 65: Mẫu Đất Thứ Hai (1)
Trong bể nước của nhà có sáu con cá diếc, trong giương mây phòng chứa đồ cũng có ba con gà với hai con chim bồ câu, Lưu Điên Phương để năm cân gạo và năm cân kê trong tủ chén, chờ anh về rồi mang.
Lần này, anh mang theo một bức thư, một phần là do hai người cùng viết, nhưng bởi vì cơ thể sản phụ yếu nên phần lớn là do anh viết, phần nhỏ là do Hứa Hiểu viết, mục đích chỉ có một, thông báo tin vui cho họ.
Cháu ngoại trai của họ, cháu ngoại trai của họ đã ra đời rồi!
Về phần tên của đứa bé, sau khi lật từ điển rất nhiều lần, cuối cùng Trần Kiến Quân cũng chọn xong.
Con trai của họ tên Trân Khải Triều, nơi bắt đầu của sao mai, nơi mặt trời hướng đến. Tên đứa bé đại diện cho hy vọng của Hứa Hiểu, mong muốn gia đình sớm ngày đoàn viên, vì vậy cô đã đặt Đoàn Đoàn, biệt danh là Tiểu Đoàn Tử, mong muốn bé có thể trưởng thành như một bé tí hon mũm mĩm, đáng yêu.
Tiểu Đoàn Tử mang ý sáng sủa, ngụ ý tốt đẹp, mọi người trong nhà nhanh chóng gọi lúc thì Tiểu Đoàn Tử, Tiểu Đoàn Tử, lúc thì gọi Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn.
CUối cùng trong nhà cũng có người nhỏ hơn mình, Trần Hướng Quyên vô cùng phấn khích, cứ rảnh là lại ngồi xổm bên giường, nhìn không rời cháu trai đang say ngủ của mình.
"Vì sao Tiểu Đoàn Tử còn ngủ ạ?"
"Hầu hết bọn nhỏ đều ngủ, lúc ngủ sẽ lớn lên đấy." Lưu Điền Phương vỗ tay cô bé, ý bảo không được chạm vào mặt cháu trai.
"Như vậy thì nếu không ngủ được thì sẽ không trưởng thành được ạ?"
Trước câu hỏi này, Lưu Điền Phương trừng mắt nhìn cô bé: "Nói linh tinh gì đấy, đi xem lửa đi." Trở lại đội, đội trưởng Lưu chúc mừng anh rồi 'vô tình" đuổi anh đi làm việc.
Tiểu Đoàn Tử thay đổi rất nhanh, sinh ra mới vài ngày đã trở nên trắng trẻo hơn rất nhiều, đến khi lớn chắc chắn rất dễ nhìn, liêu đứa bé có giống anh không nhỉ? Có ăn không? Tối có quấy phá không? Một mình Lưu Điền Phương có trông coi nổi không? Trong đầu anh chỉ quan tâm đến những điều này, nhưng anh cũng tập trung 120 nghìn năng lượng vào việc lái xe. Hiện tại anh tràn đây năng lượng đến mức cảm thấy có thể lật tất cả cánh đồng trong trang trại lên!
Trước đây anh mua rất nhiều gà, vịt, bây giờ đã sắp xuất chuồng, anh giữ lại một con gà trống và vịt đực to khỏe nhất, còn lại giữ lại khoảng 1/3 số gà mái, vịt mẹ, còn lại đều bán đi.
Để lại để làm gì, dùng để đẻ trứng, ấp trứng, trứng cũng là thu nhập, hơn nữa còn là nguồn thu nhập ổn định, có nó thì việc ấp gà con, vịt con sẽ thuận lợi hơn. Nhưng anh cần tham khảo việc này người khác, anh chưa từng làm, cũng còn nhiều việc anh chưa làm được, chỉ cần anh miệng hỏi người ta, có tay, có can đảm thực hiện, từ từ làm thì có thể từng bước thực hiện được.
Một mẫu đất địa phương rộng có rộng lắm đâu? Anh nuôi lần lượt hơn 150 con gà, hơn 50 con vịt và tám con lợn.
Nhưng lợn không lớn nhanh như vậy, phải mất gần một năm.
Gà vịt thì ngắn hơn, chỉ cần vài tháng, thỉnh thoảng anh cho ăn rau xanh, giun, tôm cá nhỏ, chúng phát triển khá tốt, một số con lớn sớm nên đã bắt đầu đẻ trứng.
Giá một con gà tính theo cân khoảng 2,5 đồng vàng, giá một con vịt là 3 đồng vàng, một trăm con gà được 254 đồng vàng, 45 con vịt được 146 đồng vàng, cộng thêm với số anh đã tích góp lúc trước thì cũng phải đến 500 đồng vàng! Vùng đất thứ hai được mở rail
Vùng đất mới đã được Trần Kiến Quân quy hoạch xong, một nửa sẽ trồng khoai lang, khoai lang mà tốt thì dưới đất có khoai lang, trên mặt đất có cây con có thể làm thức ăn cho gà, vịt, lợn. Mầm non còn có thể trực tiếp bán ra, tất cả đều là tiền. Còn lại một nửa, 2/5 trông ngô, 2/5 khác là trông khoai tây, chỉ có một khoảnh đất nhỏ trồng mấy thứ linh tinh. Anh cần biết giá mua của các loại giống khác nhau, suy cho cùng thì chúng cũng khá giống với bên ngoài nhưng một số có giá cao, trồng sẽ rất có lời. Anh tràn đầy tinh thân hăng hái khiến Lưu Bình, đội trưởng Lưu nhìn thấy mà cảm thán ôi người trẻ tuổi. Vừa lên chức cha nhất định là rất khó bình tĩnh, kích động đến vậy mà, tuổi trẻ tốt thật, khiến ông ấy cũng nhớ tới lần đầu mình làm ba đã làm những chuyện ngốc nghếch gì, đúng là vô cùng hoài niệm.
Triệu Ngọc Anh đã sớm tính toán, nhưng không có điện thoại liên lạc kịp thời, viết thư lâu như vậy, cô có vội vàng cũng vô dụng, chỉ đành trong lòng bất ổn lo lắng, lúc vừa nghe tin mình có thư thì tức tốc đến xem, quả nhiên là nhận được thông báo việc mừng của con gái và con rể: "Con gái của tôi sinh rồi!"
Hứa Chiêu Mẫn cũng vội vàng đi tới: "Thư nói gì? Cho tôi xem."
“Tôi còn chưa xem xong, ông chờ một chút."
“Chúng ta cùng xem đi, cùng nhau xem."