Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 67 - Chương 67: Cả Nhà Vui Vẻ (1)

Chương 67: Cả Nhà Vui Vẻ (1) Chương 67: Cả Nhà Vui Vẻ (1)Chương 67: Cả Nhà Vui Vẻ (1)

Lần này, Trân Kiến Quân vê đến nhà mất khoảng mười ngày, vốn dĩ ba ngày là có thể vê đến nhà rồi, nhưng xe gặp sự cố trên đường cần phải tu sửa rất nhiều, anh và đội trưởng Lưu kiểm tra sơ qua, phát hiện có vài linh kiện bị thiếu, phải vận chuyển từ thành phố lân cận, trước đó, để không làm tổn thương thân xe, nên không lái, cho nên mới phải chậm trễ mất mấy ngày, dẫu sao thì thành phố lân cận cũng khá thiếu linh kiện xe, phải vận chuyển từ thành phố khác đến, tuy ở đó nhà kho của Trần Kiến Quân đã có thêm không biết bao nhiêu thứ, tiền phiếu cũng nhiều hơn, nhưng anh thà không cần, chỉ muốn về nhà thăm vợ con thôi.

Phải, bây giờ anh đã hoàn toàn hòa nhập vào vai diễn này rồi, đó chính là vợ anh, là con anh, làm người ba như anh nhớ về bọn họ thì có gì mà không đúng chứ?

Sau khi trở vê nhà, quả nhiên, mười ngày không gặp, Tiểu Đoàn Tử của anh đã dễ thương hơn trước rồi.

Nhìn dáng vẻ anh ôm Tiểu Đoàn Tử cứng ngắc, Hứa Hiểu cười thầm, sau đó chỉ vào anh, nói: "Anh bế nó sai cách rồi, tay trái nâng cao lên một chút, đỡ mông nó, tay phải giơ cao một chút, đỡ lấy đầu, anh không cần qua đây, ở đó được rồi."

Hứa Hiểu thấy hai ba con thân thiết như thế thì cảm thấy rất vui, nhưng nếu anh đến gần cô sẽ đuổi anh đi, mặc dù nhiệt độ bây giờ không bằng mùa hè, nhiệt độ cũng không thấp, nửa tháng chưa tắm, trên người cũng có mùi, bản thân cô cũng thấy chán ghét mình.

Trần Kiến Quân cũng chẳng để tâm, nói ra cũng thật xót xa, trước đây anh cũng từng là một anh chàng ưa sạch sẽ, nhưng bây giờ anh ở bên ngoài lái xe mấy ngày rồi không tắm, thấy cả người chua lòe chua loét cũng bình thường, bây giờ đỡ hơn nhiều rồi, có gì mà không chịu được.

Nhưng Hứa Hiểu lại không nghĩ vậy, lo lắng anh ngửi được mùi trên người cô, làm sao cũng không chịu cho anh đến gần mình. Cô rất muốn đi tắm, nhưng chỉ cần cô nhớ đến lời Lưu Điền Phương nói, không ở cữ đàng hoàng thì sẽ dẫn đến hậu quả như thế nào, những điều cấm ky đối với phụ nữ trong thời gian ở cữ được viết trong bức thư của mẹ cô, cô lại kiềm chế bản thân, người khác muốn ở cữ cũng không có cách, cô còn ở đây chê bai.

Trần Kiến Quân đúng là không biết sau này nhiều người nói ở cữ một cách khoa học cái gì đó, một tháng không ra gió không tắm là không đúng, nhưng anh cũng không biết thế nào mới là đúng, một tay ngang như anh vẫn là không nên xía vào, nếu thật sự hại Hứa Hiểu mắc bệnh hậu sản gì đó thì chẳng phải anh trở thành tội nhân rồi sao.

Sự việc của Lê Giai nhanh chóng được giải quyết, sau một thời gian xin nghỉ phép, Trân Đại Sơn đã cùng cô ấy vê thăm cha mẹ, sau đó quay về lấy giấy chứng nhận, Lê Giai mang theo hành lý chuyển từ điểm thanh niên tri thức đến nhà họ Trân.

Khi cô ấy xin nghỉ, Hứa Hiểu cũng sinh được một tháng, đúng lúc trả phép quay về trường học.

Sau khi ở cữ xong, Hứa Hiểu đã béo hơn trước một chút, ai tinh mắt cũng nhìn ra cô ở cữ rất tốt, rất có khí sắc, trong thôn lan truyền rất nhanh, nói Lưu Điền Phương là một người mẹ chồng tốt, đối xử với con dâu rất tốt, cho nên mới mập ra như thế.

Lê Giai ngưỡng mộ thì có ngưỡng mộ, nhưng cô ấy không phải loại người hay ghen ty, còn người khác thì có, mấy lời chua ngoa nói Hứa Hiểu không nên giành vị trí giáo viên dạy thay, nói trong nhà cô có thành phần bất hảo, làm sao có thể dạy dỗ người khác?

Lưu Điền Phương phản bác lại, cái gì mà thành phần bất hảo?

Họ Trần bao đời nay đều là nông dân nghèo khó, xuất thân đều rất tốt, trước đây có chút vấn đề với nhà mẹ của con dâu nhưng cũng không quá lớn, bà còn có một người anh trai ở làm lính, hơn nữa bây giờ nhà bà đã nhập vào nhà họ Trần, con cháu cũng sinh rồi, đó chính là người nhà họ Trần, nói bà là thành phần bất hảo, thế chẳng khác gì nói nhà họ Trần bọn họ là thành phần bất hảo sao?

Người giống như vậy lúc nào cũng có, sẽ không biến mất vì thời đại đặc biệt này.

Mới đầu Hứa Hiểu cũng không phải không thấy khó chịu, người phản đối chính là một thanh niên tri thức cùng đến đây với cô, từng có cảm tình rất tốt với bọn họ nhưng bây giờ lại trở thành kẻ thù.

Lê Giai khuyên cô nhìn thoáng chút, đó chỉ là những con cho điên đang sủa bậy thôi, không cần phải lo lắng, sống những ngày tháng tốt đẹp cho mình là được rồi, nếu chỉ vì tranh chấp nhất thời mà từ bỏ chức giáo viên dạy thay này, mới làm tổn thương tâm ý của người đã lên kế hoạch giúp cô.

Đây là công việc được nhiều người tranh giành, Trần Gia Thôn nhỏ bé này quả thật chẳng có mấy ai có học vấn, mấy thôn khác rất hiếm thấy học sinh cấp hai, nhưng ở đây có tới ba học sinh cấp ba, học sinh cấp hai cũng nhiều hơn một chút. Hứa Hiểu có thể giành được chức này, là do cô chính là một trong ba học sinh cấp ba đó.
Bình Luận (0)
Comment