Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 69 - Chương 69: Cả Nhà Vui Vẻ (3)

Chương 69: Cả Nhà Vui Vẻ (3) Chương 69: Cả Nhà Vui Vẻ (3)Chương 69: Cả Nhà Vui Vẻ (3)

Lưu Điền Phương cũng biết con trai lớn cho thứ gì, dù sao thì ở cữ vẫn cần bà chăm sóc mà, thiếu cái gì dư cái gì bà đều biết, chỉ là thấy tình cảm anh em họ thắm thiết như vậy, giúp đỡ lẫn nhau, người làm mẹ như bà vui mừng còn không kịp, đến cuối tháng, tháng này con trai cho có ba mươi đồng, trong lòng bà cảm thấy hơi lo lắng, có vẻ bổng lộc này của con trai lớn cũng không tệ, nhưng liệu có bị phát hiện không?

Nhà mẹ của Liễu Lan đến thấy bà đối xử tốt như thế, cũng có thêm cách nhìn khác về nhà họ Trần.

Họ biết rằng điều kiện của nhà họ Trần tốt hơn họ, nhưng cũng không ngờ bây giờ lại tốt tới mức này, đây là đãi ngộ của công nhân sao?

Mẹ Liêu Lan nuốt nước bọt ừng ực khi nghe con gái nói là nấu cháo gà, nhưng có như vậy mới động viên bà ta không được nhụt chí, sau này phải cố gắng hơn, dù sao con vẫn còn trẻ, sinh nhiều hơn nữa chắc chắn có thể sinh được con trai, đồng thời bảo cô ta chú ý sau này phải giữ mối quan hệ tốt với bên nhà anh trai, anh trai thường xuyên ra ngoài, không ở nhà, em trai lại còn phải đi học, con gái như cô ta ở nhà phải biết tự giác một chút, việc nặng việc nhẹ gì cũng không được quên phụ giúp.

Người đàn ông của cô ta là em trai ruột của bác cả trong nhà, có cơ hội nhất định phải chuyện trò với nhau nhiều thêm, đến lúc đó có thể cùng nhau đi làm công nhân thì càng tốt hơn nữa, con gái sinh thêm con trai, đến lúc đó, nửa đời sau của bà ta có chỗ dựa dẫm rồi.

Tất nhiên Liễu Lan cũng hiểu đạo lý này, hơn nữa cô ta cũng đối xử rất ôn hòa với chị dâu cả Hứa Hiểu, cô ta cũng rất hiểu, anh cả nhà này rất xem trọng người vợ này, cô ấy ở cữ ăn gì uống gì cũng đều tốt hơn cô ta rất nhiều, bản thân cô ta làm em dâu mà đã được đãi ngộ như thế rồi, vợ còn phải nói nữa sao. Suy đi nghĩ lại một hồi, Trân Kiến Dân đặt tên cho con gái mình là Trần Khải Hân, chữ Khải theo tên của anh họ con bé, sau khi nói ra, người khác vừa nghe sẽ biết ngay là anh em.

Tuy nói như thế, nhưng trọng điểm là anh ta nghĩ có rất nhiều chữ đều rất hay, chọn tới chọn lui vẫn là không biết chọn cái nào, nhưng chỉ cần chọn theo anh cả, anh ta chỉ cần suy nghĩ một chữ thôi, như thế có thể giảm được một nửa lượng công việc rồi!

Thêm chữ Khải, cũng không nói là nhất định phải dùng cho con trai, nên anh ta cứ đặt theo đó.

Hứa Hiểu cũng vì lần này em dâu sinh sản mà mối quan hệ giữa hai người cũng đột nhiên tốt lên, dù gì cô cũng đã là người sinh nở ở cữ suốt một tháng rồi, cũng lên chức làm mẹ, có rất nhiều vấn đề chung có thể giao tiếp với nhau.

Vốn dĩ hai chị em dâu này ở chung với nhau khá là nhạt nhòa, có nói có cười, nhưng cái kiểu đó nói như thế nào nhỉ? Không phải cảm giác người cùng một bọn, có khoảng cách, cho nên vẫn duy trì sự vui vẻ hòa thuận trên gương mặt, nhưng là hiện tại, thật sự có một chút dáng vẻ thân thiết với nhau rồi, khiến Lưu Điền Phương cảm thấy rất hài lòng, con trai thứ hai ra ở riêng, nhưng cũng là người một nhà, gia hòa mới có thể vạn sự hưng.

Triệu Ngọc Anh lại lấy bức ảnh ra, dưới sắc trời mờ tối nhìn người trong bức ảnh: "Lão Hứa, đây là con rể của chúng ta, ài, cậu ta trông rất có khí lực, không tệ."

"Nhìn dáng vóc vẫn ổn, nhưng không biết tính cách của cậu ta thế nào?" Hứa Chiêu Mãn nhìn trái nhìn phải, hận không thể nhìn ra thứ gì đặc biệt.

Chỉ là một thằng nhóc đã cưới con gái của ông thôi.

"Trên thư con gái nói cậu ấy đối xử với con rất tốt, chắc là vậy chứ, ông xem nụ cười trên mặt con gái này, rất là hạnh phúc, nếu như bị bạc đãi, thì không thể cười chân thành như thế được đâu."

"Ừm”" Ông đúng là kiệm lời như vàng. "Còn nữa, ông nhìn cháu ngoại chúng ta đi, mới có đầy tháng chưa bao lâu mà nhìn tốt thế, trắng trắng mập mập, chắc chắn là tiêu tốn không ít rồi." Thời này mấy đứa nhỏ đa phần đều mặt bủng da chì, cho dù được chăm sóc mấy cũng chẳng tốt được bao nhiêu, muốn giống như thế này, nhất định là được chăm nom cực kỳ cực kỳ tốt.

Hứa Chiêu Mẫn nhìn bức ảnh này, ngoài miệng không nói, nhưng cũng cảm thấy yên tâm vài phần, đàn ông hiểu đàn ông, trong bức ảnh, ánh mắt con rể nhìn vợ và con trai của nó rất là thân thuộc, chỉ cần đàn ông có lòng, con gái sẽ sống tốt hơn.

"Bây giờ này, bên phía con gái có thể yên tâm được một chút rồi, chỉ còn lại hai đứa con trai, không biết như thế nào rồi." Con trai trưởng dù sao cũng là quân nhân, cũng khá được ưa thích, chỉ cần ông ta muốn tìm, không lo không tìm được con dâu, con trai thứ thì khổ không còn gì để nói, không biết sống như thế nào, đàn ông sống một mình, chắc chắn không biết tự chăm sóc mình.

"Con cái đều là của nợ mà." Yên tâm một đứa, còn hai đứa phải lo.
Bình Luận (0)
Comment