Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 87 - Chương 87: Gây Chuyện (2)

Chương 87: Gây Chuyện (2) Chương 87: Gây Chuyện (2)Chương 87: Gây Chuyện (2)

Xuất hiện ở trong phạm vi tâm mắt của cô chính là nữ thanh niên trí thức Trương Hồng vừa tới đây được một thời gian.

Tốt nghiệp cấp hai, vốn dĩ là được điều ở một địa phương khác, nhưng mà không biết ở đó đã gây ra chuyện gì mà lại bị đưa đến thôn Trần gia.

Theo ý kiến của Hứa Hiểu, trách không được cô ta lại bị chuyển đi, cái này không phải là không có lý do gì, thật sự là quá nhiều chuyện.

Nói như thế nào đây?

Là cái loại này cùng sự bình thản trong thôn trang không hợp nhau.

Người nơi này của bọn họ tương đối có chút hơi bài xích bên ngoài, đại đội trưởng có uy tín vô cùng cao, cho nên ở bên ngoài dù xảy ra một ít hiện tượng rất loạn thì bên trong thôn trang này cũng chưa bao giờ xuất hiện, một số người đã bị đánh thành ngu ngốc như Lão Cửu bị đưa đến nơi này của bọn họ cải tạo, ăn ở đều là thứ kém nhất, ở tại chuông bò và làm những công việc dơ bẩn nhất mà sống, nhưng trừ cái này ra, bọn họ nơi này không có người nào tùy ý đi vũ nhục bọn họ, cũng sẽ không tự tìm thêm chuyện cho bọn họ làm, chính là dựa theo yêu cầu cho bọn họ tới nơi này để lao động, trừ cái này ra, sẽ không cho bọn họ "Thêm cơm, cũng sẽ không cố ý phá hư tạo công việc cho bọn họ làm.

Thanh niên trí thức làm việc thì chậm, không biết chăm sóc hoa màu, nhưng cũng không có cái loại người cố ý gây chuyện thị phi này.

Đối với bọn họ thì những người này mà nói là một cái loại tương đương với một cõi ở thế giới bên ngoài, nhưng mà thanh niên trí thức mới tới cái này liền không giống nhau, chính là cái loại ước gì thiên hạ không loạn.

Sau khi thích ứng được với nơi ở mới, cô ta liền bắt đầu phát huy "Bản lĩnh" chân chính của mình. Cô ta gây chuyện, vốn dĩ chắc là bị điều đến một thôn trang càng hẻo lánh, càng nhỏ hơn nữa, nhưng mà cô ta dựa vào một chút quan hệ phía trên cho nên được điều đến nơi tốt hơn một chút.

Ngay từ đầu ai cũng không biết, sau đó vẫn là có thanh niên trí thức đi xuyến môn nghe được.

Nguyên nhân cô bại lộ là bởi gì cô ta không hài lòng với phòng mà thanh niên trí thức phân chưa, sau khi ở được một khoảng thời gian thì chính là muốn chỗ nằm kia của người ta.

Người ta đương nhiên là không muốn, cũng không phải là quả hông mềm dễ bóp kia, cãi đến một hồi cũng không xong, phải khiến đại đội trưởng đến giải quyết mới tính là xong việc.

Sau lúc đó, cô ta thường xuyên lôi kéo những thanh niên trí thức khác “Đường ai nấy đi", nói cái gì mà chỉ cần làm chút gì đó khác người là bị người ta chụp cho cái mũ.

Như vậy ai mà chịu nổi, không bao lâu thì đã bị cô lập.

Từ sau khi bọn họ chuyển vào căn nhà mới này có đến một lần, thì sau đó dù không có việc gì cũng thường xuyên chạy về chỗ này.

Ngay từ đầu cô ta hỏi thăm Trần Kiến Cường, cô còn tưởng rằng cô ta coi trọng chú em, nhưng mà lúc sau thì không có chuyện tiếp theo nữa, cô còn tưởng rằng mình đã suy nghĩ nhiều, kết quả cô ta thường xuyên tới nơi này, nhìn đông xem tây đủ phía, Hứa Hiểu bị động tác này của cô ta làm cho hãi hùng khiếp vía.

Lấy cớ cũng làm cô vô cùng buồn cười, cái gì gọi là đối tượng của cô không có ở nhà, một mình sẽ tịch mịch, nếu không thì tôi bồi cô, ha hả, xem cha mẹ chồng của cô là người chết hay sao? Hơn nữa cô tịch mịch ở chỗ nào chứ?

Cô thật sự rất bận, trong nhà có trẻ nhỏ, làm gì có cơ hội để mà tịch mịch đây?

Sau đó có cô dì hàng xóm báo tin cho cô, nói thấy cô ta lén lút nhìn xung quanh nhà của cô, chắc là muốn đi tố giác gì đó, ban đầu cô ta bị điều đi, chính là vì có cái tật xấu này.

Cái này làm cho một nhà bọn họ đều trở nên cảnh giác.

Nên thu dọn thì thu dọn, nên cẩn thận thì cẩn thận.

Hứa Hiểu còn cảm thấy may mắn khi cô gả vào một nhà này đủ sức uy tín, bác cả là đại đội trưởng, bác hai nhận được tiền trợ cấp, là binh lính lập được công xuất ngũ, anh em ruột của chồng cũng có ba người, giúp đỡ nhiều, nhân duyên tốt, có cái gì không đúng liên có người mật báo.

"Chị Hiểu Hiểu, chị đang bận sao? Em tới giúp chị, chắc là chị phải làm cơm trưa đúng không?" Trương Hồng không đợi được người khác tiếp đón, tự mình mở cửa viện ra đi vào, bưng khuôn mặt nhỏ.

Hứa Hiểu lạnh mặt: "Không cần cô hỗ trợ, tôi có thể tự làm."

"Chúng ta đều là những thanh niên mới được ánh sáng của đảng chiếu sáng, giúp đỡ lẫn nhau là chuyện nên làm."

Hứa Hiểu nghẹn một hơi ở ngực, thật lâu sau mới tìm lại được âm thanh của mình.

"Việc làm nông của cô làm xong rồi sao? Phải hoàn thành nhiệm vụ, nếu không thì sẽ bị trừ đất đó."

"Chị không cần lo lắng cho em, em đã làm xong hết rồi."

Ai lo lắng cho cô ta chứ!

"Trong ngăn tủ này của chị có cái gì vậy? Để em xem thử nào, có thịt khô này!"
Bình Luận (0)
Comment