Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 88 - Chương 88: Gây Chuyện (3)

Chương 88: Gây Chuyện (3) Chương 88: Gây Chuyện (3)Chương 88: Gây Chuyện (3)

Sắc mặt của Hứa Hiểu trâm xuống: "Ba mẹ cô không có dạy cô lễ phép sao? Lục lọi đồ nhà người khác như vậy sao?"

"Chúng ta không phải người khác nha, chúng ta là người một nhà tình thân mến thân."

Hứa Hiểu thiếu chút nữa là bị tức chết.

Lưu Điền Phương nhanh chóng bước đến, vừa rồi có người mật báo cho bà biết, nói lại nhìn thấy cái cô thanh niên trí thức kia chạy tới phía nhà của bà, bà liền vội vàng thả việc đang làm trong tay xuống, nhanh chóng chạy về nhà, đúng như con dâu của bà nói, cái cô kia chính là người không biết xấu hổ.

"Nha, đây là ai vậy nha? Dâu cả, con giới thiệu cho mẹ làm quen với nào."

Nghe thấy mẹ của mình tới, Hứa Hiểu cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm.

"Nữ thanh niên trí thức Trương Hồng."

"Con nói xem sao lại có người có da mặt dày như vậy cơ chứ, người khác đuổi cô mà cô còn giả vờ như không nghe thấy, còn nói là thanh niên trí thức nữa chứ, chủ tịch nói, thanh niên trí thức đến nông thôn ấy mà, là để tiếp thu giáo dục mới của nông thôn nghèo và tâm trung, rất cần thiết, trời đất rộng lớn, có tương lai, lên núi xuống làng, tiếp thu giáo dục mới của nông thôn nghèo và tâm trung, đạo lý này cô chính là không hiểu, nhìn chằm chằm đồ của nhà người khác, cũng không biết là tật xấu của nhà tư bản chủ nghĩa nào, chúng ta liền phải kiên trì quét ngang hết tất cả bọn đầu trâu mặt ngựa này!" Bà nói xong thì cầm cái cây chổi lớn quét quét ở dưới chân của Trương Hồng.

Cái mũ này, ai chẳng biết.

Nghe xong lời này của bà, mặt của Trương Hồng lập tức đỏ lên, nếu không phải hỏi thăm ra được bà cô này không dễ chọc, cô ta khẳng định sẽ không nhẫn nhịn, cô ta nhảy nhảy chân, tránh cây chổi ra: "Tổ tiên năm đời nhà tôi góc rễ chính là miêu hồng, cái gì mà tư bản chủ nghĩa!"

Cô ta dậm dậm chân, quay người rời đi, trước khi đi còn nhìn về phía Hứa Hiểu lộ ra nụ cười tươi: "Chị Hiểu Hiểu, hiện tại chị không có tiện thì lần sau em lại tới tìm chị vậy, đã thống nhất với nhau như vậy rồi nhé."

Nói xong thì nhanh chóng rời đi.

Để lại Lưu Điền Phương cùng Hứa Hiểu mặt đen.

Việc Trương Hồng bám dính lên người Hứa Hiểu hoàn toàn là có suy xét cẩn thận của mình, cái địa phương này chỉ có công việc của người đàn ông của cô là uy phong nhất, là một bậc thầy có kỹ thuật, đó chính là lái xe, đó là việc ghê gớm đến nhường nào cơ chứ, vào nam ra bắc kiến thức dài rộng, nghe nói lớn lên cũng đẹp trai, đương nhiên cô ta cũng không phải muốn làm chút chuyện bị gọi là làm giày rách này, chỉ là cô nghĩ có thể nào khiến anh giúp đỡ cô ta tìm cách, đưa cô ta trở về thành phố, cho nên cứ không có việc gì thì lại chạy tới chỗ của Hứa Hiểu giao lưu "Cảm tình".

Cô ta cũng có người quen làm ở cơ quan phía trên, nhưng mà chức vụ không cao, hơn nữa cô ta cũng không phải là con một trong, bất đắc dĩ cũng chỉ có thể bị đẩy xuống nông thôn, nhưng mà dù chỉ một chút mùi cô ta cũng chịu không nổi, hoàn cảnh ở nơi này còn có lao động nặng nề kia, làm cho mỗi một giây phút cô ta đều muốn trở về thành phố.

Chỉ là muốn trở về thành phố làm gì có dễ dàng như vậy, không biết có bao nhiêu người muốn trở về, lại không có biện pháp nên chỉ có thể tiếp tục ngốc tại thôn nhỏ ở trong núi này.

Nhưng mà nếu như biểu hiện tốt, thì có cơ hội khá lớn.

Ban đầu cô nhìn chằm chằm vào vấn đề tác phong, xem có thể túm được điểm yếu nào hay không, không ngờ tới lại khiến cho người ta tức giận, bị người ở chỗ kia điều đi chỗ khác, đi vào nơi này quan sát một chút thì nhận ra là không thể đi con đường kia, cô ta cũng không có muốn đối nghịch với đại đội trưởng, như vậy thì sau này nếu như anh ta không chịu ký tên, thì cô ta sẽ không có cách trở về thành phố.

Vì thế cô ta liên thay đổi biện pháp khác, không nắm điểm yếu nữa, liền muốn tiếp cận người trong thành, ví dụ như Trân Kiến Quân, xem anh ở có thể giúp đỡ giới thiệu công việc cho cô ta hay không, nếu như có đơn vị công tác nguyện ý tiếp thu, thì cô ta đã có thể trở về thành phố, có thể rời khỏi địa phương không đúng một tý nào này.

Nhưng mà loại chuyện tốt này làm sao có thể cho cô ta được?

Nếu như thật sự có chuyện tốt như vậy, đầu tiên Trân Kiến Quân sẽ giới thiệu cho anh chị em của mình nha.

Cho nên cô ta liền muốn bắt lấy nhược điểm nhà anh, lấy cái này làm trao đổi, để cô ta trở về thành.

Nghe được Hứa Hiểu nói Trương Hồng động đến ngăn tủ, Lưu Điền Phương mở ngăn tủ ra nhìn thử, thì có một miếng thịt khô nhỏ mà bà lấy ra lúc trước, miếng thịt này cũng không đáng là gì nhưng mà có chút manh mối này thì rất không ổn, tục ngữ nói rất đúng
Bình Luận (0)
Comment