Chương 96: Người Què (2)
Chương 96: Người Què (2)Chương 96: Người Què (2)
Anh ta nhớ kỹ lời ba cùng anh cả nói, làm việc cần mẫn, ăn nói ngọt miệng, đi sớm vê trễ.
Người khác vội vã về nhà, anh ta không vội, cho nên có thể ở lại kết thúc việc đang làm, bởi vì như vậy, ấn tượng của mấy người đồng nghiệp đối với anh ta cũng không tôi, hơn nữa nơi này của bọn họ bao ăn, bởi vì bọn họ làm công việc quan trọng lực khí, nên phần ăn không tệ, mỗi ngày đều có một màn thầu trắng, mỗi ngày cũng đều có thể ăn một chút thức ăn mặn, so với ăn khi ở nhà là tốt hơn rất nhiều.
Hơn nữa cái này tuy rằng nói yêu cầu hạ sức lực làm việc, nhưng mà so với thời điểm thu hoạch vụ thu gặt gấp, vẫn là nhẹ nhàng hơn nhiều, ít nhất nó có thể thẳng tanh sống lưng, cũng có thể thở phào nhẹ nhõm khi thay ca.
Mấy ngày tập được thói quen tiết tấu ở nơi này, hôm nào được nghỉ ngơi thì mang theo một ít đồ dành dụm được về cho hai mẹ con trong nhà cải thiện thức ăn.
Liễu Lan mấy ngày trời không được nhìn thấy chồng thì cũng có chút không thói quen, sau khi gả lại thì đây là lân hai người xa nhau lâu như vậy gặp lại.
Chờ đến khi đó anh ta trở về nhà, đó chính là kỳ nghỉ đông.
Trần Kiến Dân còn mang theo một tin tốt về, tuy rằng anh ta làm không đủ một tháng, nhưng mà quản sự đã nói với anh, có thể phát tiền lương tháng này cho anh ta, để đón một năm mới thật là vui vẻ, quà tết cũng sẽ cho anh ta một phần, đương nhiên, người đứng đầu không phải anh ta.
Có thể có chính là niềm vui bất ngờ, Trần Kiến Dân thật sự không chọn.
Trân Kiến Quân cảm thấy mọi chuyện đều hài lòng, anh tìm cho em trai một công việc tạm thời, có thể kiếm thêm được chút tiền, bên chị cả đang mang thai kia, hiện tại thai đã lớn, tất cả đều tốt, Trương Hồng chằm chằm nhà anh gậy thọc cứt cũng đã bị đuổi đi, đã không còn sự uy hiếp, heo trong nông trường của anh cũng đã bán đi, thành công đổi được một người máy phụ trợ, giải phóng anh khỏi đống lao động máy móc, làm anh nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Hiện tại công việc của anh cũng đã xong có thể nghỉ đông, cho nên thời điểm 25 âm, anh liền bao lớn bao nhỏ mang theo hàng tết của anh trở về nhà.
Trần Kiến Minh nghỉ muộn hơn anh một tí, đột nhiên có nhiều đơn đặt hàng, phải tới 28 âm mới được nghỉ, vất vả thì có vất vả, nhưng mà phúc lợi cũng lớn, anh vui, Liễu Lan cũng rất vui lòng, làm thêm nhiều ngày đó có tính là gì, có tiền là được, dù sao trong nhà có cô ấy ở đây, cô ấy có thể sắp xếp và làm mọi chuyện được thoả đáng.
Năm nay ngoại trừ mấy đứa nhỏ, người một nhà Trần Kiến Quân đều không có làm quần áo mới, ít nhất mặt ngoài quần áo mới là không có, làm cũng là làm những cái đó mặc ở bên trong, đồ không có thủng lỗ, thức ăn chiêu đãi người khác cũng kém hơn một chút so với năm trước, nhưng mà đồ ăn bọn họ ăn thì lại phong phú hơn nhiều.
Năm trước anh còn thu được một bao hàng khô, bào ngư, hải sâm, con mực, tôm từ bờ biển gửi tới làm mọi thứ đầy đủ hết, hơn nữa nông trường của Trần Kiến Quân còn cố ý giữ lại mười cân thịt ba chỉ, phúc lợi của công ty phát ba cân thịt mỹ, trong thôn phát cá to béo, đến bảy tám con, có thể nói là ăn một cái tết khá là phong phú.
Rồi tới 28 âm, Trần Kiến Dân trở về vào buổi tối, trong thôn vô cùng náo nhiệt, bởi vì có một rạp điện ảnh sẽ đi đến thôn của bọn họ.
Là trận chiến trong địa đạo, đã đến đây mấy lần, mọi người cơ bản đều xem qua, nhưng mà vẫn muốn đi xem phim, cho nên mọi người vẫn cứ rất cao hứng, cho dù là người lớn hay là trẻ nhỏ, đều dọn sẵn ghế nhỏ chiếm vị trí vào ngày 28 âm đó.
Người lớn nói chuyện đàm luận, mấy đứa nhỏ thì vui đùa âm ï, hơn nữa ánh đèn ở bốn phía, so với ăn tết còn náo nhiệt hơn.
Những người ở thôn khác có nghe được tin này, nếu có rãnh rỗi thì ăn cơm xong sớm rồi dọn ghế lại đây xem náo nhiệt.
Đây là chuyện rất thường thấy, cho dù là thôn nào, có kiểu chuyện lớn như thế này thì người ở thôn khác chỉ cần không có chuyện gì làm, khoảng cách không phải quá xa, thì bọn họ đều nguyện ý đi qua xem náo nhiệt, xem phim điện ảnh một lúc cũng có thể làm cho bọn họ lẩm bẩm nhắc đi nhắc lại tận mấy ngày hôm sau.
Trân Kiến Quân không có hứng thú gì với phim điện ảnh này, theo ý kiến riêng của anh thì cũng không cần phải xem đi xem lại một bộ phim như vậy, những cái tình tiết gì đó đều đã xem qua.
Nhưng mà đối với những người thiếu thốn những việc giải trí thì không phải như vậy, khó có được một lần xem phim điện ảnh, xem rồi thì có làm sao.
Cho nên Trần Kiến Quân ở lại nhà trông coi hai đứa trẻ, những người khác bao gồm cả Hứa Hiểu đã đi từ sớm để chiếm chỗ, Trần Kiến Cường cùng Trần Hướng Quyên lại càng là như vậy, tùy tiện ăn một chút gì đó rồi lại nói hai người bọn họ đi trước giúp mọi người giữ chỗ, sau đó nhanh chóng rời đi.