Chúa Quỷ Trùng Sinh Làm Người Tốt

Chương 62 - Giấc Mơ Viển Vông

Vào ngày họ đang nghỉ ngơi sau khi chiến đấu với quái vật, một sự cố đã xảy ra. Zich đưa Hans ra ngoài để hít thở không khí trong lành và họ đi lang thang quanh khu chợ để giết thời gian.

Họ nhìn thấy một người vừa chạy qua đường vừa thở hổn hển. Gã trông có vẻ hoảng hốt khi mồ hôi chảy đẫm người và hơi thở gấp gáp. Khi gã đến gần họ hơn, Zich và Hans hơi dịch sang một bên để tránh đường. Gã đang định lướt qua họ thì ánh mắt gã chạm phải ánh mắt của Zich.

“Ah!”

Gã đột nhiên dừng lại và tiến lại gần Zich. Sau đó gã nắm chặt lấy vai Zich.

“Ngươi đã ở đây! Cảm ơn Chúa vì ta đã có thể tìm thấy ngươi!”

Gã đó có phải là người mà anh ấy biết không? Zich đang xem xét kỹ lưỡng.

‘Đợi đã, hắn là người thợ mỏ đã đi cùng Sam.’

“Có chuyện gì xảy ra với Sam à?”

Đó là lý do duy nhất tại sao gã mà anh từng trò chuyện trong lúc uống rượu lại khẩn trương tìm kiếm anh đến vậy. Suy đoán của Zich đã chính xác.

“Đúng! Việc đầu tiên Sam chạy đến Tòa nhà Monster Exterminator vào buổi sáng! Hắn nói mình phải khiếu nại người đã dạy Snoc!”

“Hắn thật ngu ngốc.”

Những lời phàn nàn không có tác dụng với những người như Mạo hiểm giả. Trừ khi một người sở hữu sức mạnh quân sự, sự giàu có hoặc quyền lực, còn không thì các Mạo hiểm giả sẽ sử dụng bạo lực đối với họ ngay cả khi họ sai.

“Ngươi không cố ngăn hắn lại à?”

“Ta đã làm! Nhưng hắn không nghe ta! Họ thực sự như anh em ruột! Giống như Snoc, Sam rất bướng bỉnh khi hắn dồn hết tâm trí vào việc gì đó!”

“Nhưng khiếu nại về cái gì thế?”

“Hình như là gã đã vứt bỏ Snoc!”

“Ý ngươi là Mạo hiểm giả không còn giữ Snoc làm học trò của mình nữa phải không?”

“Ừ!”

“Điều đó không tốt sao? Ta tưởng Sam không thích ý tưởng Snoc trở thành Mạo hiểm giả.”

“Ta không biết gã đó đã nói gì khi đuổi Snoc nhưng Snoc đã nhốt mình trong nhà. Có vẻ như gã đã lấy hết tiền tiết kiệm của Snoc khi làm giáo viên cho hắn! Và gã khốn nạn đó sẽ không trả lại!”

Điều đó là có thể. Không có gì đáng ngạc nhiên khi một Mạo hiểm giả lại phạm tội lừa đảo.

“Vì thế mà Sam đã bị kích động và chạy đi!”

“Vậy là ngươi đến để nhờ ta giúp đỡ?”

“Ừ, chẳng phải ngươi cũng đủ mạnh để tiêu diệt quái vật sao? Ta nghĩ ít nhất ngươi cũng sẽ giỏi hơn chúng ta nên ta đã tìm kiếm ngươi khắp nơi!”

Hoàn toàn may mắn khi người đàn ông tìm thấy Zich và Hans.

“Làm ơn! Không phải ngươi nói ngươi là bạn của Sam sao? Ta rất lo lắng có thể xảy ra chuyện gì đó với hắn!”

Zich chìm trong suy nghĩ. Anh ấy sẽ đơn giản bỏ qua vấn đề nếu người liên quan là một người hoàn toàn xa lạ. Tuy nhiên, khi ở thành phố, anh vẫn duy trì mối quan hệ khá thân thiết với Sam.

‘Hắn là bạn của mình và mình đã nói với hắn rằng mình sẽ trả thù nếu có chuyện gì xảy ra với hắn. Mình cũng nghĩ rằng điều này cũng nằm trong giới hạn của một việc tử tế.’

“Ta hiểu rồi. Ta sẽ giúp.”

Trước câu trả lời của Zich, vẻ mặt của người thợ mỏ sáng lên.

Zich, Hans và gã tự giới thiệu mình là Crysin chạy đến Tòa nhà Monster Exterminator. Sam và Drew khó có thể gặp nhau. Ngay cả khi Sam đến nơi trong cơn thịnh nộ, Drew cũng không sống hay làm việc trong Tòa nhà Monster Exterminator. Tòa nhà chỉ đơn giản là nơi mọi người đổi quái vật lấy tiền. Tuy nhiên, giống như câu nói: ‘Nếu bạn may mắn, bạn có thể bị sét đánh ngay cả dưới bầu trời quang đãng’, một sự cố đã xảy ra.

“À, này! Ngươi đến đúng lúc quá!”

Sau khi chạy ra khỏi tòa nhà, Paul Chenu nhìn thấy Zich và vui mừng.(1)

“Tư tế! Xin hãy gọi một Tư tế!”

“Có chuyện gì vậy?”

“Cứ thế này thì có một người sẽ chết mất!”

Vẻ mặt Zich đanh lại. Anh ấy đẩy Paul Chenu sang một bên và đi vào trong cửa hàng. Sau khi mở cửa bước vào, anh thấy một vệt máu mờ nhạt. Điều đó không có gì lạ. Ở một nơi đầy xác quái vật, luôn có mùi máu nồng nặc. Tuy nhiên, mùi này không phải từ quái vật.

“…Sam.”

Ở giữa nhà, Sam đang nằm trên sàn. Hắn đang ở trong tình trạng thảm khốc: Khuôn mặt đầy máu, sưng tấy đến mức hình dạng của nó bị hủy hoại không thể nhận ra. Mũi của hắn bị bẹt và một nửa hàm răng của hắn đã biến mất đến mức mỗi lần hít thở là phát ra tiếng huýt sáo. Cánh tay phải và chân trái của hắn bị trẹo theo những hướng kỳ lạ, sau khi vén áo lên, Zich thấy khắp người có vết bầm tím.

‘Xương sườn của hắn có lẽ đã bị gãy.’

“Sam! Ch-Chuyện gì đã xảy ra vậy!”

Crysin vội vàng chạy đến bên Sam. Hắn do dự khi đặt tay lên cơ thể của Sam. Cơ thể của Sam trông như một mớ hỗn độn đến nỗi Crysin nghĩ rằng mình có thể vô tình làm vết thương trở nên trầm trọng hơn.

“Hans.”

“Vâng!” Hans trả lời, cảm thấy lo lắng. Cậu ấy cũng nghĩ rằng tình hình rất nghiêm trọng.

“Hãy đến nơi ở của chúng ta ngay bây giờ. Có Potion trong túi của tôi. Mang cho tôi cả túi.”(2)

“Vâng!”

Hans phóng mất như một mũi tên; chuyển động của cậu cực kỳ nhanh khi sử dụng mana.

“Potion? Vật quý giá như vậy?”

Crysin và ngay cả Paul Chenu, người vẫn im lặng, cũng rất ngạc nhiên.

“Chúng không có giá trị gì với ta nên không thành vấn đề. Dù sao thì Drew có phải là người đã khiến Sam trở nên như thế này không?”

“À, Ừ!” Paul Chenu trả lời, “Hắn bước vào cửa hàng với vẻ tức giận và nói rằng hắn có chuyện cần giải quyết với Drew. Ta bảo hắn hãy đến gặp Quan tòa thay vì ta, bởi vì ta biết những Mạo hiểm giả là người như thế nào, đặc biệt là những người như Drew. Mặc dù hắn rất nóng nảy nhưng ta vẫn có thể nói chuyện thuyết phục hắn. Sau khi ta tiếp tục thuyết phục, hắn đã hiểu và định rời đi. Vì vậy, ta nghĩ vấn đề đã được giải quyết cho đến khi…”

“Tên khốn nạn đó đã vào.”

Sau khi xác nhận Drew là thủ phạm, Zich ngay lập tức dùng danh hiệu ‘khốn nạn’ để mô tả Drew. Paul Chenu không phủ nhận điều đó vì hắn cũng cho rằng Drew chắc chắn là một đứa con dã thú.

“Đôi tai của hắn chắc hẳn rất nhạy bén vì hắn đã biết tình hình trước khi bước vào tòa nhà. Ta đã cố gắng để người đàn ông này đi, nhưng Drew đã khiêu khích trước.”

“Hắn đã nói gì?”

“Vì mọi chuyện đã xảy ra, ta không nhớ chính xác hắn đã nói gì nhưng đại loại như thế này: ‘Ta vừa cho một mảnh rác nếm trải một giấc mơ viển vông. Thay vì bị xúc phạm, ta nên được cảm ơn. Xem xét những gì ta đã làm, đáng lẽ ta phải nhận được nhiều hơn số tiền lẻ ta nhận được từ mảnh rác đó. Ta thực sự đã phải chịu một mất mát’.”

‘Mảnh rác’ chắc hẳn có nghĩa là Snoc và tóm lại, Drew khẳng định mình không làm gì sai cả.

“Hừm. Là vậy sao?”

Không ngờ giọng nói của Zich lại có vẻ thờ ơ. Paul Chenu vốn tưởng Zich sẽ nhảy cẫng lên vì tức giận nên nghiêng đầu ngạc nhiên. Hắn cũng có thể nhận ra khóe môi hơi nhếch lên của Zich. Nếu họ biết Zich vào thời Chúa Quỷ, họ chắc chắn sẽ quỳ gối hoặc bỏ chạy với tất cả những gì họ có.

“Hắn ở đâu?”

“Ta không biết. Hắn vừa rời đi sau khi làm cho một người bị thế này.” Paul Chenu phàn nàn, “Ta biết tính cách của những Mạo hiểm giả tệ đến mức nào, nhưng làm sao họ có thể gây ra tình trạng này!”

Paul Chenu phản ứng cũng như những người bình thường, nhưng đối với Zich, mức độ bạo lực này không có gì đáng lo ngại. Mặc dù cơ thể của Sam đã bị gãy nhưng không có vẻ như hắn bị chia làm hai và hắn vẫn còn sống. Phần quan trọng không phải là mức độ bạo lực mà là mục tiêu là ai.

‘Hắn dám tấn công một người mà ta coi là bạn của mình?’

Với điều này, câu chuyện đã thay đổi; nó khiến Zich tham gia rất nhiều vào vụ việc này. Trước khi trùng sinh, Zich có thể đã gây chiến vì bất kỳ lý do gì, nhưng mọi thứ bây giờ đã khác.

‘Hơn nữa, hắn không phải là kẻ xấu sao?’

Hắn lừa gạt ai đó, chiếm đoạt tài sản của họ và dùng bạo lực đối với người cố gắng khiếu nại mình.

‘Nói cách khác, điều đó có nghĩa là ngay cả khi mình đánh hắn sống dở chết dở, thì cũng không được coi là làm điều gì xấu.’

‘Đánh hắn gần chết.’

Một nụ cười băng giá xuất hiện trên môi anh ấy.

----------------------------------------------------------------------------------------------------

(1) Paul Chenu là Giám đốc Chi nhánh Monster Exterminator

(2) Potion: Nước bùa / thần dược / thuốc ma thuật. Bạn nào chơi game nhiều sẽ rõ, Potion có rất nhiều loại như: Hồi máu, hồi mana, tăng tốc đánh, tốc chạy, phòng thủ, tấn công…

Bình Luận (0)
Comment