Chuế Tế - Ở Rể ( Bản Dịch)

Chương 1178 - Chương 1178: Bước Ngoặt 1

Chương 1178: Bước ngoặt 1 Chương 1178: Bước ngoặt 1

Về kết quả đại chiến phát sinh ở Vọng Viễn Kiều mấy hôm trước, dù nhiều binh sĩ tầng dưới chót trong Kim quân chưa hiểu rõ ý nghĩa của nó, Hán quân càng là bị nghiêm khắc phong tỏa ngăn cách tin tức, nhưng tướng lĩnh cấp cao như nhóm người Lý Như Lai thì biết rõ ngọn nguồn của toàn bộ sự kiện. Nếu như nói ban đầu bọn họ còn nửa tin nửa ngờ với lời đồn người Nữ Chân định rút đi, đến mùng sáu hôm nay, ý đồ thực sự của người Nữ Chân đã dần rõ rệt.

Tiến công tiền tuyến quy mô lớn trông rất là thanh thế mênh mông, Hoàn Nhan Tát Bát canh chừng đám người Lý Như Lai nghiêm ngặt, nhưng gián điệp Hoa Hạ quân luồn lách đưa thông tin đến trước mắt mấy tên tướng lĩnh mấu chốt.

Về lần xúi giục này, Hoa Hạ quân đưa ra điều kiện không quá tốt. Một khi phản bội, các bộ Hán quân nhất định phải lập tức vào chiến trường, phụ trách hoàn thành phản công, vây hãm tiêu diệt bộ đội Kim quân tiến lên. Nhìn từ các loại chi tiết quy tắc thì đây là phiên bản đầu danh trạng của Lương Sơn, phải dùng mạng sống để tẩy trắng. Bởi vì đều ý thức được chiến sự đi vào giai đoạn then chốt, đám người Lý Như Lai muốn nâng giá lên, nhưng bên Hoa Hạ quân vẫn không thỏa hiệp.

Phụ trách xúi giục Lý Như Lai là quan quân Hoa Hạ quân trong ban thư ký luôn đi theo Ninh Nghị làm việc, Từ Thiếu Nguyên, trước kia hắn đã hai lần thành công đàm phán với Lý Như Lai, đến ngày sáu, bởi vì người Nữ Chân canh chừng nghiêm ngặt, vốn định gửi thông điệp cuối cùng qua thư cho Lý Như Lai, nhưng đối phương thần thông quảng đại, khiến Từ Thiếu Nguyên trao đổi thân phận với cận vệ ngay dưới mí mắt của người Nữ Chân, hai bên có thể trực tiếp gặp mặt.

Sau khi chuyển đạt yêu cầu của bên Hoa Hạ quân, Lý Như Lai xụ mặt bắt đầu kể khổ, đại loại như 'Sức chiến đấu của huynh đệ dưới tay không mạnh', 'Chó Kim trông giữ nghiêm ngặt, khó mà thông báo tất cả mọi người ra tay', 'Đối đầu với Bạt Ly Tốc chẳng khác nào chịu chết', vân vân và mây mây. Nói một hồi lại buông lời uy hiếp như 'Chúng ta không hàng, mấy vạn người chắn ở dọc đường thì các ngươi cũng sẽ gặp rắc rối'.

Nhưng Từ Thiếu Nguyên vẫn lạnh lùng lắc đầu.

Từ Thiếu Nguyên nói:

- Bộ chỉ huy, Tổng Bộ Tham Mưu đã làm quyết định, tối nay trước giờ tý, dù các ngươi không phản chúng ta vẫn sẽ tiến công, giết xuyên các ngươi. Các ngươi giả bộ phản, làm bộ dáng nhưng không dốc sức ngăn đường, chúng ta vẫn giết xuyên các ngươi. Đây là kế hoạch số hai, đã lên kế hoạch hết rồi. Ninh tiên sinh còn kêu ta đưa cho ngươi mấy câu.

- Nói đi.

- Ninh tiên sinh nói, bao lâu nay các ngươi là tướng lĩnh của Vũ triều, vốn nên bảo vệ quốc gia, da ngựa bọc thây, các ngươi không làm được. Đương nhiên, các ngươi có lý do của mình, các ngươi có thể nói, hơn mười năm qua không ai đánh ra một trận thắng xinh đẹp ở Tây Nam. Nhưng hôm nay sẽ có trận thắng đó.

- Hoa Hạ quân lấy mạng sống đi ra một con đường, các ngươi muốn đi con đường này thì phải lấy mạng ra, nhặt lên tôn nghiêm và nhân cách bị các ngươi vứt bỏ mười mấy năm qua, đi thực hiện nghĩa vụ của một người lính. Đương nhiên, nếu sự thực chứng minh các ngươi không nhặt lên được, cảm thấy chính mình có thể tạo phiền phức cho người khác, vậy thì chứng minh các ngươi không có giá trị sống sót. Bao nhiêu năm qua, Hoa Hạ quân từ xưa đến nay chưa từng sợ phiền phức.

Từ Thiếu Nguyên nhắn gửi lời nói không chút nể nang khiến sắc mặt của đối phương hơi mất tự nhiên. Lý Như Lai trầm mặc nửa ngày, sai người đưa Từ Thiếu Nguyên đi.

Lúc Từ Thiếu Nguyên sắp đi, Lý Như Lai hỏi:

- Ngươi trở lại hỏi Ninh tiên sinh một điều, hắn làm việc như thế, ngày nào đó tường ngã, không sợ bị mọi người cùng đẩy sao?

Hôm nay khi trời sập tối, trong doanh địa Hán quân, một trận khởi nghĩa làm phản quy mô lớn bạo phát, ước chừng một phần tư quân đội lập tức làm ra hành động tấn công bộ đội Kim quốc, một phần tư khác cũng lục tục đi theo, càng nhiều bộ đội rơi vào hỗn loạn lớn.

Hoàn Nhan Tát Bát phụ trách trông giữ bộ đội Hán quân dẫn dắt đội thân vệ triển khai xung đột với bộ đội làm phản của Lý Như Lai. Sau cùng Hoàn Nhan Tát Bát chém giết lao ra khỏi muôn trùng vây do Lý Như Lai sắp xếp.

Trong dãy núi mênh mang, làn khói tranh cướp kịch liệt bốc lên.

Trong quá trình, đa số thành viên của sư đoàn Một, Hai gánh vác nhiệm vụ ngay mặt đánh chặn Bạt Ly Tốc ở Sư Lĩnh, Tú Khẩu. Lực lượng hữu sinh giỏi về dã chiến công kiên trong sư đoàn Bốn, Năm liên hợp mấy nghìn người do Ninh Nghị dẫn dắt lục tục góp phần vào trong tác chiến ngăn chặn, công kiên, tiêu diệt ở các đường núi mà Kim quân rút lui.

Mùng sáu tháng ba, có khoảng bảy nghìn người trong cùng một lúc phát động tiến công sáu chỗ trên đường núi quân địch rút lui, đến mùng tám, quy mô này mở rộng đến một vạn ba nghìn. Mùng mười, binh lực tấn công phía trước tăng lên tới hai vạn, mũi nhọn tiến công kéo dài đến Vũ Thủy Khê địa thế phức tạp.

Từ Vọng Viễn Kiều đến Kiếm Các, cự ly tổng cộng chưa tới trăm dặm, tốc độ hành quân nhanh thì chỉ cần một ngày là đến nơi, nhưng bộ đội Kim quốc gần mười vạn người bị chặn trên đường núi uốn lượn này.

Trên thực tế, về tình huống rút lui, Kim quân và tướng lĩnh biết đầu hàng cũng vô dụng nên chống cự vô cùng kịch liệt mà ngoan cường. Tuy lúc này Hoa Hạ quân lấy ra hỏa khí vượt thời đại, nhưng đường núi địa thế gập ghềnh, sức mạnh của hỏa khí chung quy là bị cắt giảm đến nhỏ nhất. Bộ đội Hoa Hạ quân truy kích đi dọc theo đường mòn càng gập ghềnh hơn, mang theo vũ khí và vật tư không nhiều, ưu thế của bọn họ chỉ là công chiếm một điểm liền có thể ngăn chặn một đại quân, nhưng về cục bộ tác chiến thì ưu thế đông người của Kim quân vượt trội hơn, thậm chí không cần e ngại hỏa khí của Hoa Hạ quân.

Vì nhận thức như thế nên trong đợt rút lui này, Hoàn Nhan Tông Hàn áp dụng hành động là không chạy trốn quá vội vã, mà là chia cắt và động viên Kim quân trong các bộ đội theo chế độ xây dựng, hắn giao nhiệm vụ chuẩn xác cho mỗi một thiên phu trưởng, nếu bị Hoa Hạ quân ngăn chặn lập tức ngừng lại, tập hợp ưu thế binh lực về cục bộ, nuốt một đội Hoa Hạ quân này.

Nếu nói theo binh pháp thì cách ứng đối này là cực kỳ chính xác, cũng vừa vặn thể hiện sự khó chơi và lão luyện của Hoàn Nhan Tông Hàn đã chinh chiến cả đời. Nhưng Hoàn Nhan Tông Hàn chưa từng suy xét một điều, hoặc là có nghĩ đến nhưng bất lực, đó là từ khoảnh khắc đại quân lùi lại phía sau, lòng quân vô địch mà thế hệ Hoàn Nhan A Cốt Đả, Hoàn Nhan Tông Hàn tốn công trui rèn ba mươi năm rốt cuộc bắt đầu tan rã.

Lúc trước xâm nhập Tây Nam, mức độ khó khăn có thể nói là gặp kẻ địch ngang hàng, Kim quân dù sao từng đánh trận gian nan, kẻ địch mạnh thậm chí khiến bọn họ sôi trào máu nóng. Nhưng giây phút này, đại quân chiếm ưu thế đông người ngược lại rút lui, trong vô hình đã chứng minh rất nhiều vấn đề.

'Người có hiểu biết' trong nhóm tướng lĩnh vẫn cố gắng giữ sĩ khí, trên chiến trường vùng núi cục bộ, chém giết vẫn cuồng bạo mà kịch liệt, bộ đội Nữ Chân điên cuồng xông về phía Hoa Hạ quân chặn đường. Các tướng lĩnh làm gương cho sĩ tốt, muốn giết ra một con đường cho đại quân rút lui, muốn dùng ưu thế binh lực phối hợp đường núi quanh co cắn nuốt Hoa Hạ quân từng phần.

Nhưng tình huống đang phát sinh biến hóa vi diệu, dù cầm vũ khí lạnh xung phong vào nhau, người Kim hết lần này đến lần khác đánh thua trong tác chiến vốn nên am hiểu. Chiến sĩ Nữ Chân dũng mãnh không sợ chết bị chém ngã trong vũng máu, một số binh sĩ biết yêu quý mạng sống thì lựa chọn tán loạn và trốn chạy.

Biến hóa đó bị báo về Mặt Trận Bộ Chỉ Huy Hoa Hạ quân: Tuy ứng đối của người Nữ Chân vẫn rất tinh ranh, một số tướng lĩnh bày mưu lập kế thậm chí xuất hiện trạng thái chủ động còn hơn lúc trước, tác chiến chém giết cũng vẫn hùng hổ, nhưng trong tác chiến và phối hợp quy mô lớn thường bắt đầu xuất hiện tình huống lỗ mãng, hoặc tan vỡ quá nhanh, bọn họ đang dần mất đi sự bình tĩnh và dẻo dai phối hợp ăn ý.

- Khi người Nữ Chân thói quen tác chiến dã man bắt đầu chú trọng ưu thế số đông, chứng minh đường xuống dốc của bọn họ đã hiện ra rõ ràng hơn.

Mùng mười tháng ba, mệnh lệnh dứt điểm của Ninh Nghị truyền khắp toàn quân, không lâu sau truyền tới chỗ Kim quân:

- Điều chúng ta cần làm tiếp theo là trên con đường núi một trăm dặm lóc xuống từng mảnh tôn nghiêm của bọn họ, khiến mỗi người cảm nhận rõ ràng cái gọi là mãn vạn không thể địch đã là trò cười cũ rích hết thời!

Tố chất quân đội đứng đầu thời đại này của người Nữ Chân đang tan rã, nhưng nó vẫn là cơn ác mộng của quân đội bình thường.

Ngày mườii một tháng ba, bộ đội Bạt Ly Tốc, Tát Bát chắn ở tiền tuyến trả giá tổn thất cực lớn bắt đầu lùi lại phía sau phá vòng vây, bộ đội Hán quân chắn ở hậu phương không ngừng quấy rối thành dê núi bị nhốt ở phía trước.

Đám người Lý Như Lai mặc dù hứng chịu áp lực từ hai bên, không dám lùi lại, ngoan cường chống cự, nhưng trải qua một ngày chém giết, Bạt Ly Tốc, Tát Bát vẫn mang đội giết xuyên đại doanh của Lý Như Lai, các bộ Hán quân phản chiến bị thương vong thảm trọng.

Với Lý Như Lai và các bộ Hán quân thì đây xem như là chuyện tốt, thậm chí nhiều năm sau hắn còn cảm thán rằng:

- Người sống sót rốt cuộc có thể ăn nói với Hoa Hạ quân.

Bình Luận (0)
Comment