Chuế Tế - Ở Rể ( Bản Dịch)

Chương 1208 - Chương 1208: Đại Quyết Chiến 7

Chương 1208: Đại quyết chiến 7 Chương 1208: Đại quyết chiến 7

Đêm nay qua đi, Tần Thiệu Khiêm chia ra một nửa bộ đội đi hướng Bắc, phối hợp tiến công của sư đoàn Một đánh Hoàn Nhan Tát Bát. Tát Bát cố gắng ổn định, muốn nương ưu thế của hỏa pháo kéo cục diện vào cuộc chiến phòng ngự trận địa của quân đoàn lớn. Cùng lúc đó, Cao Khánh Duệ, Tông Hàn nhổ trại lên Bắc, Tần Thiệu Khiêm lãnh binh đánh trung lộ. Tông Hàn động viên nhiều tướng lĩnh trung - hạ tầng dùng thế công vừa kịch liệt vừa lâu dài mở ra nhiều đợt chém giết với Hoa Hạ quân.

Hoa Hạ quân đã phô bày sức chiến đấu kinh người nhưng Tông Hàn vẫn không lựa chọn rút lui, lúc này rút lui mới là đường chết thật sự. Dù sức chiến đấu của Hoa Hạ quân đoàn Bảy đã rất mạnh, nhưng tổng cộng chỉ có hai vạn người, vị tướng già Nữ Chân này biết phải cắn chặt răng giằng co tiêu hao mới là lối thoát duy nhất.

Tông Hàn, Hàn Xí Tiên, Cao Khánh Duệ cố gắng giữ mức độ trật tự của quân đội, cắt nhỏ quân đội với con số hơi khổng lồ ra, từng vòng liên tục mà thường xuyên tấn công Hoa Hạ quân. Lúc này bọn họ đã thua nhiều thắng thiếu trong tác chiến cục bộ, đành tiến hành quyết chiến quy mô lớn kiểu Hộ Bộ Đạt Cương. Tông Hàn đã quyết định, dù có phải sử dụng ưu thế đông người cũng quyết tiêu hao chết đội Hoa Hạ quân này.

Trong phạm vi trăm dặm, hai đội quân hỗn loạn giao thác, hai bên tranh cướp qua từng chốt, từng đỉnh núi. Sức chiến đấu của Hoa Hạ quân cương cường, nhưng đám người Tông Hàn, Cao Khánh Duệ điều khiển người Nữ Chân vừa có binh lực dày đặc vừa phản ứng nhanh chóng. Mỗi khi đánh gục kỳ một bộ đội đối phương sẽ lập tức điều hai bộ đội khác đến, hai đội bị hạ thì hậu phương sẽ có hai bộ đội nữa chờ đợi xông lên. Phong cách đánh của người Nữ Chân luôn thô bạo, bốn mươi năm nay trải qua từng đợt ủng hộ, xung phong mà giải quyết đa số kẻ địch trong thiên hạ này. Nhưng sau bốn mươi năm điều khiển quân đội, Hoàn Nhan Tông Hàn bất đắc dĩ phải đối mặt một cuộc thử thách khác, không ai ngờ hắn có thể lấy phương thức như vậy để ứng đối thử thách này.

Quân đội mấy vạn người cơ hồ bị hắn cắt thành thành đơn vị khoảng trăm người, Tông Hàn ném các bộ đội này đi khắp nơi giống như đang chơi cờ. Một số bộ đội bị hạ lệnh liều mạng, một số khác nhận mệnh lệnh linh hoạt hơn, mỗi mãnh an, mưu khắc của bộ đội đều nhận chỉ lệnh cụ thể trực tiếp từ Tông Hàn. Mặc dù truyền tin trên chiến trường sẽ chậm một chút, nhưng đám người Tông Hàn bằng vào kinh nghiệm chiến trường nhiều năm và phản ứng của tướng lĩnh trung – cao tầng khác phỏng đoán trước xu thế của chiến trường.

Một số sắp xếp không áp dụng được, nhưng phương hướng tác chiến chủ yếu gần như bị lão nhân này đoán trúng hết. Trong mấy khu vực đánh trận chấn động cao độ, viện binh của người Nữ Chân kéo tới mãi không dứt, khiến Hoa Hạ quân cũng cảm thấy mệt mỏi.

Dựa theo ghi chép mấy năm sau, mấy ngày đầu quyết chiến Hán Trung, có binh sĩ trong Nữ Chân quân chứng minh Hoàn Nhan Tông Hàn "Ba ngày chưa ngủ, hai mắt đỏ rực, râu tóc bạc trắng". Vị lão nhân gánh vác một nửa hy vọng của Kim quốc này thật sự tâm lực tiều tụy.

Sau đợt đánh lén đầu tiên thất bại, Hoa Hạ quân đổi sang kiểu đánh ung dung có trật tự hơn, mặc dù mức độ chấn động chiến đấu cực cao, lần lượt xuất kích, tác chiến, chia binh, di chuyển cũng cực kỳ thường xuyên, nhưng Bộ Tham Mưu lên kế hoạch làm từng bước, phương hướng chính của hai vạn người vẫn giữ được trông chừng nhau và có tính tổng thể, mỗi một lần tiến công đều yêu cầu trả cái giá nhỏ nhất đánh gục đối phương. Nếu Hoàn Nhan Tông Hàn đã bày ra ứng đối cẩn thận, không có chỗ trống để chui vào trực tiếp giết chủ soái, vậy Hoa Hạ quân đổi thành vô số lỗ ong, thông qua từng đợt thắng lợi cục bộ cắn đối phương đến tan vỡ tinh thần.

Gần Hán Trung, hơn trăm vạn "Hán quân" - hoặc chỉ là thủ lĩnh của bọn họ – đang nín thở quan sát trận chém giết điên cuồng mà kịch liệt này. Nhưng tin tức biến đổi nhanh còn hơn khả năng nhận thức của bọn họ đối với hiện thực.

Từ ngày mười chín tháng tư đến sáng ngày hai mươi ba hôm nay, có ở bên ngoài quan sát chưa xem rõ lửa chiến phía Tây của Hán Trung rốt cuộc đốt cháy như thế nào, cùng lắm chỉ biết rằng các tướng già người Kim đang dốc hết sức đốt cháy bản thân, muốn đốt trụi kẻ địch khủng bố ở trước mắt. Tiến công của Hoa Hạ quân tựa như búa tạ nhiều lần đập xuống, cố gắng dập tắt lửa lớn của Kim quốc, chém giết giữa hai bên đã vượt qua thường thức cũ.

Giữa trưa cùng ngày, binh lực một doanh của Hoa Hạ quân đoàn Bảy sau khi hóa trang thì ngụy trang thành bộ đội Nữ Chân tán loạn cứng rắn giữ cổng Nam Hán Trung. Chiều cùng ngày, tiêu điểm tranh đoạt của hai đội quân di chuyển đến nơi này. Lửa chiến dây dưa ở phía Tây của Hán Trung giống như đột nhiên khuếch tán, bùng cháy đốt toàn bộ Hán Trung thành biển lửa. . . .

Trong Hoa Hạ quân đoàn Bảy và Hoàn Nhan Tông Hàn đốt lửa trên đồng bằng Hán Trung thì khói lửa ở Kiếm Các cũng cháy hừng hực trong mấy ngày trời.

Cừ Chính Ngôn vẫn không đúng hạn hoàn thành kế hoạch dự định cướp lấy Kiếm Các trong vòng ba ngày.

Đối mặt Bạt Ly Tốc đã manh nha ý định chết, mang theo giác ngộ vô cùng kiên định tử thủ tại chỗ, Cừ Chính Ngôn về mặt binh lực vẫn không chiếm ưu thế nên tiến độ lên núi không nhanh. Từ khía cạnh lịch sử thì có thể đột phá quan thành phía trước, chậm rãi áp sát đã là thành tích chiến đấu độc nhất vô nhị, hơn nữa trong chiến đấu về sau, Hoa Hạ quân làm bên tấn công vẫn luôn giữ ưu thế nhất định, so sánh từ binh lực đến hỏa khí trong Kiếm Các hiện giờ thì đây đã là trạng huống gần như là kỳ tích.

Dưới tình huống thiết pháo mẫu nhỏ còn chưa có đột phá mang tính quyết định, bộ đội do Cừ Chính Ngôn dẫn dắt rất khó kéo nhiều hỏa pháo trong đường núi hẹp hòi của Tây Nam để công thành. Trọng điểm là mang ra mấy chục phát đạn hỏa tiễn tuy có thể chiếm ưu thế ở một mức nào đó trong tấn công cự ly xa, nhưng số lượng quá ít không thể quyết định hướng đi của toàn bộ tình hình cuộc chiến.

Bạt Ly Tốc dàn trải hỏa pháo ở khắp nơi trong dãy núi, hễ nơi nào có xu hướng yếu đi liền đốt thùng thuốc nổ làm nổ thiết pháo, kiểu chống cự kiên quyết như vậy khiến ý đồ sau khi cướp hỏa pháo sẽ mang lên công thành của Hoa Hạ quân rất khó thuận lợi thực hiện.

Trừ số ít đạn hỏa tiễn Đế Giang đếm trên đầu ngón tay ra, ưu thế duy nhất của Cừ Chính Ngôn là bộ đội dưới tay đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, một khi đi vào hỗn chiến liền có thể đè đầu đánh quân bên kia. Nhưng dù vậy, chiến sĩ lính Kim đã ý thức được khó mà về nhà, đầu hàng cũng sẽ không có kết cục tốt nên không dễ quăng vũ khí đầu hàng.

Cừ Chính Ngôn luôn am hiểu đi xiếc trên dây, đánh đột kích, sau khi thấy rõ tư thái chống cự của Bạt Ly Tốc liền từ bỏ kế hoạch kỳ binh đánh bất ngờ quá mạo hiểm trong trận chiến đấu này. Ở trước mặt tướng già cấp bậc cỡ Bạt Ly Tốc mà chơi tâm kế rất có thể sẽ khiến mình té chúi nhũi trên chiến trường.

Tổng hợp lại những nhân tố này, chiến đấu ở Kiếm Các trở thành một trận chiến vừa thảm liệt vừa theo trật tự nào đó cho đời sau nhìn lại. Hoa Hạ quân mỗi lần vừa tấn công vừa tìm ra một chốt, lại nhổ chốt đó, từng bước đẩy lên đỉnh núi. Nếu Bạt Ly Tốc tổ chức phản công thì Hoa Hạ quân sẽ vững vàng tổ chức phòng ngự, gặp chiêu đỡ chiêu. Tuy Cừ Chính Ngôn không chiếm nhiều ưu thế về mặt binh pháp, hưng Bạt Ly Tốc mấy lần tổ chức phản công bất ngờ, thậm chí là bắn pháo quy mô lớn cũng đều bị Cừ Chính Ngôn ung dung đỡ lại hết.

Nhiều năm sau, trận công phòng do hai bên chỉ huy mấy nghìn người phe mình được xuất hiện trên lịch sử đánh trận hết lần này tới lần khác. Hai bên dốc hết những gì mình có ra trong cuộc giao phong kịch liệt mà thường xuyên này.

Đây là trận chiến cuối cùng trong đời tướng già Kim quốc Bạt Ly Tốc, hắn một mặt dùng thái độ đập nồi dìm thuyền đối diện với tất cả điều này, vẫn luôn giữ bình tĩnh từng bước lùi lại, tướng sĩ tử trận, phòng tuyến bị áp súc. Một mặt khác, dù sự thực là sức chiến đấu của hai bên đả đảo ngược giống như núi Thái đè đầu rồi, nhưng ở mấy chốt quan trọng Bạt Ly Tốc vẫn tổ chức phản kháng kịch liệt, đặt cạm bẫy xảo diệu và đối sách phục kích.

Giống như vô số tướng lĩnh Nữ Chân khác mấy chục năm trước đi theo A Cốt Đả dấy binh, mặc dù lúc diệt Liêu diệt Vũ, khi thuận buồm xuôi gió thì bọn họ cũng từng sa vào yên vui, nhưng đối diện với thế cục ngả nghiêng, bọn họ vẫn bày ra khí phách giống như năm xưa chống lại mảnh trời đất này, bình tĩnh phản kháng trong thế yếu gần như bít đường, cố gắng dùng sức mạnh xé mở một cơ may sống trong khoảng trời này.

Nhưng lần này thì Cừ Chính Ngôn bình tĩnh dập tắt mỗi một tia hy vọng của Bạt Ly Tốc.

Bình Luận (0)
Comment