Cùng lúc đó, Hoa Hạ quân đoàn Năm bên trong Kiếm Các và Cừ Chính Ngôn đều đang trong tâm lý vô cùng lo âu.
Hoa Hạ quân đoàn Bảy ở bên ngoài Kiếm Các đã truyền lại trạng thái và mưu tính của Hoàn Nhan Tông Hàn đang rục rịch, Bộ Tham Mưu của quân đoàn Bảy đã sẵn sàng ứng đối ngay mặt. Một là vì đây là cơ hội cuối cùng cho quân đoàn Bảy ngay mặt đối kháng bộ đội Tông Hàn, mặt khác là vì ứng đối thất bại cục bộ ở mấy nơi như Tương Phàn vì sự phản loạn của Đới Mộng Vi. Nếu không đánh trận này, lực lượng cách mạng Tề Tân Hàn, bao gồm Hán quân ở đó đều sẽ chịu khổ nhiều.
Ninh Nghị có thể nhìn thấu then chốt trong này, nhưng mặt khác dù rằng trong chiến đấu tỷ võ và luận chứng chiến thuật hồi trước có phỏng chừng sức chiến đấu của quân đoàn Bảy, nhưng diễn tập và thảo luận là một nhẽ, mang đến chiến trường một giây có muôn vàn biến hóa thì lại là chuyện khác. Hai đánh chín vạn, sơ sẩy một cái rơi vào cạm bẫy của đối phương thì có xác suất toàn quân bị diệt, tỷ lệ rất cao.
Tùy theo Cừ Chính Ngôn triển khai công thành với Kiếm Các, binh lực bên trong quân đoàn Năm ở Tây Nam đang điều động từng chút một. Ninh Nghị giống như có tính bủn xỉn, điều động dàn binh lực vốn đã rất căng rồi, một mặt cố gắng hết sức tổ chức càng nhiều dân binh tiến lên, mặt khác ráng móc ra hơn một nghìn người trong binh lực vốn đã ít ỏi, định cử đi hướng Kiếm Các.
Toàn bộ quá trình giành giật từng giây, trong vòng ba ngày đã hoàn thành điều động và sắp xếp mới. Trong đó có một số sắp xếp không thể nói rõ bị người đời sau lên án, Ninh Nghị rút bớt binh lực tập trung mảng trông chừng trại tù binh, đồng thời võ trang tăng cường cho binh lực ở xung quanh (thậm chí từng tăng mạnh lực lượng phòng dịch), khi Bộ Tham Mưu báo cáo làm như vậy rất có thể sẽ cho tù binh bắt lấy cơ hội tổ chức làm phản bất ngờ.
Ninh Nghị chỉ trả lời đúng một câu:
- Nếu bất ngờ làm phản thì tiêu diệt hết.
Đối mặt thế cục bên ngoài Kiếm Môn Quan đã căng thẳng và mất kiểm soát, ứng đối như vậy tỏ rõ Ninh Nghị ở một mức nào đó đã chuẩn bị tâm lý sẽ giết tù binh quy mô lớn, đặc biệt là hành vi mấy chỗ trại tù binh rút bớt binh lực thì đổi sang tăng mạnh lực lượng phòng dịch và phát sổ tay phòng dịch, điều này càng khẳng định cho phỏng đoán này. Đây là vì ứng đối tình huống xuất hiện trong vùng núi ẩm ướt khi có nhiều xác chết, chiến sĩ Hoa Hạ quân phát hiện hướng hành động này, trong vài ngày về sau nâng mức độ căng thẳng lên một bậc.
Cùng lúc với điều động binh lực là những nhân viên phụ trách trông chừng tù binh như Hầu Ngũ, Hầu Nguyên Ngung cố ý lộ ra giàn giáo của toàn bộ sự kiện cho nhân vật "cầm đầu" trong tù binh. Đặc biệt là Ninh Nghị nhẹ hẫng ném ra mệnh lệnh "tiêu diệt sạch làm phản bất ngờ' bị đám người thông qua các loại phương thức thêm mắm dặm muối vào.
Binh lực của Hoa Hạ quân quả thực trứng chọi đá, nhưng vị Tâm Ma kia đã buông xuống nhân từ, chuẩn bị áp dụng thủ đoạn ứng đối càng tàn khốc. Tin tức đó lan truyền trong nhân viên cao tầng có danh vọng trong đám tù binh Nữ Chân, thế là bầu không khí giữa các tù binh cũng trở nên càng khẩn trương và túc sát. Chịu chết hay là vùng lên? Đây là lựa chọn tự do cuối cùng mà một số tù binh người Kim phải đối mặt trong cuộc đời.
Ngày hai mươi tháng tư, Cừ Chính Ngôn vẫn chưa đánh hạ được Kiếm Các đúng hẹn, Ninh Nghị lại một lần nổi nóng.
Ninh Nghị sai người gửi một câu đến tiền tuyến:
- Ngươi hãy hỏi hắn là có muốn ta tự mình đánh không?
Trận chiến Kiếm Các kết thúc là vào buổi chiều hôm nay, ngày hai mươi hai tháng tư. Bạt Ly Tốc đã bị buộc đến đường cùng cho phép lính Kim khác đầu hàng Hoa Hạ quân, sau đó dẫn dắt tám thân vệ phát động xung phong.
Đây là cuộc xung phong cuối cùng của Bạt Ly Tốc. Chiến sĩ Hoa Hạ quân ở gần đó đã dàn trận sẵn sàng đón địch, thân vệ của hắn bị Hoa Hạ quân lần lượt chém chết. Một trung đội trưởng Hoa Hạ quân tên là Vương Đại đấu đơn với Bạt Ly Tốc. Trong chiến đấu lúc trước hai người đã bị thương, nhưng cuối cùng là Bạt Ly Tốc bị Vương Đại giết ngã trong vũng máu.
Ninh Nghị dẫn dắt hơn một nghìn hai trăm người đến Kiếm Các trong chiều nay. Kiếm Các cách Hán Trung hơn ba trăm dặm theo đường thẳng, suy xét đến đường uốn lượn, muốn đến chiến trường e rằng phải chạy năm trăm dặm.
Ninh Nghị ra lệnh cho sinh lực quân hơn một nghìn hai trăm người xuất phát trước, lấy tốc độ nhanh nhất tập kích Chiêu Hóa:
- Nói cho Hoàn Nhan Tông Hàn biết, ta giết tới nơi rồi.
Tối cùng ngày, Ninh Nghị ở Kiếm Các nhận được báo cáo chiến sự sơ bộ truyền đến từ đồng bằng Hán Trung.
Ninh Nghị và Cừ Chính Ngôn há hốc mồm đọc:
- Đùa gì vậy, Niêm Hãn dám chơi Micromanagement*, sao chơi được?
(*) Quản lý vi mô trong chơi game là việc người chơi xử lý các yếu tố chi tiết trong trò chơi. Nó xuất hiện trong một loạt các trò chơi và thể loại, bao gồm trò chơi điện tử chiến lược, mô phỏng xây dựng và quản lý cũng như mô phỏng nuôi thú cưng.
Cừ Chính Ngôn không hiểu Micromanagement là cái gì, chỉ cảm thán:
- Đám người Nữ Chân này có ý chí rất quyết liệt.
Tình hình cuộc chiến đối mặt hoàn cảnh xấu thì hoặc là tráng sĩ chặt cổ tay, hoặc là thất bại thảm hại, nhưng Tông Hàn không làm như vậy, hắn ném vào từng nhóm binh lực, muốn mệt chết Hoa Hạ quân đoàn Bảy. Nếu ý chí như vậy nếu đặt vào người Vũ triều năm xưa thì đã không có Kim quốc lần thứ hai xâm nhập phía Nam.
- Tông Hàn không muốn quyết chiến quy mô lớn, ném binh lực ra ngoài như vậy, mỗi bộ đội chỉ có chút sức chiến đấu trong lần đầu đụng độ, nếu bị đánh ngã thì đành ký thác vào ý chí muốn về nhà của đám người Nữ Chân này kiên quyết đến mức nào. Ta đoán có lẽ Tông Hàn lập một mục tiêu cỡ vừa, nói cho những người này lỡ như bị đánh bại sẽ đi đâu tập hợp, dùng tướng lĩnh trung tầng thu gom lính tan tác, nhưng sức chiến đấu của loại lính này có hạn. Ta cảm thấy có lẽ lúc đầu hắn sẽ làm người ta cảm thấy binh lực liên tục không ngừng, nhưng tới một mức độ thì cái khung dần sụp đổ. Có lẽ bên Tần tướng quân cũng nhìn thấy khả năng này, cho nên dứt khoát lựa chọn lấy bất biến ứng vạn biến, lặp lại nhiều lần từ từ đánh . . .
Cừ Chính Ngôn nhìn bản đồ rồi phỏng đoán hướng đi của toàn bộ chiến sự, cách nhau quá xa nên đoán kiểu này chưa chắc đúng, nhưng tổng thể thì quân đoàn Bảy không rơi vào cạm bẫy tan tác, còn có thể ung dung tác chiến, ít nhiều gì làm vơi nỗi lo của Ninh Nghị.
- Đám phá sản này.
Ngẫu nhiên mắng người thì ngữ khí của hắn cũng bớt gắt gỏng.
Rạng sáng ngày hai mươi ba, trước khi trời sáng, một nghìn hai trăm Hoa Hạ quân thừa dịp bóng đêm tập kích, đánh bại thành cổ Chiêu Hóa do Hán quân trấn thủ.
Sau khi người Nữ Chân rời đi, có khoảng hơn hai vạn bộ đội Hán quân trấn thủ ở đây, nhưng Hoa Hạ quân tiến công cơ hồ không gặp phải bất cứ chống cự, dường như bọn họ sớm đoán trước Hoa Hạ quân sẽ đến. Khi đội tiên phong của Hoa Hạ quân cột dây thừng nhanh chóng leo lên tường thành thì gần như không trải qua nhiều chém giết, thủ vệ Hán quân trong thành lập tức quỳ khi thấy Hắc Kỳ.
Sau khi thẩm vấn, được biết một số thủ lĩnh Hán quân áp vàng bạc còn lại trong thành đã chạy trốn ngay trong đêm.
Bộ đội đánh hạ Kiếm Các nghỉ lấy sức một lúc, Ninh Nghị, Cừ Chính Ngôn triệu tập tám trăm sinh lực quân vẫn còn sức chiến đấu tiến phía Bắc của Chiêu Hóa hội hợp cùng tiên phong.
Trưa cùng ngày, tiểu đoàn trưởng Phạm Hoành An của tiểu đoàn Hai thuộc trung đoàn Ba của sư đoàn Hai trong Hoa Hạ quân đoàn Bảy lừa mở cổng thành phía Nam Hán Trung. Nhìn từ vĩ mô thì nguyên bộ đội mấy vạn người do Tông Hàn dẫn dắt đang bị cây búa Hoa Hạ quân đập vỡ từng mảnh, một số binh sĩ Kim quốc đánh thua bất lực trốn hướng Hán Trung, bởi vì đã tính trước bước thất bại nên người Nữ Chân không thể từ chối đám binh sĩ này.
Trong vài ngày ngắn ngủi, hệ thống tuần hoàn do Tông Hàn lập ra chung quy tồn tại vấn đề trong lúc vận hành một số chỗ, Phạm Hoành An chui chỗ trống đó, sau khi cướp cổng thành thì bắt đầu dựng trận địa. Buổi chiều hôm đó, Trần Hợi dẫn dắt hơn bảy trăm người chạy nhanh về phía bên này, hắn cũng muốn Hán Trung, chẳng qua bị Phạm Hoành An nhanh chân đến trước một bước.
Từ đây về sau là Cao Khánh Duệ dẫn đội vào thành từ cổng Tây. Đám người Tông Hàn, Tát Bát, Thiết Dã Mã cũng đang di chuyển về phía bên này. Chiều hôm nay, Tần Thiệu Khiêm cũng đến Hán Trung, đoàn người lục tục tụ tập, triển khai chiến đấu trên đường phố, ngoài thành thì chuẩn bị cho đánh trận địa.
Hoàng hôn hôm nay, Hoàn Nhan Hi Doãn dẫn dắt đội tàu rầm rộ xuất hiện trên mặt sông Hán Thủy phía Đông của Hán Trung, quân đội do hắn dẫn dắt nhập cuộc ngay, đây là hơn vạn sinh lực quân cuối cùng mà Nữ Chân Tây Lộ quân có thể vận dụng. Khi biết bên này có manh mối khai chiến, Hoàn Nhan Hi Doãn liền buông xuống kế hoạch ở gần Tương Phàn để vây công Tề Tân Hàn, điều động đội tàu ngược Hán Thủy chạy về phía Tây, bây giờ sự xuất hiện của hắn mang đến áp lực rất lớn cho quân đoàn Bảy trên chiến trường Hán Trung.
Từ năm trước đến năm nay, sự tồn tại của Hoàn Nhan Hi Doãn làm quân đoàn Bảy đau đầu nhất. Dù quân đoàn Bảy có sức chiến đấu mạnh mẽ, nhưng ứng đối của Hi Doãn luôn là chính xác nhất, cũng là khâu khó xơi nhất. Lúc trước quân đoàn Bảy tấn công Chiêu Hóa, đánh một đợt với Đồ Sơn Vệ, nhưng Hi Doãn điều động mấy chục vạn vật hy sinh Hán quân khiến quân đoàn Bảy tay trắng quay về. Đến năm nay Hoàn Nhan Hi Doãn khống chế thế cục Tương Phàn, lại khiến cho mấy vạn Hán quân chiết kích trầm sa sau khi phản động, thậm chí Tề Tân Hàn mạo hiểm lớn tiến quân nghìn dặm, cuối cùng cũng rơi vào cạm bẫy, lực lượng cách mạng của lục lâm quanh Tương Phàn bị dọn sạch.
Đụng phải kẻ địch như vậy không khác gì gặp Ninh Nghị, tuy không sợ về mặt sức chiến đấu, nhưng ai cũng không biết khi nào sẽ rơi vào một cái hố, tóm lại là trong lòng có áp lực.
Nhưng may mắn một tin tức khác truyền đến.
Hoa Hạ quân đoàn Năm đánh bại Kiếm Các, giết Bạt Ly Tốc, sau đó phá Chiêu Hòa. Ninh Nghị và Cừ Chính Ngôn đang dẫn dắt đội ngũ chạy nhanh về phía Hán Trung, nếu bị vị Tâm Ma này tóm đuôi thì thất bại của Vọng Viễn Kiều có thể sẽ lại ái diễn trên bờ sông Hán Thủy.
Ngày hai mươi bốn tháng ba, đội ngũ Hán quân ở những nơi như phía Đông và Nam của Hán Thủy, Tương Phàn vẫn không thể thông qua tình báo phán đoán ra đại đội Hoa Hạ quân đoàn Bảy và Tông Hàn, rốt cuộc bên nào chiếm ưu thế hơn. Nhưng tin Ninh Nghị giết tan Kiếm Môn Quan đã khuếch tán trong phạm vi nghìn dặm.
Lúc này, đám người Đới Mộng Vi vẫn chưa hoàn thành tiếp nhận số lượng lớn đồ quân nhu, nhân viên của Nữ Chân ở phía Nam Tương Phàn, sự tích "cứu trăm vạn lê dân" của lão cũng chỉ dừng lại ở buổi đầu tuyên truyền.
Ngày ngày, mỗi tướng lĩnh Hán quân tụ tập gần huyện thành Tây, đang bày tỏ lòng trung thành với Đới Mộng Vi chưa lâu, họ chạm mặt nhau, lén trao đổi tin tức.
- Tâm Ma giết ra Kiếm Các . . . xông về phía Hán Trung . . .
Khi mọi người nói đến chuyện này thì sắc mặt và ngữ khi đều là tái nhợt mà nghiêm nghị.