Giờ Dần hai khắc, ngay cả sao trên trời dường như đều giấu đi, trong bóng đêm phía Đông truyền đến tiếng nổ mạnh, Lưu Mộc Hiệp chộp lấy vỏ đao đặt bên cạnh, đột nhiên mở mắt ra, nhìn mé sau. Tiểu đội trưởng đến đánh thức từng binh sĩ dậy.
- Giữ yên lặng, thay đồ đen, cả đội chuẩn bị xuất phát . . .
Bọn họ lật mặt trái quân phục lộ mặt đen ra ngoài, đi theo chỉ dẫn của tiểu đội trưởng đi hướng Tây, các binh sĩ vừa đi vừa truyền tai nhau chỉ lệnh.
- Vác bộ đội lữ đoàn Hai, sư đoàn Một của Hoa Hạ quân đoàn Bảy sau khi nhận lệnh lập tức tiến về phía Tây Bắc, giờ Thìn đến khu vực Hiếu Dịch, sẵn sàng tiến công và ngăn cản, giai đoạn đầu hành động phải chú ý ẩn khuất. Nhiệm vụ của các tiểu đoàn, trung đoàn như sau . . .
Một đám binh sĩ nhận mệnh lệnh, trước khi rời khỏi doanh địa thì nghị luận đôi chút.
- Đi hướng Tây Bắc ư, hôm qua chúng ta đi từ hướng đó tới mà.
- Chúng ta đi rồi thì Hi Doãn thế nào?
- Lữ đoàn Ba cũng xuất phát, không lẽ bỏ chỗ này?
- Không đúng, đoàn pháo binh và lữ đoàn Một ở lại.
Sau khi ra doanh địa, có lệnh cấm nói nên mọi người đều dừng nói chuyện.
Từng bóng đen nương đêm tối rời khỏi doanh địa bên ngoài cổng Nam Hán Trung, tản ra đi hướng Tây Bắc. Đám thám báo và lính liên lạc sớm chạy đi trước. . . .
Trời tờ mờ sáng, một đám cáng bị nâng vào doanh địa, các đại phu bắt đầu cứu chữa người bệnh, trong doanh địa rối ren.
Trên người Trần Hợi nồng nặc mùi máu, hắn dẫn dắt binh sĩ dưới trướng quay về doanh địa, cho một số binh sĩ tìm chỗ nghỉ, còn hắn thì suýt ngồi dưới đất ngủ gục, mắt híp lại một giây rồi bỗng giật mình đứng bật dậy, quét mắt xem trạng huống trong doanh địa.
- Có chuyện gì?
Có một tham mưu đi tới báo cho Trần Hợi biết quyết sách của Bộ Chỉ Huy đã định ra vào rạng sáng hôm nay.
Trên mặt Trần Hợi thoáng hiện các suy nghĩ, cuối cùng siết nắm tay vung lên:
- Hay!
Trần Hợi nói:
- Ta cần nghỉ một lúc, nhờ ngươi báo lại với Bộ Chỉ Huy rằng người của ta sẽ ở lại đây hỗ trợ ngăn chặn Hoàn Nhan Hi Doãn.
Tham mưu chào kiểu quân đội, xoay người đi. Trần Hợi quay đầu nhìn phía Đông, trong doanh địa binh sĩ Nữ Chân bị hắn quấy rầy trọn một đêm có dấu hiệu tỉnh dậy.
Hai mươi hai dặm về phía Tây Hán Trung, gần một huyện thành nhỏ tên là Đoàn Sơn Tập, trong doanh địa chính của Hoàn Nhan Tông Hàn, binh sĩ đã thức dậy ăn sáng xong, đội người ngựa thứ nhất nhổ trại xuất phát.
Đêm nay Hoàn Nhan Tông Hàn ngủ hai canh giờ, nghỉ ngơi dưỡng sức.
Hắn đã hoàn toàn xác nhận tình hình quanh Hán Trung, bao gồm Hoa Hạ quân chiếm lĩnh cổng Nam triển khai giằng co với bộ đội Hi Doãn. Chiến đấu mang tính quyết định là vào giây phút trước mắt này.
Mấy ngày qua, quân đội gần mười vạn người bị đánh tan trong phạm vi trăm dặm, nhưng dưới trướng Hoàn Nhan Tông Hàn vẫn tụ tập gần ba vạn lính chính quy, càng nhiều lính tan tác tụ tập hướng Hán Trung.
Tình huống tương tự với bên ta là hơn vạn người của Hoa Hạ quân đoàn Bảy đã tan tác hết, đang ùa về phía Hán Trung. Bởi vì hai quân đội chọn cùng một đường nên đêm qua bùng nổ hơn mười trận chiến đấu và ma sát hoặc lớn hoặc nhỏ.
Hi Doãn vừa đến nơi liền xem chuẩn thời cơ, Tông Hàn cũng đồng ý với thời cơ này. Lúc rạng sáng có nhiều thám báo được thả ra, nhiệm vụ của họ là phát động tất cả bộ đội lính tan tác có thể liên lạc được tụ tập hướng Đông Nam, quyết chiến Hán Trung!
Ninh Nghị đánh bại Kiếm Các thì cách nơi này ít nhất còn có ba ngày đi đường.
Hoa Hạ quân cũng làm hành động tương tự, nhưng hơi khác với hành vi của bộ đội thám báo Tông Hàn là đám thám báo Hoa Hạ quân mang theo mệnh lệnh không phải là khiến tất cả bộ đội tập hợp hướng Hán Trung.
Sáng sớm này, bao gồm bộ đội mà nhóm thám báo liên lạc được, cũng bao gồm bộ đội đã đến phía Nam thành Hán Trung rồi lại bí mật xuất phát hướng Tây, có tổng cộng trên vạn người đang tụ tập ở con đường phía Tây Hán Trung.
Hoàn Nhan Tông Hàn đang lao nhanh đến. . . .
- Mấy ngày qua, Hoàn Nhan Tông Hàn vì tránh thất bại trong quyết chiến quy mô lớn đã giở thủ đoạn, đánh xa luân chiến, chiến thuật thêm dầu, hắn dùng gần mười vạn người thi nhau đánh tiêu hao. Thoạt trông đầy khắp núi đồi, nhưng sức chiến đấu đã dần tụt dốc, đến hiện tại chúng ta đánh bọn chúng mệt mỏi, bên chúng mới thật sự mất lòng quân.
- Hoàn Nhan Hi Doãn thì khác, hơn một vạn người của hắn vẫn chưa dấn thân vào chiến đấu, chưa mất lòng quân. Chúng ta đã rất mệt, quyết chiến với hắn là lấy cái yếu của mình đọ với cái mạnh của địch, nên chúng ta cần phải tách riêng ra tình huống này để mà ứng đối. Để đối phó Hi Doãn, chúng ta áp dụng thế thủ, cố gắng hết sức kéo dài, lấy Hán Trung làm vạch ngăn cách, chúng ta phát động tổng tấn công phía bên kia!
- Mấy ngày nay Hoàn Nhan Tông Hàn dốc sức điều khiển hơn mười vạn người dưới tay, có vẻ như chưa thật sự bại trận. Với tính tình cao ngạo của hắn, một khi quyết chiến Hán Trung thật thì chủ lực sẽ tụ tập về bên này nhanh nhất. Vậy chúng ta hãy điều động tất cả binh lực có thể điều động trong khu vực này, quyết chiến ở phía Tây Hán Trung! Cứng rắn ăn Hoàn Nhan Tông Hàn trước khi nhóm Cốc Thần Hi Doãn phản ứng lại!
- Trong quyết sách này, điểm khó khăn nhất là bộ đội ở lại Hán Trung phụ trách ngăn chặn Hoàn Nhan Hi Doãn. . . .
Ngày hai mươi bốn tháng hai.
Lá cỏ ven sông đọng giọt sương, chân trời bắt đầu hiện vệt trắng, gió cuốn mây bay, ánh sáng mặt trời dần dâng lên từ dãy núi phía Đông. Trong quân doanh của hai bên, lính bếp đã chuẩn bị xong bữa sáng, mùi thịt tràn ngập trong gió sớm.
Binh sĩ dưới trướng Trần Hợi còn đang ngủ.
Hoàn Nhan Hi Doãn nhìn từng cỗ thiết pháo được lắp rồi đẩy lên tiền tuyến. Các binh sĩ Nữ Chân dưới trướng của Hi Doãn bị Trần Hợi tấn công quấy rầy một đêm, mắt nhiều người giăng tơ máu, khiến sát ý của họ tăng vọt, ước gì lập tức lao qua làm thịt tất cả Hắc Kỳ quân ở trận địa phía đối diện. Lòng quân có tác dụng cũng xem như là chuyện tốt.
Lá cờ một mặt phấp phới trong gió, quân đội triển khai trận thế, dần tiến lên trước. Trên trận địa phía đối diện, các binh sĩ Hoa Hạ quân đứng sau đống đất mà họ lũy lên, trầm mặc nhìn tất cả điều này. Hi Doãn ngồi trên ngựa chiến, nghe gió sớm thổi qua bên tai, Hán Giang ở phía cuối tầm nhìn uốn lượn chảy ra xa. Hi Doãn bỗng có xúc động muốn tâm sự với tướng lĩnh bên địch.
Sau khi thua trận Vọng Viễn Kiều, Sư Lĩnh Tây Nam, Tông Hàn và Ninh Nghị từng tiếp xúc, Tông Hàn có gửi thư thuật lại nội dung cho Hi Doãn. Về phát triển liên quan truy tìm nguồn gốc, Hi Doãn suy nghĩ rất nhiều, nếu hắn có mặt ở đó thì không chừng sẽ nói điều gì hơi khác.
Bây giờ cũng là một trận đánh mấu chốt, Hi Doãn có vài điều muốn nói với đối phương, có chút nghi vấn muốn tâm sự, tiếc rằng phía đối diện không phải vị Ninh Nhân Đồ kia.
Cả đời Hi Doãn trải qua vô số chinh chiến, đây là lần đầu sinh ra ý tưởng muốn "tâm sự", nhưng đó chỉ là suy nghĩ. Trên chiến trường tàn khốc không phải diễn nghĩa trong câu chuyện của người kể chuyện. Hi Doãn để lại ý tưởng này trong đầu.
Có lẽ bởi vì tích lũy áp lực nên khúc nhạc dạo của chiến tranh luôn khiến người cảm giác yên lặng và trầm mặc đến lạ.
Không lâu sau, Hi Doãn phất tay hạ lệnh, đại pháo nặng nề bị đẩy tới trước, sau đó là lửa đạn nhấn chìm trận địa của đối phương.
Trần Hợi tỉnh lại từ giấc ngủ, nheo mắt nhìn rồi khoanh tay trước ngực, ngủ tiếp.
- Tấn công!
Tiếng rống xé rách mặt đất. . . .
Gần Đoàn Sơn, đại quân dưới trướng Hoàn Nhan Tông Hàn đi vài dặm trong gió sớm, quân thám báo tiến phong phát hiện ra tung tích của Hoa Hạ quân.
Có lẽ là bộ đội đi lạc, đang tụ tập về phía Hán Trung.
Lúc ấy ý nghĩ đầu tiên của Hoàn Nhan Tông Hàn là như vậy.
Nếu nói quân đội do Hoàn Nhan Tông Hàn dẫn dắt lúc này vẫn giống như một con thú khổng lồ, vậy bộ đội Hoa Hạ quân giống đàn kiến bò lung tung. Bọn họ chia ra vài đội, có lớn có nhỏ, từ phương hướng khác nhau hội tụ về con đường Hoàn Nhan Tông Hàn phải đi qua để tới Hán Trung.
Giờ Thìn hai khắc, Hoàn Nhan Tông Hàn phát hiện bóng dáng Hoa Hạ quân dừng lại ở ba hướng.
Sau khi lần lượt xác định mấy tin tức, vị tướng già Nữ Chân chinh chiến một đời này không cảm thấy giật mình, hắn chỉ là trầm mặc giây lát, sau đó suy nghĩ rõ ràng hết thảy.
- . . . Chuẩn bị tác chiến.
Hắn nói. . . .
Hàng nghìn, vạn Hoa Hạ quân đang xuyên qua đồng hoang, trèo qua đồi núi đi vào vị trí tác chiến. . . .
Người Nữ Chân xuyên qua bốn mươi năm gió mây vần vũ.
Tấn công đã ập đến trước mặt họ.