Chuế Tế - Ở Rể ( Bản Dịch)

Chương 1214 - Chương 1214: Đại Quyết Chiến 13

Chương 1214: Đại quyết chiến 13 Chương 1214: Đại quyết chiến 13

Sáng sớm ngày hai mươi bốn tháng tư, đại chiến hỗn loạn mà thảm liệt đã triển khai gần thành cổ Hán Trung.

Bắt đầu đánh nhau là ở chiến trường đã dự định, gần cổng Nam thành Hán Trung. Chủ thể phụ trách phòng ngự khu vực này có lữ đoàn Một của sư đoàn Một thuộc Hoa Hạ quân đoàn Bảy, trung đoàn pháo, công binh trực thuộc sư đoàn Một cùng một trung đoàn do Trần Hợi dẫn dắt. Dựa theo thống kê của đời sau thì số người đại khái khoảng ba nghìn ba trăm người, bọn họ phải đối diện một vạn ba nghìn người còn khá sung sức dưới tay Hoàn Nhan Hi Doãn, cùng với hơn một vạn lính Kim tan tác đã sớm vào thành Hán Trung.

Tính theo tỷ lệ thì bọn họ đối mặt kẻ địch đông hơn bên ta gấp tám lần.

Đây sẽ là trận chiến chống trả thảm liệt nhất trong toàn bộ cuộc chiến ở Hán Trung.

Giây phút lửa đạn nổ vang, trận địa của Hoa Hạ quân im ắng không có phản ứng gì, binh sĩ núp sau công sự che chắn và phía trước trận địa đều hiểu rõ nhiệm vụ và mục đích của trận đánh này.

Bọn họ nhất định phải hợp sức với viện binh đến sau có lẽ cũng không quá đông, hòng đóng đinh chết quân đội của Hoàn Nhan Hi Doãn tại phía Đông thành Hán Trung, lấy quân đội chủ lực nhanh chóng tiến về phía Tây, tranh thủ thời gian quý giá hoàn thành mấy mục tiêu chiến lược.

Tiếng pháo lập tức nổ vang, mây buổi sáng đang bay trên trời, cát bụi theo vụ nổ bắn lên cao, các binh sĩ ở phía sau công sự che chắn nhìn bầu trời.

Có binh sĩ nói:

- Ta nói này, tại sao nhiệm vụ tác chiến của chúng ta không phải là ở đây chém Hoàn Nhan Hi Doãn? Phía đối diện chỉ có hơn một vạn người.

Chiến sĩ ở xung quanh nghe vậy thì bật cười.

Đại đội trưởng ở gần đó ném cục đất trúng đầu binh sĩ kia.

Đây là một mảnh nhỏ khi bắt đầu đánh nhau.

Giây phút này, Hoàn Nhan Hi Doãn chưa biết trong quân doanh đối diện phát sinh biến hóa. Xa ở mười lăm dặm về phía Tây thành Hán Trung, ma sát đã lục tục bắt đầu. . . .

Đầu tiên triển khai chém giết là bộ đội thám báo ở vùng ngoài.

Bước này là bình thường trong một trận chiến đấu. Chủ lực dưới trướng Hoàn Nhan Tông Hàn hiện có quy mô gần ba vạn, khi đại quân đi tới, thám báo trải ra phạm vi gần hai dặm, đưa về tin tức tất nhiên sẽ chênh lệch thời gian. Nhưng không lâu sau, mức độ chấn động của chém giết nâng lên từ vài hướng khác nhau.

Mấy ngày từ khi bắt đầu hội chiến Hán Trung, tình hình chiến đấu hỗn loạn mà kịch liệt, quân đội của hai bên đều bị tách thành vô số mảnh nhỏ. Hoàn Nhan Tông Hàn cắt nhỏ quân đội của mình thành tiểu đội liên tục ném ra, Hoa Hạ quân cũng dùng từng đội nhỏ làm đơn vị tác chiến triển khai đón đánh.

Khác với bộ đội Nữ Chân ở chỗ, khi đội ngũ của Hoa Hạ quân tách khỏi đại đội thì bọn họ vẫn có thể căn cứ vào một mục tiêu lớn giữ phương hướng rõ ràng và ý chí chiến đấu mạnh mẽ, trạng huống này dẫn đến hậu quả là mấy ngày nay gần bản trận của người Nữ Chân thỉnh thoảng sẽ xuất hiện tiểu đội thám báo đánh nhau.

Đôi khi bọn họ gặp binh sĩ Hoa Hạ quân lấy tiểu đoàn, đại đội làm đơn vị, những đội ngũ này thậm chí từng bị mất vị trí của bộ đội trung tâm, mang theo mục đích "giết Niêm Hãn" tập hợp về phương hướng này. Đương nhiên bọn họ sẽ gặp các loại công kích trên đường đi, nhưng thế nhưng nhiều lần có bộ đội thần kỳ đột phá phòng ngự, chĩa mũi nhọn đến trước mặt Hoàn Nhan Tông Hàn. Sau đó bọn họ ẩn nấp, quan sát, quấy rầy một đợt, thấy tình thế không ổn liền trốn chạy.

Đôi khi thám báo Nữ Chân ở vòng ngoài thậm chí gặp tình huống mấy binh sĩ Hoa Hạ quân giỏi phối hợp sau khi tách khỏi đội ngũ thì lẻn tới gần. Bọn họ cũng không trông chờ ám sát được Hoàn Nhan Tông Hàn, mà là liên tục đặt bẫy ở bên ngoài, chuyên môn bắt giữ tiểu đội, binh sĩ Nữ Chân đi lẻ, giết người xong liền dời đi.

Những binh sĩ Hoa Hạ quân này chủ động tác chiến, có tính mục đích rất mạnh. Binh sĩ Nữ Chân ngẫu nhiên bị sập bẫy, không đuổi theo thì chẳng sao, nếu nhóm thám báo bị chọc tức tụ tập lực lượng triển khai truy bắt thì đám binh sĩ Hoa Hạ quân càng bền bỉ kéo bọn họ lòng vòng trong núi, dù sao bên họ không đông người, hấp dẫn binh sĩ Nữ Chân chú ý là thắng rồi. Có mấy lần thậm chí bởi vì cảnh báo giả khiến toàn quân Tông Hàn căng thẳng.

Người Nữ Chân vốn cũng có nhiều thám báo tinh nhuệ, nhưng sau khi kết thúc cuộc chiến Tây Nam, đám tướng lĩnh như Dư Dư chết trận, lực lượng thám báo giảm xuống mức thấp nhất từ xưa đến nay.

Bắt đầu từ buổi chiều ngày mười chín tháng tư, suốt năm ngày tác chiến chấn động cao độ, nhóm đầu tiên bị cử đi đương nhiên là đám tinh nhuệ này. Đến ngày hai mươi bốn tháng tư, cao tầng Nữ Chân giao nhiệm vụ cho nhóm thám báo thậm chí biến thành thận trọng phòng ngự, tìm hiểu tin tức, không còn khích lệ bọn họ chủ động đuổi theo giết địch nếu có lỡ ma sát ở vòng ngoài, bởi vì mấy ngày nay đã gặp quá nhiều trạng huống.

Trong bản trận gần ba vạn người của Tông Hàn lúc này cũng có một nửa trở lên là lính tan tác bị đánh bại, có người chủ động trở về, có người đúng dịp ở tuyến đường đại quân Tông Hàn tiến lên nên quay về đội. Ở mặt này thì đám người Hàn Xí Tiên có năng lực nội chính cao, chẳng những nhanh chóng điều chỉnh vấn đề lãnh đạo người quay về đội, một đội ngũ Hoa Hạ quân giả trang tính thừa dịp hỗn loạn lẻn vào đại đội Nữ Chân cũng bị lọc ra, chật vật bỏ trốn. Bọn họ đã đánh giá thấp năng lực điều khiển quân đội của Hàn Xí Tiên, chỉ cho rằng trong tình hình hỗn loạn như vậy, người Nữ Chân nhìn thấy lính tan tác ai nấy như nhau tất nhiên sẽ không có thời gian rảnh phân biệt rõ ràng. Bọn họ đã quá ngây thơ.

Từ khía cạnh nào đó, trừ khu vực bản trận có mấy đội quân tập trung cao độ ra, đất hoang quanh Hán Trung đã thành cuộc chiến thám báo to lớn, mỗi ngày, mỗi phút đều phát sinh ma sát lớn nhỏ. Tuy lính tan tác Nữ Chân đã mất ý chí chiến đấu, muốn tìm một hướng bỏ trốn, nhưng vài lần vô tình bị chặn giết. Tiểu đội ngũ của Hoa Hạ quân cũng thường gặp kẻ địch.

Khi đám người Hoàn Nhan Tông Hàn ở trong chiến trường nhận được tin chiến đấu truyền lại từ mấy phương hướng, lưới thám báo ở hướng Đông Nam đã bị đột phá gần một nửa, phía Đông, phía Bắc cũng lần lượt phát sinh chiến đấu.

Vốn dự định hội chiến gần cổng Nam thành Hán Trung đã gần ngay trước mắt, hiện giờ có hai tính khả thi gặp công kích, hoặc là một bộ đội Hoa Hạ quân lấy trung đoàn làm đơn vị vì không cho địch đến Hán Trung mà triển khai đánh lén quấy rối quy mô lớn, hoặc là chủ lực của Hoa Hạ quân đã nhào về phía này. Tông Hàn dùng trực giác phủ định khả năng thứ nhất.

Với tâm tính kiêu ngạo của Tông Hàn, có một vài thứ vốn chôn sâu dưới đáy lòng. Năm ngày hội chiến ở Hán Trung, nhìn từ kết quả thì hắn còn chưa tới lúc thua trận, tuy bên ta có nhiều bộ đội tan tác trong lúc đánh nhau, nhưng quân đội người Nữ Chân tạm thời chưa rơi xuống đáy cốc, trong trận đánh như vậy, Hoa Hạ quân đoàn Bảy mệt mỏi hơn xa bên mình, chờ đối phương đuối sức rồi hai bên lại tiến hành một đợt quyết chiến lớn thì phe mình sẽ không thua.

Đây là một trận chiến dịch đặc biệt nhất mà Tông Hàn gặp gỡ trong đời, năng lực công kiên của đội Hoa Hạ quân này rất mạnh, gần như là ác quỷ lấy mạng. Nếu hai bên triển khai hội chiến lúc sung sức, bên mình đã trải qua trận thua Tây Nam sẽ nếm trái đắng như lúc ở Hộ Bộ Đạt Cương. Tông Hàn cũng chỉ có thể dùng phương thức như vậy tạm thời phát huy ưu thế binh lực của bên ta đến mức lớn nhất, nhìn từ mặt chiến lược thì làm vậy là đúng.

Bên mình vẫn giữ sức mạnh cho một trận đánh, tùy theo Hi Doãn đến, Hoa Hạ quân vẫn triển khai tư thế chiến đấu cuồng bạo ở phía Nam thành Hán Trung, từ lúc khai chiến đến hiện tại, phong cách tác chiến mạnh mẽ của Hoa Hạ quân đoàn Bảy dưới sự lãnh đạo của Tần Thiệu Khiêm chưa từng thay đổi, nhưng tùy theo độ chấn động trận chiến thám báo vòng ngoài không ngừng dâng cao, vị tướng già Nữ Chân tung hoành cả đời này rốt cuộc phản ứng lại, gần đèn thì chói.

Hoa Hạ quân kéo đến không đơn giản chỉ là tách lính ra đánh lén quấy rối, dùng số ít bộ đội kiềm hãm bước chân tiến lên của Tông Hàn, khiến bộ đội phía Tây do hắn dẫn dắt không thể đến chiến trường Hán Trung. Trong mấy ngày đánh nhau liên tục, so với bộ đội Hi Doãn tuy ít người nhưng còn sung sức, bên Tông Hàn thì đã rơi xuống mức thấp, thành điểm mỏng nhất trên chiến trường, trở thành "cơ hội" trong mắt Hoa Hạ quân.

Trong vô số lần đánh trận dài cỡ mấy chục năm, không ai xem thường Hoàn Nhan Tông Hàn, không ai có thể coi thường hắn, khu vực nào có hắn thì đó là bức tường vững chắc nhất, đáng sợ nhất trên chiến trường. Bởi vậy mãi đến sáng hôm nay, sau khi nghỉ ngơi, Tông Hàn chưa từng suy xét đến khả năng này, có lẽ về lý trí thì hắn cũng nghĩ tới rồi, nhưng chưa kịp thành hình đã bị kiêu ngạo che đậy.

Giây phút này giống như cảnh tỉnh, máu chảy cuồn cuộn trong đầu Tông Hàn, hắn cảm thụ được cảm xúc khuất nhục và xấu hổ, sau đó là điên tiết. Hắn giống như có thể nhìn thấy cảnh tượng thương lượng tác chiến trong Bộ Tham Mưu Hoa Hạ quân.

- Nào, chỗ này có cục đất tên Niêm Hãn, chúng ta đi nhào nặn thôi.

Hệt như lúc ở ngoài thành Trấn Giang, khi Nhạc Phi bất chấp tất cả muốn đột phá quân trận của Hi Doãn, chính hắn cũng cảm thụ được vũ nhục và tức giận.

Đương nhiên, giây phút này biểu cảm trên mặt Tông Hàn rất bình tĩnh, không có người biết trong lòng hắn trải qua một trận sóng thần.

- . . . Chuẩn bị tác chiến.

Không lâu sau, Hoa Hạ quân chứng thực ý tưởng của hắn.

Bình Luận (0)
Comment