Giờ Tỵ ba khắc, Hoàn Nhan Dữu Xích và Hán Trung ra khỏi thành, đến quân doanh Nữ Chân ở phía Đông Nam, khi tin báo cáo tình hình phía Tây cho Hoàn Nhan Hi Doãn đến thì chiến trường bên này đang trong thời kỳ gián đoạn giữa nhóm xung phong. Hoàn Nhan Hi Doãn cưỡi trên ngựa chiến, nghe Hoàn Nhan Dữu Xích nói chuyện, xác minh nghi hoặc trong lòng lão nhân.
Sau đó lão nhân khép mắt lại, hít sâu một hơi:
- Chúng ta đặt nơi quyết chiến ở đây, đối phương thì đặt địa điểm quyết chiến ở Đoàn Sơn.
Hoàn Nhan Hi Doãn lẩm bẩm nói một câu rồi mở mắt ra nhìn phía trước:
- Ngươi hãy triệu tập ba nghìn lính có thể chiến đấu trong thành đi về phía Tây, chi viện đại soái, dặn dò tướng thủ thành là có thể thoái nhượng, nhường ra một nửa Hán Trung.
Hoàn Nhan Dữu Xích sửng sốt, sau đó cúi người lĩnh mệnh, quay đầu mà đi.
Lão nhân đặt tay lên trường kiếm giắt bên hông, giây phút này hắn đã hiểu thấu. Bắt đầu từ sáng sớm, hắn phát động hai đợt thế công mãnh liệt, chiến sĩ Hoa Hạ quân phía trận địa đối diện dù không đủ binh lực vẫn đẩy ngược về.
Trên chiến trường như vậy, khi đối thủ ngoan cố chống cự, dùng binh lực ít đánh đổi mấy đợt tiến công không có gì kỳ lạ, nhưng sự thật đang gõ vào đầu Hi Doãn. Hoa Hạ quân từ đêm qua đến sáng nay không ngừng phát động tập kích, đây là hành vi lý trí để lại số ít binh lực.
Hoa Hạ quân đoàn Bảy, dù nguyên quân đội đều đi hướng phía Tây tiến công thì tổng số chỉ hơn một vạn người.
Có một thứ gì đó đang gõ vào đầu Hi Doãn.
Từ nhiều năm trước Hi Doãn đã phát hiện ra manh mối, là thứ bắt đầu manh nha khi hắn đưa mắt nhìn nhìn về phía Tây Bắc Tiểu Thương Hà. Độ quân phản nghịch Vũ triều đó giết vua tạo phản, sau đó trên Đổng Chí Nguyên đánh gục người Tây Hạ, Hi Doãn mơ hồ phát hiện đây là uy hiếp ẩn giấu, là hạt giống xấu sắp nẩy mầm, tuy dưới thân hình khổng lồ của Kim quốc thì hạt giống này vô cùng nhỏ bé, Hi Doãn vẫn cử người đi chiêu hàng đối phương, về sau tiến hành tiêu diệt.
Tiểu Thương Hà nằm ngoài dự đoán của Hi Doãn. Tuy hắn không tự mình đi Tây Bắc, nhưng lục tục thu thập thông tin từ bên kia, trong kinh nghiệm đánh trận tích lũy cả đời khiến hắn cảm thấy nghi hoặc với nhiều thứ mà Tiểu Thương Hà bày ra.
Quân đội đó vốn nên tan vỡ.
Người Nữ Chân cũng là đội ngũ giết ra từ nghịch cảnh cực đoan, nhưng dù thay thế đội ngũ do A Cốt Đả từng dẫn dắt thì Tiểu Thương Hà vẫn khiến người cảm thấy mờ mịt, huống chi hai quân đội có hình dạng khác hẳn nhau.
Sau khi kết thúc đại chiến ba năm ở Tiểu Thương Hà, sự hy sinh của Lâu Thất, Từ Bất Thất đánh thức đám người Tông Hàn. Bọn họ cùng Hi Doãn tập trung chú ý Tây Nam, nên mới có lần Nam chinh này. Lúc này bọn họ đều đã là tướng già dày dạn kinh nghiệm, có người tích lũy kinh nghiệm từ chiến trường, có người đọc thuộc sách sử, nghiên cứu sâu binh pháp. Nhưng Hoa Hạ quân Tây Nam bày ra bộ dạng không có trong ghi chép của sách sử hay binh pháp nào.
Trải nghiệm thảm bại ở Tây Nam mỗi một lần đều mở rộng nhận thức của họ, đến khi triển khai quyết chiến với Hoa Hạ quân đoàn Bảy, Hi Doãn mơ hồ cảm giác có thứ gì đã bày ra nguyên hình ở trước mặt mình.
Khoảng thời gian này tới nay, cảm giác đó ngày càng mãnh liệt gõ vào đầu Hi Doãn, nhắc nhở rằng hắn và Tông Hàn đang đối mặt với trạng huống khác hẳn với bất kỳ tình huống gì trong quá khứ. Từ lần đầu tiên hai người gõ mở cửa lớn Vũ triều, có lẽ trong lòng người dân cũng đối mặt kinh ngạc như thế này, nhưng người phương Bắc thiện chiến được ghi chép trong nhiều sách sử, chỉ có lần này là Hi Doãn và Tông Hàn đối diện thứ không có trên sách.
Trong tiềm thức có thứ bất thường gõ thùng thùng vào đầu Hi Doãn. Đối diện sớm nên tan vỡ, nhưng không. Đối diện không nên đánh kiểu này, nhưng lại xuất hiện trạng huống đó, Hi Doãn không thể đoán trước được hậu quả phải đối diện trong trận đánh.
Nhưng trừ quyết chiến, đã không có cách nào khác.
Hắn đã già rồi.
Mọi người học tập khi còn là thiếu niên, trải đời ở tuổi thanh niên, đến trung niên thì người thông thái ước chừng thấy hết mọi thứ trên đời, dù không tự mình trải qua nhưng phần lớn có thể suy một ra ba. Giống như truy tìm nguồn gốc học khởi nguồn từ Ninh Nghị ở Tây Nam, dù nhiều thứ mới mẻ xuất hiện nhưng nguyên lý cơ bản thì Hi Doãn hiểu, không phải thứ không thể hiểu thấu.
Nhưng giây phút này, đường nét của bóng ma dường như đã dâng lên từ đáy biển.
Thùng thùng thùng!
Hi Doãn loáng nghe âm thanh đó.
Nhưng trừ quyết chiến, hắn đã không có nhiều lựa chọn hơn.
Nếu hắn có thể cố gắng nhanh chóng đột phá trận địa Hoa Hạ quân ở cổng Nam Hán Trung thì sẽ can thiệp mang tính quyết định trong tình hình cuộc chiến ở Đoàn Sơn.
Kêu Hoàn Nhan Dữu Xích dẫn tinh binh ra thành Hán Trung là vì chừa đường lui cho Hắc Kỳ ngoài cổng Nam. Bọn họ ít người, khi trận địa bên này không thể chống đỡ, bọn họ giết vào thành Hán Trung là Hi Doãn có thể lao thẳng đến Đoàn Sơn.
Về mặt binh pháp, cái gì làm được thì hắn đã làm hết rồi.
Không lâu sau, ngoài cổng Nam thành Hán Trung, lại bắt đầu một đợt tiến công, xông trận mãnh liệt nhất tựa như dời núi lấp biển, đạn pháp bay vèo vèo, sơng khói che bầu trời.
Trần Hợi tiến lên nghênh đón.
Thùng thùng thùng!
Đường nét của thời đại mới đang gõ vào cửa lớn trong óc của mọi người.
Hoàn Nhan Hi Doãn tấn công mạnh mẽ. . . .
Đoàn Sơn, Hoàn Nhan Tông Hàn ở trong chiến trận cũng thấy rõ bộ dạng của Hoa Hạ quân đoàn Bảy khi tấn công thật.
Tiến công khổng lồ như thủy ngân đổ xuống đất, lột bỏ vùng ngoài của đại quân Nữ Chân, chém giết lan tràn, nhiều binh sĩ của Kim quân chạy tán loạn khắp núi đồi. Tông Hàn trầm mặc quan sát tất cả điều này, tuy trước đó hắn đã suy đoán nhiều thứ, nhưng lần đầu chứng kiến tán binh trận xung phong với quy mô lớn như vậy.
Đối diện xung phong của Hoa Hạ quân thì kết trận chiến đấu đã hoàn toàn mất đi tác dụng. Đối diện với hơn mười người xông thẳng vào chiến trận nghìn người, uy lực mũi tên bị hạ xuống mức thấp nhất, hơn nữa đối phương đã áp sát thì bên mình chỉ đành tổ chức đội ngũ xung phong. Nếu muốn đứng yên sung sức chờ bên địch mệt mỏi đến, mấy chục người phía đối diện ném hỏa lôi xong chạy mất hút thì bên ta sẽ bị tổn thất một mảng lớn.
Chỉ có thể xung phong đón đánh.
Nhưng nếu lấy trăm người trận xung phong đón đánh, đánh xong một đợt là đội ngũ này có lẽ sẽ mất chỉ huy, chiến sĩ chưa bị quân trận cuốn vào chờ khi trận hình tán loạn sẽ cố gắng tìm chỗ núp, hoặc là lựa chọn chạy trốn. Binh sĩ không muốn chạy tứ tán thì thường sẽ tụ một đống, như vậy là biến thành bia của hỏa lôi, bọn họ thường không cách nào ứng đối phản công của Hoa Hạ quân. Loại bộ đội Nữ Chân mất trận hình như vậy thậm chí không thể lui về phía sau, không có trận hình mà lùi lại sẽ tụ thành chạy tan tác quy mô lớn.
Đội Hoa Hạ quân này không bị trạng huống như thế, đây là chênh lệch căn bản nhất. Trong giai đoạn đầu chiến đấu, từng đội trăm người bên ta bị ném ra, có đội gặp nhóm hơn hai mươi người thì bị giết tan tác ngay, có đội đón đánh đội ngũ Hoa Hạ quân vọt tới lại bị đánh từ hai bên, đội trăm người nhanh chóng tan vỡ.
Người Nữ Chân cũng ôm tâm lý là tán binh đánh trận rồi, bọn họ đã gặp tình huống tương tự lúc ở Tây Nam. Nhưng đến hiện tại, đối diện Hoa Hạ quân dùng xung phong quy mô nhỏ nhanh chóng mãnh liệt mà hiệu suất cao thì phe mình kém mấy bậc.
Mấy chục, thậm chí trên trăm điểm xung phong hợp thành hải triều mênh mông, nhưng Tông Hàn nhìn ra được đối phương chỉ có bộ đội mấy nghìn người hành động. Phe mình có thể ném ra binh lực đông hơn đối phương gấp mấy lần, nhưng ứng đối trong từng điểm thì không linh hoạt bằng đối phương.
Hắn đương nhiên không ngồi chờ chết. Giờ Tỵ hai khắc, tùy theo tình hình đánh trận ở vùng ngoài trở nên hỗn loạn, Cao Khánh Duệ dẫn dắt hai nghìn thiết kỵ từ phía Bắc rầm rộ lao ra, định càn quét toàn bộ chiến trường. Hoa Hạ quân từ phía Bắc, Đông Bắc, Tây Nam, các hướng đều có đội dự bị nghìn người hùng dũng xâm nhập vào bản trận Nữ Chân.
Hai nghìn kỵ binh của Cao Khánh Duệ ức chế và đả kích nặng tiến công của Hoa Hạ quân, mặc dù nhiều bộ đội Hoa Hạ quân ở gần đó nhanh chóng tập kết, dùng hỏa lôi, thương dài làm ra đánh trả, nhưng vẫn có vài bộ đội bị đoàn kỵ binh nhấn chìm, trao đổi trên chiến trường đã gần đến một chọi một.
Trong quá khứ thì đây là con số khá buồn cười, nếu là trên chiến trường đối diện Vũ triều, thậm chí đối diện người Liêu thì hai nghìn thiết kỵ Nữ Chân nhiều lúc có thể quyết định thắng thua của một trận chiến tranh. Nếu đối diện kết trận bộ binh quy mô lớn thì họ sẽ tránh né, chờ trận hình loạn là họ sẽ đánh sâu vào giết quân trận mấy vạn người. Nhưng giây phút này, đối diện Hoa Hạ quân số người dàn trải ra, trao đổi một chọi một thành đòn sát thủ duy nhất.