Chuế Tế - Ở Rể ( Bản Dịch)

Chương 1251 - Chương 1251: Tứ Hải Phiên Đằng Vân Thủy Nộ 14

Chương 1251: Tứ hải phiên đằng vân thủy nộ 14 Chương 1251: Tứ hải phiên đằng vân thủy nộ 14

Đến cuối tháng năm, tất cả ý chí cải cách của hoàng đế bắt đầu trở nên rõ ràng hơn, trong thành Phúc Châu tiếp tục xuất hiện khuyên can và du thuyết, đôi khi lời khuyên được đưa đến trước mặt Quân Vũ, có khi đưa tới trước mặt trưởng công chúa Chu Bội. Một số thần cũ tính cách mãnh liệt công nhận cách tân của vua mới, trong lớp văn nhân sĩ tử giữa và dưới cũng có nhiều người tỏ vẻ đồng ý với sự quyết đoán của nhà vua, nhưng ở nơi lớn hơn, chiếc thuyền to cũ nát dần tan rã.

Ngày cuối tháng năm, Ninh Nghị ở Kiếm Các biết đại khái tin triều đình Phúc Châu phát động cách tân ở Lâm An, đây cũng là ngày đội ngũ sứ giả của Tả gia đi qua Kiếm Các, dẫn đầu đoàn người là nhân vật số hai trong gia tộc, Tả Tu Quyền, lúc này hắn xin gặp Ninh Nghị.

Sau khi Tả Đoan Hữu qua đời, gia chủ hiện tại của Tả gia là Tả Kế Quân, tiếc rằng chỉ có năng lực giữ thành. Mấy năm nay, Tả Tu Quyền thuộc chi thứ của Tả gia lo hết các việc của gia tộc, xem như truyền nhân thực chất kế thừa ý chí của Tả Đoan Hữu. Đây là một kẻ sĩ truyền thống khí chất nhã nhặn, bề ngoài đoan chính tuấn dật, thoạt nhìn hơn năm mươi tuổi, bên trán phải vũ xuống lọn tóc bạc.

Sau khi gặp Ninh Nghị, Tả Đoan Hữu trao đổi tin tức liên quan Lâm An.

Địa phương cách nhau hơn hai nghìn dặm, mặc dù sau đó người Kim rút về thì con đường thông tin của cao tầng đã thông suốt, nhưng trong tư liệu thường xen lẫn nhiều tin giả, phải so sánh với nhau mới nhìn ra một đường nét tương đối rõ ràng.

- Tiểu hoàng đế chơi chiêu vừa hóa giải vừa đánh này hơi nằm ngoài dự đoán.

Tin tức trong tay Ninh Nghị dừng lại ở tin đồn học đường lực lượng vũ trang Giang Nam, sau khi so sánh đại khái, hắn cảm thán như vậy:

- Lúc này Nhạc Phi đưa binh đến tận Tuyền Châu, chỉ vây mà không tấn công, chắc ngầm móc nối với trong thành, liên lạc gian tế, chiêu hàng nội ứng. Có ai ngờ hắn tiến công Tuyền Châu là vì chuẩn bị cho dư luận ở Phúc Châu, thú vị, may mà hắn kịp thời đánh hạ.

Tả Tu Quyền cười nói:

- Nghe đồn lúc trước Ninh tiên sinh ở Giang Ninh từng có tình thầy trò với vua mới, không biết hôm nay sau khi biết tin này thì có cảm thấy vui mừng đôi chút không?

Ninh Nghị nói:

- Mấy năm nay hắn và Chu Bội đều vất vả. Lúc xưa người Kim xuôi Nam, bên ta bắt cóc Lưu Dự đổ lỗi cho Vũ triều, hắn thông qua Từ Châu ném trả lại đề bài, làm rất khá. Rồi đập nồi dìm thuyền trong trận Giang Ninh, hắn thật sự trưởng thành nam nhân đội trời đạp đất rồi. Năm xưa tính cách của tỷ tỷ của hắn cương cường hơn chút, Quân Vũ thì yếu đuối hơn, thật là vất vả rồi.

Bao lâu nay vì Tả Đoan Hữu nên Tả gia luôn giữ quan hệ tốt đẹp với Hoa Hạ quân lẫn Vũ triều. Trong nhiều lần thảo luận với lão nhân kia, Ninh Nghị biết mặc dù Tả Đoan Hữu ủng hộ hết mình việc kháng Kim của Hoa Hạ quân, nhưng về mặt bản chất thì lão nhân vẫn là Nho sinh quan tâm Vũ triều, đạo Nho chính thống. Trước khi chết, e rằng lão nhân bố trí Tả gia nghiêng hướng Vũ triều nhiều hơn, nhưng Ninh Nghị không hề phật lòng.

Hắn biết lời mình nói ra tại đây không lâu sau rất có thể qua miệng Tả Tu Quyền chui vào lỗ tai vị tiểu hoàng đế cách xa mấy nghìn dặm, nên hắn không tiếc khích lệ nhiều mấy câu đối với đứa trẻ năm xưa.

Có thể đi đến bước này thật sự vất vả.

Tả Tu Quyền gật đầu, hỏi:

- Vậy Ninh tiên sinh cảm thấy thế nào về vua mới làm quyết định này?. . .

Ánh nắng ngày hè chiếu xuống, lữ khách qua lại nối liền không dứt giữa lâu thành Kiếm Môn Quan. Trừ trước lúc đại chiến là có nhiều thương nhân nhất ra, lúc này xen lẫn các hiệp khách, thư sinh. Thư sinh trẻ tuổi mang theo cảm giác phấn chấn tiến lên, Nho giả lớn tuổi thì ánh mắt thận trọng quan sát mọi thứ. Bởi vì lâu thành chưa sửa chữa hoàn chỉnh, một số nơi còn sót lại dấu ấn lửa chiến, thỉnh thoảng khiến mọi người dừng chân quan sát, bàn tán xôn xao.

Hoa Hạ quân vốn giữ thái độ cho tự do xem, nhưng sau này đoàn người tụ tập chật cứng, đành thỉnh thaongr đi ra đuổi người cho thông thoáng.

- Giữ trật tự! Đi tới trước đi, con đường này đến Thành Đô có đầy những nơi các ngươi có thể xem.

Ninh Nghị và Tả Tu Quyền đứng trên ngọn núi gần đó nhìn xuống.

- Vậy Ninh tiên sinh cảm thấy thế nào về vua mới làm quyết định này?

Tả Tu Quyền đưa ra câu hỏi.

Ninh Nghị cười khẽ:

- Còn ý tưởng của Tả gia các người thì sao? Theo, hay không?

- Như Ninh tiên sinh đã nói, vua mới cứng rắn, xem những gì hắn làm thì có quyết tâm đập nồi dìm thuyền, ai binh tất thắng, khiến người phấn chấn cảm phục. Nhưng nguyên nhân đập nồi dìm thuyền thì khiến người bàn tán không biết mệt, bởi vì nếu thật sự làm sẽ có ít người thành công, nếu phán đoán từ tình hình hiện nay, trong Tả gia ta không xem trọng đợt cách tân này.

Ninh Nghị nhìn Tả Tu Quyền.

Tả Tu Quyền tạm dừng rồi nói tiếp:

- Nhưng Tả gia sẽ theo.

Ninh Nghị nở nụ cười:

- Không lạ, Tả Đoan Hữu rất giỏi trị việc nhà.

- Trước khi thúc phụ qua đời từng nói Ninh tiên sinh rộng rãi, có một số việc có thể nói thẳng thắn, tiên sinh sẽ không chê trách. Năng lực, tâm tính, tư chất của vua mới đều vượt xa mấy vị bệ hạ lúc trước, tiếc rằng Vũ triều có ngài ấy quá muộn. Nhưng ngài ấy đã kế vị, vậy mặc kệ trước đó là cục diện như thế nào thì Tả gia phải đi theo tham dự một lần.

Tả Tu Quyền chắp tay, ngôn ngữ thành khẩn.

Ninh Nghị gật đầu, nói:

- Lý luận cách tân thành lập được. Vua mới kế vị, lung lạc các phương, thoạt trông có thể kế thừa quyền lực chính thống ngay, nhưng sau khi kế thừa thì làm được gì tiếp theo? May vá tu sửa, hôm nay có thể thấy rõ mức giới hạn của nó, kéo dài hơi tàn mấy năm, đối diện đám ngốc Lâm An, những kẻ chờ rục rịch như Vương Cự Vân, Lưu Quang Thế, các ngươi có thể đánh bại bọn họ, giết bọn họ, nhưng không lâu sau vẫn là một con đường chết, đánh không lại người Nữ Chân, đánh không lại ta. Ta nói thẳng luôn, tương lai e rằng các ngươi thậm chí không đánh nổi với nữ nhân kia ở đất Tấn. Không cách tân sẽ chết chắc, nhưng các ngươi cũng biết rõ vấn đề của cách tân.

Ninh Nghị nhìn qua:

- Đây không phải vấn đề mấy nhà ủng hộ hay phản đối, nếu lấy ví dụ từ kinh doanh thì đây là vấn đề nguyên giàn giáo trò chơi, hệ thống bồi dưỡng nhân tài không khớp. Hai trăm năm qua, Vũ triều vận hành trong giàn giáo "Cùng trị vì thiên hạ với sĩ đại phu", các ngươi bồi dưỡng nhân tài ở vô số chi teiét đều là phối hợp theo lý luận đó.

- Giờ đây Vũ triều sắp sụp đổ tới nơi, những người cầm quyền như các ngươi không phải không có giác ngộ trả giá cho Vũ triều. Tả gia sẽ đi theo, nhiều đại Nho, kẻ sĩ có tri thức cũng sẽ khuynh gia bại sản cùng ứng phó nạn quốc gia, nhưng còn người ở bên dưới các ngươi thì sao?

- Trong quá trình tương đối dài, người đi theo Quân Vũ sẽ cảm thấy trả giá nhiều mà nhận lại ít. Cao tầng như Tả tiên sinh vâng teo xu thế sứ mệnh, các ngươi không cần tiền, không cần báo đáp. Nhưng chỉ là phe Tả gia đã tác động hàng nghìn người đọc sách, tiện thể ảnh hưởng trực tiếp hoặc là gián hàng chục vạn người theo các ngươi kiếm cơm, đối với họ là liên quan đến củi gạo dầu muối hàng ngày. Ngươi có thể mất nhà, mất tiền vì hoàng đế, ngươi sẽ không bị đói bụng, nhưng bọn họ có.

- Chuyện như vậy liên tục một lúc lâu, mọi người sẽ nhìn thấy rõ hơn khác biệt trong đó. Đầu vào Lâm An, có chút quan hệ là sẽ được làm người bề trên, tại sao các ngươi không làm như vậy? Trước kia có thể trộm lười, tại sao bây giờ luật pháp nghiêm ngặt như vậy? Nên thành ra "quan không biết đời sống". Rồi bọn họ sẽ bắt đầu tìm nguyên nhân, là bởi vì các ngươi động động vào nền móng đất nước mới đưa đến kết quả như vậy, mọi người bắt đầu nói làm vậy là không được. Đa số người trên thế giới này là loại động vật như vậy, nhiều lúc đều cố tìm lý do cho mục đích của mình, chứ không phải nhận rõ lý do rồi mới đi làm vài việc, xưa nay người thật sự biết luận việc chỉ đếm trên đầu ngón tay.

- Tả gia các người có lẽ sẽ là gia tộc kiên định nhất đứng về phía tiểu hoàng đế trong cuộc cách tân này, nhưng hai phần ba lực lượng trong gia tộc các ngươi sẽ biến thành lực cản trong cách tân, lực cản đó nó vô hình, nó thể hiện ở mỗi một lần làm biếng, rã rời, bực tức, mỗi một nén hương bằng mặt không bằng lòng.

- Đây là trạng huống của Tả gia, phần lớn đại gia tộc dù có vị lão nhân nào đỏ biểu thị ủng hộ Quân Vũ thì người nhà của ông ấy, trong tư duy của mỗi chúng ta có một phần ý chí không muốn rắc rối sẽ hóa thành vũng bùn từ các mặt bám giữ cuộc cách tân này.

- Đây là vấn đề của mỗi cuộc cách tân.

Tiếng người nhốn nháo từ phương xa truyền đến, Ninh Nghị nói tới đây thì hai người chìm trong khoảng lặng.

Bình Luận (0)
Comment