Tả Tu Quyền nói:
- Nghĩa là gốc rễ của cách tân vẫn nằm ở lòng người. Nho mới của Lý Tần, học đường lực lượng vũ trang Giang Nam của bệ hạ không sai.
Ninh Nghị cười nói:
- Rất nhiều vấn đề không ở chỗ khái niệm, mà nằm ở trình độ. Trước kia từng nghe một chuyện cười, có người hỏi một bác nông dân: Hôm nay quốc gia có nạn, nếu ngươi có hai tòa nhà lớn thì có chịu quyên một cái cho triều đình không? Bác nông dân vui vẻ trả lời là đồng ý. Vậy nếu ngươi có một trăm vạn lượng bạc thì sao? Chịu quyên không? Bác nông dân vẫn đáp đồng ý. Người đó hỏi tiếp: Nếu ngươi có hai con trâu thì chịu quyên một con không? Bác nông dân lắc đầu bảo không, người đó hỏi tại sao? Bởi vì ta có hai con trâu thật.
Tả Tu Quyền sửng sốt rồi cười phá lên.
- Hôm nay Vũ triều nguy ngập, ngươi hỏi người trong thiên hạ có muốn cách tân không? Mọi người đều nói là muốn chứ. Nếu cho ngươi mặc ít một bộ y phục thì có chịu cách tân không? Không biết mọi người sẽ trả lời thế nào. Rồi nếu kêu mọi người bớt ăn một bát cơm thì còn cách tân không? Có người nói muốn, có người nói không. Nhưng thứ thật sự phức tạp là nhiều người miệng nói muốn cách tân nhưng lại bảo phương pháp của ngươi sai, trong này có lời thật có lời giả. Tiểu hoàng đế có thể khiến bao nhiêu người trả giá ích lợi của bản thân để ủng hộ cách tân, khiến người ta trả giá bao nhiêu phần lớn, đó mới là trung tâm của vấn đề.
Ninh Nghị nhìn đoàn người qua ải ở bên dưới, tạm dừng rồi nói tiếp:
- Thật ra các ngươi biết rõ những gì ta vừa nói.
- Nhưng không biết nếu đổi chỗ thì Ninh tiên sinh sẽ làm thế nào?
- Ha ha, thấy chưa, ngươi cũng nói thẳng ra rồi.
- Với trí kế của Ninh tiên sinh, nếu không muốn nói thì chúng ta cũng khó hỏi ra cái gì, chẳng qua ngày xưa tiên sinh và thúc phụ luận đạo từng nói thích nhất là tư thái con người ở trong cảnh khó khăn vẫn không khuất phục, tỏa sáng rực rỡ. Từ năm trước đến hiện giờ, có lẽ động tác của triều đình Phúc Châu đủ lọt vào mắt của Ninh tiên sinh.
Tả Tu Quyền nói chân thành, câu nói không phải kích tướng, không giấu giếm, trái lại bằng phẳng rộng rĩa.
Ninh Nghị liếc qua, không tức giận:
- Tả tiên sinh, có thể đối kháng một hệ thống sinh thái đã thành tuần hoàn, thành thục thì phải là một hệ thống sinh thái khác.
Tả Tu Quyền nhíu mày hỏi:
- Cái gì gọi là hệ thống sinh thái . . . tuần hoàn, thành thục?
- Ví dụ đơn giản thế này, Vũ triều hiện nay là ý tưởng thiên tử phải cùng sĩ đại phu thống trị thiên hạ đã cắm sâu vào lòng người, có nguyên vẹn hệ thống lý luận tương xứng chống đỡ. Trong một thôn, người lớn sinh ra con nít, dù đứa trẻ không đi học thì trong quá trình chúng lớn lên sẽ không ngừng nhận những ý tưởng này thấm dần, chờ khi họ lớn lên, nghe thấy lý luận "Cùng sĩ đại phu trị vì thiên hạ" sẽ cảm thấy là lẽ tất nhiên. Hệ thống sinh thái thành thục, tuần hoàn nằm ở chỗ nó có thể tự động vận chuyển, không ngừng sinh sôi.
- Vũ triều hiện nay sử dụng hệ thống Nho học tự vận hành cao độ,"Cùng sĩ đại phu trị vì thiên hạ" chỉ là một phần trong đó. Nhưng nếu ngươi muốn đổi thành tôn vương nhương di, nói là phân tán hoàng quyền thì không tốt, tập trung lại sẽ tốt hơn, đầu tiên các ngươi cần bồi dưỡng ra người thật sự tin vào cách nói này, rồi để họ bồi dưỡng ra nhiều người hơn nữa, khiến nó như dòng nước chảy tuần hoàn tự nhiên.
- Phúc Châu ngày nay, nhìn động tác thì suy nghĩ ban đầu của tiểu hoàng đế không sai, dùng Nho học mới lấy tôn vương nhương di làm chú, chuẩn bị cho việc tập trung quyền lực, lấy học đường lực lượng vũ trang Giang Nam thống nhất quyền khống chế quân đội, khiến người lĩnh quân biến thành họ trò của thiên tử. Một mặt là tạm thời tập trung binh quyền của mười mấy vạn tinh nhuệ vào tay hắn, không ai có thể đối kháng lại hắn, mặt khác là vì mọi người mới bị người Nữ Chân đồ sát, tất cả mọi người rút kinh nghiệm xương máu, tạm thời công nhận ý tưởng phải cải cách, nên mới bắt đầu bước thứ nhất.
- Nhưng tiếp theo, lý luận của Lý Tần có đủ độ cao để làm trụ của hệ thống tôn vương nhương di tuần hoàn, tự vận hành? Học đường lực lượng vũ trang Giang Nam tuyên truyền tư duy trung với vua là cứng rắn rót vào hay có sức thuyết phục vô cùng vững chắc?
- Các ngươi cần lý luận, cách nói thành thục để đánh ngã ý tưởng "Cùng thống trị thiên hạ" càng thành thục hơn trên thực tế. Chỉ khi những ý tưởng này hình thành tuần hoàn vững chắc trong phạm vi nhỏ thì các ngươi mới thật sự đi ra bước đầu tiên. Hôm nay triều đình phát ra mệnh lệnh bắt mọi người phải yêu nước, sẽ không ai chịu nghe.
- Hình thành một lý luận càn tích lũy nhất định câu hỏi, cần xung đột nhiều tư duy. Nếu hôm nay ngươi đã hỏi ta thì ngay tại đây, ta có vài thứ có thể cung cấp cho Phúc Châu sử dụng.
Tả Tu Quyền nheo mắt nhìn ánh mắt nửa cười nửa không của Ninh Nghị liếc qua, trong lòng hắn có cảm giác kỳ lạ.
Hai bên trầm mặc giây lát, hắn thầm thở dài không nhịn được hỏi:
- Là gì?
Tả Tu Quyền thấy Ninh Nghị xòe tay ra:
- Ví dụ ý tưởng đầu tiên là ta đề cử dân sinh và dân quyền trong "tứ dân", có thể sửa đổi đôi chút, ví dụ hợp thành một ra nhân quyền.
- Ninh tiên sinh, ngài . . .
Tả Tu Quyền không kiềm được mở miệng, vẻ mặt Ninh Nghị hơi thành khẩn giơ tay đè không khí:
- Nghe ta nói đã.
Tả Tu Quyền hơi không muốn nghe.
- Ta từng nói với người khác rằng lịch sử của chúng ta từ xưa đến nay gần như tất cả cách tân trên triều đình đều là bè cánh đấu đá. Có một đám giai cấp đặc quyền hình thành tập đoàn, có một chính trị tệ nạn thành ổ bệnh thì phải làm sao? Chúng ta liên hợp đại thần khác thuyết phục hoàng đế nhổ ung nhọt đó ra. Nhưng cái chính yếu là khi ngươi có thể đánh ngã tập đoàn ích lợi cũ thì người cách tân được ngươi tụ tập lại sẽ trở thành oột tập đoàn ích lợi mới.
- Bất cứ hệ thống hoặc tập đoàn ích lợi nào đều sẽ tự động bảo vệ khuynh hướng có lợi cho mình, ý chí của cá nhân không thể thay đổi điều này. Nên chúng ta mới nhìn thấy tuần hoàn thống trị rối loạn của một vương triều mấy trăm năm, xuất hiện một hệ thống ích lợi, sau đó bị hệ thống khác đánh ngã, rồi hệ thống khác lên đánh ngã cái cũ, đôi khi vấn đề tạm thời dịu bớt, nhưng về mặt mấu chốt nhất chắc chắn là không ngừng tích lũy, không ngừng tăng thêm, đợi qua hai, ba trăm năm, không thể cách tân một số vấn đề nữa, vương triều bắt đầu giải thể, từ thống trị đi đến rối loạn đã là điều tất nhiên.
- Muốn đánh bại một hệ thống ích lợi thì ngươi phải trở thành hệ thống ích lợi lớn hơn nữa, giải quyết một vấn đề nhưng chính ngươi sẽ trở thành vấn đề. Có thể nào thay đổi quy tắc trò chơi đơn giản nhất này không? Trước kia không làm được, nhưng hôm nay thì chưa chắc, chúng ta có thể nhìn thấy trong trò chơi chính trị trước kia chưa bao giờ suy xét đến bách tính. Cho dù có người nói là vì bách tính, nhưng bách tính không phân biệt được ai tốt ai xấu, bọn họ không tham dự vào đấu tranh được, dù có tham dự thì hai bên tùy tiện nói chút đạo lý lớn, lừa dối bọn họ, vậy họ chọn cái gì cũng không quan trọng.
- Nhưng ngày nay, chúng ta thử đặt dân quyền vào phạm vi suy xét, nếu dân chúng có thể càng lý trí hơn, lựa chọn của họ có thể chính xác hơn chút. Bọn họ không chiếm phần trăm lớn, nhưng nhất định sẽ có. Thí dụ như hôm nay chúng ta đối kháng tập đoàn ích lợi với sức mạnh là mười, còn ngươi chỉ có chín phần lực lượng, trước kia ngươi cần có mười một phần lực lượng mới đánh ngã đối phương được, còn tập đoàn ích lợi với mười một phần lực lượng sau này sẽ phải chia mười một phần ích lợi.
- Hiện giờ khác rồi, muôn vàn dân chúng có thể nghe lời ngươi nói là vì họ ngốc, ban đầu họ chỉ có thể sản sinh hai phần lực lượng, nhưng ngươi hứa hẹn với họ thì có thể tạm mượn hai phần lực lượng này để đánh ngã tập đoàn ích lợi đối thủ. Đánh ngã xong ngươi là giai cấp đặc quyền, ngươi sẽ chia đi chín phần ích lợi, nhưng ngươi phải thực hiện lời hứa đó, sẽ trả về hai hoặc một phần ích lợi cho dân chúng. Đây là sức mạnh của nhân dân, là khả năng làm thay đổi quy tắc trò chơi.
Đầu ngón tay của Ninh Nghị điểm không khí, ánh mắt nghiêm túc nói:
- Hôm nay, Quân Vũ ở Phúc Châu muốn đối kháng sĩ đại phu của toàn bộ Vũ triều, đối kháng tư duy, lý luận của họ. Chỉ bằng vào vài người phe lý trí như Tả tiên sinh, phe nhiệt huyết, kích tình của một số đại Nho thì các ngươi không làm được cái gì đâu. Lực lượng phản kháng giống như vũng bùn, sẽ từ các mặt phản hồi lại, vậy thì cách duy nhất là kéo bách tính vào.
- Nhưng bách tính ngu xuẩn là vô dụng, nếu bọn họ dễ dàng bị lừa gạt, vậy sĩ đại phu đối lập với các ngươi cũng dạng có thể dễ dàng kích động bọn họ. Phải cho họ gia nhập vào giải toán chính trị, sản sinh khuynh hướng có thể kiểm soát, bọn họ sẽ có chút năng lực phân biệt, biết rõ ích lợi của mình nằm ở đâu. Trước kia không làm được, nhưng ngày nay khác rồi, hiện tại chúng ta có truy nguyên luận, chúng ta có tiến bộ của kỹ thuật, chúng ta có thể bắt đầu tạo ra nhiều giấy hơn, chúng ta có thể mở càng nhiều lớp học.
- Không cần học quá sâu, không cần bồi dưỡng họ thành đại Nho như các ngươi, bọn họ chỉ cần biết vài chữ, hiểu một phần đạo lý, bọn họ chỉ cần hiểu cái gì gọi là nhân quyền, khiến bọn họ hiểu quyền lợi của bản thân, khiến bọn họ hiểu mỗi người bình đẳng. Quân Vũ có thể nói cho bọn họ, ta, hoàng đế Vũ triều sẽ mang theo các ngươi thực hiện tất cả điều này, làm vậy thì có thể kiếm được một luồng lực lượng mà mọi người không hề nghĩ tới.