Chuế Tế - Ở Rể ( Bản Dịch)

Chương 1275 - Chương 1275: Trong Bông Giấu Cẩm Tú Kiếm Và Đao 7

Chương 1275: Trong bông giấu cẩm tú kiếm và đao 7 Chương 1275: Trong bông giấu cẩm tú kiếm và đao 7Chương 1275: Trong bông giấu cẩm tú kiếm và đao 7

Chỗ hẹn nằm ở đoạn đường giữa sân của hắn va sân của Văn Thọ Tân, sau khi gặp mặt Hầu Nguyên Ngung, đối phương nói sơ tình báo cơ bản của vị “Sơn Công” Quan Sơn Hải, kể sơ mối quan hệ, vây cánh của người này, tư liệu mấy gián điệp khác trong thành. Những tình báo điều tra này không được phép truyền ra ngoài, nên Ninh Ky chỉ có thể nhớ ngay tại chỗ, may mà thủ đoạn của đối phương không quá thô bạo, hắn chỉ cần chém một nhát lúc Khúc Long Quân chính thức hành động là được.

Đám người trong Bộ Tình Báo đều là cáo già, Ninh Ky lén nhờ Hầu Nguyên Ngung, dù đối phương không báo cáo lên trên nhưng chắc chắn ngầm tra rõ gốc gác Quan Sơn Hải. Nhưng không sao, giao Quan Sơn Hải cho Hầu Nguyên Ngung, còn hắn thì chỉ cần Khúc . .. chỉ cần chó hoang Văn Thọ Tân là được. Mục tiêu quá nhiều, dù sao sớm muộn gì cũng phải chia một ít cho người khác chung vui.

Sau khi tìm hiểu tình báo xong, Ninh Ky nhớ tới Hoàng Sơn gặp hôm nay và người lén lút theo dõi mình, hắn tùy ý trò chuyện với Hầu Nguyên Ngung:

- À này Ngung ca, hình như dạo này có nhiều người vào thành mưu đồ quấy rối đúng không?

Hầu Nguyên Ngung nhíu mày nói:

- Có quá nhiều mục tiêu, theo dõi không xuể. Tiểu Ky cũng biết rắc rối nhất là ý tưởng của bọn họ tùy thời thay đổi. Những người từ bên ngoài vào lúc đầu chỉ ôm ý định nhìn xem, nhìn một nửa lại muốn thăm dò, nếu bị bọn họ nhìn ra sơ hở gì thì sẽ chuyển sang ra tay. Nếu có thể đánh tan rã Hoa Hạ quân chúng ta thì bọn họ sẽ không do dự, chúng ta thì không thể giết người chỉ vì bọn họ có khả năng sẽ ra tay, nên hiện tại đều là ngoài lỏng trong khít, ngày ngày đề phòng cướp.

Hắn nói đến đây dừng một chút, sau đó lắc đầu:

- Hết cách, về chuyện này thì bên trên nói đúng, chúng ta đã ôm địa bàn này, nếu không có năng lực giữ thì sớm muộn gì sẽ tiêu đời. Cửa ải nên vượt qua, tóm lại phải bước qua một lần.

Ninh Ky gật đầu:

- Nhiều lục lâm đến tham dự đại hội tỷ võ như vậy, trước kia hay có ám sát phá hoại, lần này han là cũng có chứ? Nghe hắn hỏi điều này, Hầu Nguyên Ngung bật cười nói: - Tạm thời chưa bao nhiêu, trước kia chúng ta tạo phản, lại đây ám sát phần lớn là ô hợp lỗ mãng xúc động, chúng ta cũng sớm có biện pháp ứng đối, ngươi đều biết là gì rồi. Cả đám người lục lâm muốn tụ tập lại cũng không làm nên cơm cháo gì.

Ninh Ky đương nhiên biết biện pháp mà Hầu Nguyên Ngung nói. Lúc trước có đám người lục lâm nhiệt huyết muốn tụ tập lại đi ám sát, Hoa Hạ quân sắp xếp tai mắt ở xung quanh ngụy trang thành người chung chí hướng gia nhập vào. Bởi vì Trúc Ký ảnh hưởng, Hoa Hạ quân vẫn luôn theo dõi chặt chẽ lục lâm trong thiên hạ. Mấy chục, hơn trăm người ram rộ tụ nghĩa muốn đi ám sát Tâm Ma, có hạt cát lẫn vào trong, những người khác bị tóm trọn ổ.

Thậm chí trong lục lâm có mấy đại hiệp có thâm niên phản “đen”, nhưng thật ra là nội ứng được Hoa Hạ quân xếp vào. Chuyện như vậy đã từng bị bóc trần hai lần, đến nỗi sau này đội ngũ muốn kéo nhau đi ám sát Tâm Ma để được nổi tiếng cũng khó mà tập hợp đông người được. Các tin đồn bủa giăng, đại nghiệp đồ Ma của lục lâm trở nên vô cùng lúng túng.

Trong tình thế như vậy, bao gồm “Đệ nhất thiên hạ” Lâm Tông Ngô lúc đầu đã xác định không đội trời chung với Hoa Hạ quân cũng bị người ta hoài nghi, họ đồn là hắn bị Ninh Nghị thu mua thành gian tế.

Lâm Tông Ngô không giải thích nhiều về chuyện này, có lẽ trong bụng hắn cũng hoài nghi Trúc Ký cố ý bôi đen mình, nhưng không thể biện giải, nói cũng vô dụng, bởi vậy ra vẻ khinh thường giải thích nhiều. Mấy năm nay Lâm Tông Ngô mang theo một đệ tử hoạt động ở Trung Nguyên, không ai dám hỏi điều này ngay trước mặt hắn, hoặc là có người đó thì cũng chết rồi.

- Mấy năm nay Trúc Ký bố trí dư luận, dù Lâm Tông Ngô muốn đến ám sát phỏng chừng không ai chịu hưởng ứng, đám ô hợp lục lâm khác càng miễn bàn.

Bên con hẻm mờ tối, Hầu Nguyên Ngung cười nói ra tin tức bên trong có thể sẽ bị cao thủ đệ nhất thiên hạ đánh chết:

- Nhưng Thành Đô lần này có một số thế lực khác gia nhập hơi khó đối phó.

- Là thế lực nào? Hầu Nguyên Ngung trả lời:

- Thế gia đại tộc. Tuy lúc trước Hoa Hạ quân đối địch với thiên hạ, nhưng chúng ta an phận ở một góc, Vũ triều sẽ phái quân đội đến tiêu diệt, người lục lâm sẽ đến ám sát vì kiếm danh tiếng, nhưng những thế gia đại tộc càng sẵn lòng làm ăn với chúng ta, chiếm lợi xong nhìn chúng ta gặp chuyện. Nhưng sau khi đánh xong đại chiến với Tây Nam thì tình huống đã khác. Đới Mộng Vi, Vương Cự Vân có thù không đội trời chung với chúng ta, nhiều thế lực khác đều cử người đến Thành Đô.

- Như lúc nãy đã nói, lần này bọn họ đến nhưng cũng không chắc sẽ làm gì. Cứ nhìn xem, rồi thăm dò, nếu thật sự tìm được biện pháp, hoặc là có một nhóm người liên hợp lại, cũng có khả năng sẽ máu nóng dồn lên não quyết đánh một trận.

- Những thế gia đại tộc này đều ngầm nuôi dưỡng hộ viện, tư nô, người lục lâm không đáng tin nhưng những người đó thì tin được. Theo như chúng ta biết, hộ viện, giáo đầu của một số đại tộc đều báo danh tham gia đại hội tỷ võ. Tháng sau, nhiều cao thủ trong quân sẽ lục tục ra tay đánh ngã họ, phải cho bọn họ biết chúng ta không dễ chọc, vậy thì có lẽ bọn họ sẽ ném chuột sợ vỡ đồ, bớt manh động chút.

Đầu chân mày Ninh Ky thoáng qua lệ khí:

- Hừ! Có giỏi cứ ra tay, tốt nhất là diệt sạch bọn chúng!

Hầu Nguyên Ngung vỗ vai hắn:

- Ay ta cũng muốn như vậy. Nhưng bên trên nói họ lành lặn đi vào thì chúng ta cố gắng cho họ lành lặn đi ra, vậy thì sau này mới có mối làm ăn. Cùng lắm là giết gà dọa khỉ tóm vài tên thôi, nếu xử quá nhiều thì coi như chúng ta thất bại. Nếu Tiểu Ky thấy khó chịu hãy đi tham gia tỷ võ lôi đài, nhưng nhớ đừng đánh chết.

Hắn lắc đầu, nói:

- Vậy thì chán lắm.

Han lại cười với Hầu Nguyên Ngung:

- Ta làm đại phu vậy. Đa tạ Ngung ca, ta đi đây. Hầu Nguyên Ngung cười phất tay:

- Nhớ đừng gây lớn chuyện.

Sau cuộc nói chuyện với Hầu Nguyên Ngung, Ninh Ky đại khái hiểu ra thân phận của Hoàng Sơn hơn phân nửa là hộ viện, gia tướng của địa tộc nào đó, tuy có khả năng ra tay với bên mình, nhưng có lẽ tạm thời còn chưa xác định.

Kẻ xấu đến gây sự, bên mình không có gì sai mà phải băn khoăn ý tưởng của đám người xấu đó, lại còn cấm giết nhiều. Phụ thân từng nói lý do của những chuyện này, lời Hầu Nguyên Ngung nói ra ban đầu tự nhiên cũng là từ phía phụ thân truyền xuống, nhưng trong lòng Ninh Ky vẫn không thích như thế.

Thế giới của người lớn quá nhiều gò bó, thật chán. Hắn lặng lẽ đi tới chỗ “không chán”... . nơi ở của đám tiện nhân Văn Thọ Tân.

Thời gian còn sớm, đêm đó hắn không bơi mà đi bộ đến gần sân, thay bộ đồ hoạt động đêm. Lúc hắn trèo vào góc sân, trong sân có suối chảy rừng cây và một bóng người, là Khúc Long Quân áo trắng thanh thoát. Nàng đứng ngoài chói mát ven sông, dường như đang ngâm thơ với nước sông dưới bóng đêm.

Chiếc đèn lồng màu cam treo trong chòi chiếu ánh sáng dịu dàng xuống đất, áo trắng phất phơ trong gió đêm, phương xa bên kia sông là cảnh đêm mê ly của Thành Đô, Khúc Long Quân đang lẩm bẩm gì đó.

Chó hoang nhỏ này cũng có cách điệu ghê.

Ninh Ky lặng lẽ leo xuống tường, núp vào núi giả, giơ ngón tay búng một con cóc đang ngồi trên tảng đá phía trước bay ra.

Cóc bay đi, chó hoang nhỏ trong tầm mắt cũng nhảy vào sông.

Ninh Ky sửng sốt. Mặc váy bơi lội? Vậy thì khó bơi lắm.

Cởi đồ ra bơi... . hình như không ổn.

Gò má của hắn nóng bỏng.

Sau đó hắn rối rắm không biết nên cứu người kiểu gì.

Gió đêm thổi qua, không khí ấm áp, áo trắng nổi trên nước.

Ninh Ky thò đầu ra từ sau núi giả, gãi tóc.

Thân thể của hắn khỏe mạnh, đang tuổi thiếu niên, đã lên chiến trường trải qua vật lộn sống chết, đầu óc tỉnh táo và phản ứng nhanh nhạy là tố chất cơ bản nhất hiện giờ của hắn. Có lẽ trong đầu còn nghĩ ngợi lung tung, nhưng hắn lập tức lờ mờ hiểu được việc Khúc Long Quân đang làm.

Chó hoang nhỏ luẩn quẩn trong lòng muốn nhảy sông tự tử, chuyện này không kỳ lạ. Người này buồn bực trong lòng, hơi thở không thông thuận, sức khỏe yếu, suốt ngày ủ rũ, đầu óc nghĩ đủ thứ chuyện. Đương nhiên, với thiếu niên mười bốn tuổi, Ninh Ky cho rằng kẻ địch đơn giản là thế, nếu không phải bọn họ ý tưởng vặn vẹo, tinh thần thác loạn thì tại sao không phân rõ đúng sai được? Cứ khăng khăng chạy vào địa bàn Hoa Hạ quân quấy rối. Ninh Ky không suy nghĩ thông ngọn nguồn, cũng lười nghĩ nhiều, đám ngốc kia tùy thời tùy chỗ nổi điên, nội chiến, bùng nổ, tự sát, dù nghe được gì thì hắn đều cảm thấy là chuyện vô cùng hợp lý.

Nhưng chó hoang nhỏ đột nhiên chết ở trước mắt khiến hắn cảm thấy có chút lúng túng.

Đêm nay trước khi ra khỏi cửa, hắn tưởng tượng có hai nhóm người xấu, mình sẽ phát triển tương lai vĩ đại cười vào mặt bọn chúng. Sau khi nói chuyện với Hầu Nguyên Ngung, hắn phát hiện Hoàng Sơn chưa chắc sẽ biến thành người xấu, bèn nghĩ tạm gác chuyện đó sang một bên, vẫn còn nhóm chó hoang khác định làm chuyện xấu. Ai biết hắn mới lại đây, Khúc Long Quân làm trung tâm nhân vật phản diện dứt khoát nhảy xuống sông. Trong tình huống này, nếu hắn không cứu người thì âm mưu của Văn Thọ Tân sẽ phá sản, đành phải sớm bắt Văn Thọ Tân rồi mời các thúc bá trong quân đội tham gia mới có thể tra khảo ra thân phận mấy “nữ nhi” khác của tên này, tóm lại hắn sẽ không có phần trong chuyện này. Nhưng nếu cứu Khúc Long Quân thì thân phận của hắn sẽ bị lộ, Văn Thọ Tân sẽ phát hiện có gì không ổn. Vậy là vì không để xảy ra trục trặc gì, hắn buộc phải bắt ngay đám chó hoang trong nhà. Hắn còn chưa kịp tập nụ cười sảng khoái đã không có cơ hội thực hành.

Đây rõ ràng là âm mưu nhằm vào ta, con trai của Tâm Ma, Long Ngao Thiên mà!

Hắn rối rắm giây lát, đến gần bờ sông, nhìn giấy giụa trong nước yếu dần, óc hắn vụt qua nhiều ý nghĩ.

Cuối cùng hắn bóp cổ họng, hắng giọng:

- Cứu mạng! Khu khụ, tiểu thư nhảy xuống nước rồi! Tiểu thư nhảy sông tự tử! Cứu mạng. Tiểu thư nhảy sông tự tử!

Giọng vịt đực thời kỳ đổi giọng khó khăn bắt chước giọng của nha hoàn the thé vang lên.

Hét xong hắn nhanh chóng bỏ chạy.
Bình Luận (0)
Comment