Chuế Tế - Ở Rể ( Bản Dịch)

Chương 1280 - Chương 1280: Trong Bông Giấu Cẩm Tú Kiếm Và Đao 12

Chương 1280: Trong bông giấu cẩm tú kiếm và đao 12 Chương 1280: Trong bông giấu cẩm tú kiếm và đao 12Chương 1280: Trong bông giấu cẩm tú kiếm và đao 12

- Nếu hai bên muốn buôn bán thì không cần vì chút khí phách này mà nhận về biến số lớn như vậy. Chắc Lâu Thư Uyển chỉ muốn hù dọa Triển Ngũ, nàng ta không làm thật xem như suy nghĩ chính chắn. Về đứng ngoài xem thì ta đương nhiên cũng rất mong đợi thấy nàng, Hồng Đề, Trần Phàm, Lâm Ác Thiền, Sử Tiếnđánh nhau, nhưng mấy chuyện đó chờ sau này thiên hạ thái bình, xem biểu hiện của đám hậu bối như Ninh Ky thì hơn. Đệ tử của Lâm Ác Thiền chắc không kém, hai năm nay Tiểu Ky kiên quyết hơn, chắc đã quyết tâm muốn tập võ.

Hắn tạm dừng rồi nói tiếp:

- Trong nhà có một người thừa kế y bát của chúng ta cũng tốt, đúng không?

Tây Qua gật đầu:

- Chủ yếu dựa vào ta. Chàng và Đề Tử tỷ cộng lại chỉ đánh ngang tay với ta.

- Hửm? Tại sao nói vậy?

- Vì chàng và ta cộng lại cũng chỉ đánh ngang tay với Đề Tử tỷ.

- A Qua, nàng nói hơi độc miệng rồi.

Xe ngựa chạy lộp cộp trong bóng sáng của buổi tối, hai phu thê tùy ý cười nói. Ninh Nghị nhìn nửa bên mặt của Tây Qua ngồi dựa vào cửa sổ xe, ngập ngừng muốn nói gì.

Ước chừng Tây Qua cũng cảm nhận được ánh mắt đó, nghiêng đầu hỏi:

- Sao vậy?

Ninh Nghị nhìn nàng:

- Bên Lão Ngưu Đầu truyền tin về, không được tốt lắm.

Hắn lấy một phong thư từ trong ngực ra.

Tây Qua nhận lấy, thở dài: - Dù sao cũng không phải ngày đầu tiên như vậy.

Sau đó nàng cau mày đọc thư.

Trong thùng xe yên tĩnh lại, ánh mắt Ninh Nghị dịu dàng nhìn thê tử. Hắn đến Lư Lục Đồng góp vui có phần nhỏ là vì tò mò với lục lâm.

Hai năm trước, chuyện Lão Ngưu Đầu có biến cố, Trần Thiện Quân, Lý Hy Minh mang theo hơn nghìn Hoa Hạ quân từ bên này tách ra, chiếm lĩnh một góc Tây Bắc đồng bằng Thành Đô tự phát triển. Trần Thiện Quân thương lê dân, hướng tới thế giới bình đẳng về sản xuất tài liệu. Dưới sự phối hợp của đội ngũ hơn nghìn Hoa Hạ quân, hắn chiếm đoạt mấy chỗ huyện trấn xung quanh, bắt đầu đánh nền chai ruộng đất, thống nhất gom đất đai và các sản xuất tài liệu loại lớn rồi mới phân phối.

Toàn quá trình thu về đất đai không quá hòa bình. Thời này, địa chủ lớn sở hữu đất đai, phú nông tuy làm nhiều việc xấu nhưng không thể nào mọi người đều xấu xa. Trần Thiện Quân đầu tiên là xuống tay với địa chủ làm việc xấu mà mình biết, phạt nghiêm khắc, lấy mất tài sản của họ, sau đó bỏ ra ba tháng không ngừng du thuyết, lót đường, cuối cùng hoàn thành tất cả điều này nhờ vào sự phối hợp của tinh binh.

Tuy trong quá trình có phát sinh sự kiện đổ máu, nhưng Trần Thiện Quân vững tin đây là quá trình cần thiết. Binh sĩ Hoa Hạ quân khác đi theo hắn phần lớn hiểu sâu sắc tầm quan trọng của sản xuất tài liệu bình đẳng. Trần Thiện Quân tự làm gương mỗi ngày diễn thuyết, cuối cùng đè ép mọi phản kháng trên địa bàn. Đương nhiên, cũng có một phần địa chủ, phú nông mang theo người nhà dời vào lãnh địa Hoa Hạ quân, còn với những người không bị thuyết phục nhưng chịu rời đi thì Trần Thiện Quân không muốn đuổi tận giết tuyệt.

Vì thế, bắt đầu từ mùa xuân năm ngoái, đám người Trần Thiện Quân sáng tạo “Công xã nhân dân” đầu tiên trong thế giới này, lấy gần hai nghìn vũ trang làm cơ sở, khoảng bốn vạn nhân khẩu dưới quyền quản lý. Sau khi tất cả sản xuất tài liệu thuộc về chính phủ thì phân phát cho tập thể đất đai, trâu cày, dụng cụ làm nông bằng sắt mà Trần Thiện Quân mượn quan hệ Hoa Hạ quân mua được. Trong đó có vấn đề hạt giống đã tồn tại ngay từ đầu. Dụng cụ làm nông có tốt có xấu, đất đai cũng chia ra ba bảy loại. Trần Thiện Quân dựa vào quân đội áp đảo người trên mảnh đất này, quân đội cũng từ lúc ban đầu đã thành giai cấp đặc quyền ẩn hình. Trần Thiện Quân đương nhiên cũng phát hiện ra mấy vấn đề này, ngay từ đầu Ninh Nghị đã nhắc nhở hắn rồi. Bởi vì địa phương không lớn, Trần Thiện Quân lấy mình làm gương, mỗi ngày mở lớp học, giảng giải ý nghĩa bình đẳng, cảnh tượng tất cả cùng được hưởng lợi chung cho mọi người. Với phần tử tích cực bên cạnh mình, hắn lại chia ra một đội tinh nhuệ hợp thành tổ giám sát nội bộ, hy vọng bọn họ trở thành người bảo vệ tự duy bình đẳng, có tự giác về mặt đạo đức hơn. Mặc dù việc này cũng thúc đẩy hình thành một giai cấp đặc quyền cao hơn, nhưng thời kỳ đầu sáng lập đội ngũ này, Trần Thiện Quân chỉ có thể dựa vào những người “có tự giác hơn” đi làm việc.

Hơn mười năm nay, bên trong Hoa Hạ quân thăm dò về “bình đẳng” không mấy hoàn thiện, nghi vấn và ma sát bên trong Lão Ngưu Đầu đã diễn ra từ thuở đầu đến hiện tại. Trong khoảng thời gian này Hoa Hạ quân chuẩn bị chiến tranh rồi mới chính thức đi vào chiến đấu với Nữ Chân Tây Lộ quân, vẫn luôn không chú ý trạng huống bên Lão Ngưu Đầu, nhưng nhóm người Tiền Lạc Ninh sớm được xếp vào bên kia đang không ngừng quan sát sự phát triển của toàn bộ tình thế.

Đấu tranh về mặt ích lợi sẽ luôn xuất hiện bằng phương thức chính trị trong giai đoạn sau. Trần Thiện Quân tổ hợp những phần tử tích cực thành đội giám sát nội bộ, một phần quân nhân bị bài xích ra ngoài bắt đầu kháng nghị, rồi xung đột, sau đó có người nhắc đến sự kiện đẫm máu lúc chia ruộng đất, cho rằng phương thức của Trần Thiện Quân là không chính xác. Ngoài ra, còn có một tiếng nói chất vấn khác, cho rằng Nữ Chân Tây Lộ quân sắp xâm lược phía Nam mà bọn họ lại chia rẽ nội bộ là rất ngốc.

Bởi vì áp lực này, lúc ấy Trần Thiện Quân từng gửi thông điệp đề xuất ra binh hỗ trợ tác chiến cho Hoa Hạ quân, đương nhiên, Ninh Nghị cũng biểu thị từ chối.

Niềm vui chia đất xảy ra ở nửa đầu năm ngoái, nhưng đến cuối năm thì các loại vấn đề giống như sóng ngầm dâng tràn, chúng bắt đầu nổi lên. Nhiều thành viên quân đội xuất hiện tình huống hủ bại, trong đội giám sát cũng có dấu hiệu tương tự. Nguyên nhân nói là có dấu hiệu là do việc định tội trở nên mơ hồ mà khó khăn, dần xuất hiện người ở tầng đỉnh che chở cho nhau. Tháng chín năm ngoài, trong lúc cùng điều tra thậm chí xuất hiện vụ án diệt khẩu cả nhà nông hộ, trên bàn họp của tang cao nhất cãi nhau om tỏi, chỉ trích lẫn nhau.

Trần Thiện Quân và Lý Hy Minh phối hợp chỉnh đốn nội bộ hai lần, nhưng hiệu quả cụ thể thì rất khó định nghĩa. Bọn họ có thể dùng thủ đoạn nghiêm khắc chia đều đất đai, nhưng rất khó thật sự tẩy sạch bên trong quân đội. Chỉnh đốn hai lần, vài cao tầng bị định tội khai trừ, nhưng tai họa ngầm vẫn không bị nhổ bỏ.

Dù ban đầu định ra phương hướng sáng sủa, nhưng bước chân của Lão Ngưu Đầu khó khăn cất bước, đến đầu năm nay, trên bàn họp cơ hồ mỗi ngày đều là khắc khẩu. Cấp lãnh đạo như Trần Thiện Quân bị suy yếu quyền chỉ huy cày bừa vụ xuân, mãi tới khi Hoa Hạ quân đại thắng trong trận chiến Tây Nam, nội bộ Lão Ngưu Đầu ngày dần có nhiều người nâng tên Ninh Nghị ra, cho nên không nên cãi lời Ninh tiên sinh, bình đẳng sản xuất tài liệu ở nơi này còn chưa tới lúc nó nên xuất hiện.

Đám người cấp trên Lão Ngưu Đầu nói hay như hót, trên thực tế là muốn che giấu, sau lưng đã bùng nổ mất cân bằng. Trong tình huống giám sát, chỉnh đốn nội bộ không đủ nghiêm khắc, hủ bại và xâm chiếm ích lợi đã đến mức khá nghiêm trọng, lý do cụ thể tự nhiên càng thêm phức tạp. Vì ứng đối đợt đánh sâu vào này, Trần Thiện Quân có thể lại phát động một cuộc chỉnh đốn nghiêm khắc và triệt để hơn, các bên khác tự nhiên cũng sẽ cầm vũ khí lên đánh trả, chỉ trích các lỗi của Trần Thiện Quân.

Trong tình huống hỗn loạn căng thẳng đó, Lý Hy Minh làm “gián điệp” có lẽ đã nhận ra một vài manh mối, bởi vậy viết thư cho Ninh Nghị, nhắc nhở hắn chú ý tình hình phát triển của Lão Ngưu Đầu.

Trên thực tế, ngay từ đầu Ninh Nghị đã xem Lão Ngưu Đầu như ruộng thí nghiệm, hoàn toàn đoán trước được lý tưởng vĩ đại này sẽ rất khó cất bước ở buổi đầu khai sinh. Nhưng chuyện này có ý nghĩa khác đối với Tây Qua. Hắn nhìn bóng dáng nữ nhân tựa vào cửa sổ xe xem thư.

Thời gian như nước trôi, nửa bên mặt của thê tử trở nên chính chắn hơn, nhưng bộ dáng lúc cau mày của nàng vẫn còn mang nét ngây thơ, bướng bỉnh thời xưa. Mấy năm nay, Ninh Nghị biết nàng thường lo nghĩ về ý tưởng “bình đẳng”, thí nghiệm của Lão Ngưu Đầu xuất hiện vì sự kiên trì và hướng dẫn của nàng. Sau này nàng không rảnh đến thăm chừng, trong hơn một năm nay biết bên kia gập ghềnh trúc trắc thì tự nhiên trong lòng có nhiều lo âu.

- Có lẽ như vậy thì có thể tốt hơn chút...

- Có lẽ như vậy thì sẽ không... .

Vài lần ngẫu nhiên bàn về Lão Ngưu Đầu với Ninh Nghị, nàng thường lặp lại hai câu trên là nhiều nhất. Chẳng qua lúc trước đánh trận với Nữ Chân, hai người đoàn tụ ít mà xa nhau nhiều, vài lần gặp mặt ngắn ngủi, Tây Qua cố kiềm nén không nói nhiều về chuyện này.

Bây giờ chiến sự ở Tây Nam đã xong, tuy tâm trạng trong Thành Đô thành còn hỗn loạn chưa đi vào trật tự, nhưng Ninh Nghị đã quyết định bước tiếp theo cho tất cả tình huống, có thể rảnh rỗi quan tâm lý tưởng của thê tử.

- Càng lúc càng loạn.

Dưới ánh nến và ánh trăng, Tây Qua cau mày nhìn phong thư thật lâu mới xem hết, qua matj lúc thì thuở ra hơi dài:

- Lập Hằng, chàng nói xem lần này còn có cơ may vượt qua được không?

Ninh Nghị lắc đầu, nói:

- Nếu không phải có chúng ta ở bên cạnh, bọn họ đã không vượt qua nổi lần đầu tiên. Tuy trên danh nghĩa là tách ra, nhưng sự thực bọn họ vẫn là thế lực nhỏ trong phạm trù Tây Nam, nhiều người trong số họ còn băn khoăn về ta và nàng. Hai lần trước đã vượt qua được, lần này rất khó nói trước. Có lẽ Trần Thiện Quân tâm ngoan thủ lạt sẽ tìm được biện pháp giải quyết vấn đề càng ổn thỏa hơn.

Tây Qua suy nghĩ một lúc:

- Ngày xưa nếu đuổi hẳn bọn họ ra ngoài có lẽ sẽ càng tốt hơn chăng?

- Mô hình hệ thống chưa hoàn chỉnh mà trải qua đấu tranh nội bộ càng tàn khốc thì càng sớm tan vỡ, những thứ mới đầu khai sinh đều giống như vậy thôi.

Tây Qua cau mày nạt hắn:

- Chàng đã thấy bao giờ đâu!

Sau đó nàng hít sâu mấy lần:

- Chàng luôn nói sẽ thế này, thế kia, nhưng chàng đã thấy bao giờ đâu chứ.

Có lẽ vì chiến tranh Tây Nam rốt cuộc chấm dứt, Tây Qua có thể tức giận vì điều này, nàng rốt cuộc bùng nổ ở trước mặt hắn. Ninh Nghị không cáu với nàng, hắn nhìn ra ngoài xe:

- Nàng nói đúng. Đường này ít người, xuống dưới đi dạo không? Tây Qua gật đầu.

-Ừm.
Bình Luận (0)
Comment