Chuế Tế - Ở Rể ( Bản Dịch)

Chương 1282 - Chương 1282: Trong Bông Giấu Cẩm Tú Kiếm Và Đao 14

Chương 1282: Trong bông giấu cẩm tú kiếm và đao 14 Chương 1282: Trong bông giấu cẩm tú kiếm và đao 14Chương 1282: Trong bông giấu cẩm tú kiếm và đao 14

Ninh Nghị hít sâu, nói:

- Quay về chuyện Mãn Thanh, bị người ta đánh, không đuổi theo kịp, Mãn Thanh cũng biết phải thay đổi, nhưng sẽ biến đổi bao nhiêu? A Qua, xã hội loài người có một xu thế phổ biến là bất kỳ hệ thống cố hữu nào đều đều sẽ cố gắng hết sức giữ lại thể diện vốn có của nó. Tuy bị ăn đòn thì phải điều chỉnh lại, nhưng sửa bao nhiêu? Mọi người luôn nghiêng hướng cứ đủ dùng là được. Bởi vậy, lúc đầu hoàng đế tách ra một bộ mộ trong nội các, tốt lắm, chúng ta học theo phương tây, học truy nguyên, học theo bọn họ tạo súng kíp, đại pháo, dùng bộ môn này để bảo hộ chính mình. Hành vi này được gọi là “Phong trào Tự cường”.

Tây Qua bóp bàn tay của hắn:

- Chàng đặt tên gì nghe gớm vậy.

- Cái tên Phong trào Tự cường này nghe gớm chỗ nào? Thôi bỏ đi, Phong trào Tự cường là triều đình tách ra một bộ môn để thay đổi, hoặc học theo người ta tạo súng kíp, đại pháo, hoặc là bỏ tiền ra mua về, cầm mấy cái này huấn luyện tân binh. Nhưng sau đó bọn họ phát hiện như vậy không được, lính có vấn đề, quan cũng thế, quốc gia tiếp tục bị đánh, cắt đất, đền tiền cho mười bảy, tám nước nhỏ của châu Âu, quỳ dưới đất mấy chục năm. Mọi người phát hiện ra Phong trào Tự cường cũng không được, vậy thì phải biến đổi nhiều hơn nữa, toàn bộ triều đình đều phải thay đổi.

- Mãn Thanh lúc ấy là quốc gia gần ba trăm năm, hệ thống quá khổng lồ nhiều mục rữa, cải cách một bộ môn không được thì phải tiến hành Duy Tân biến pháp* từ trên xuống dưới. Mọi người cảm thấy ba trăm năm qua dùng hệ thống Nho học không ngừng vùi dập tâm huyết của con người đã là không thể chấp nhận, dân chúng cần được thức tỉnh, phải cho người bên dưới sống khổ được thêm chỗ tốt và địa vị, phải cho quan viên càng thân thiết, hệ thống càng trong sạch, cho nên bước tiếp theo là Duy Tân biến pháp.

(*) Bách nhật duy tân hay còn gọi là Mậu Tuất biến pháp, Mậu Tuất duy tân, Duy Tân biến pháp dùng để chỉ cuộc biến pháp do phái Duy Tân đề xướng, được Quang Tự Đế thi hành kể từ ngày 11 tháng 6 năm 1898.

- Nhưng mặc kệ bị đánh bầm dập cỡ nào thì quốc gia phong kiến ba trăm năm đều là thói quen khó sửa. Người từng giữ chỗ tốt thì không muốn nhường ra, mâu thuẫn nội bộ tăng lên, người hô hào và chủ trì biến pháp bị đánh bại. Thua là không thể giải quyết được vấn đề, ở bên ngoài vẫn quỳ bị người đánh, biến pháp kiểu này không được thì phải đi theo hướng kịch liệt hơn. Mọi người bắt đầu học theo nói rằng muốn bình đẳng, không thể có Mãn Thanh, không thể có triều đình, không thể có hoàng đế... - Cứ như thế, nội loạn bắt đầu, người tạo phản bắt đầu xuất hiện, quân phiệt nổi lên, mọi người muốn lật đổ vua, muốn hô hào bình đẳng, muốn mở ra dân trí, muốn có dân quyền, muốn chú trọng dân sinh. Cứ thế từng bước một, càng lúc càng kịch liệt, cách lần đầu tiên bị đánh đã qua mấy chục năm, bọn họ lật đổ vua, hy vọng sự tình có thể trở nên tốt hơn.

Tây Qua hít một hơi:

- Nội dung truyện của chàng cho giết cả hoàng đế thì chắc sẽ nhanh chóng trở nên tốt nhỉ?

Ninh Nghị cười nói:

- Đúng rồi, có vẻ như thế. Hành động vĩ đại lần đầu thực hiện trên đời, trạng huống ở mặt xã hội có chuyển biến tốt hơn một chút, sau đó quân phiệt có thế lực lại muốn làm vua. Sau khi loại quân phiệt này bị lật đổ, người sau mới từ bỏ ý tưởng đó, quân phiệt cũ biến thành quân phiệt mới, hô hào bình đẳng trong xã hội vẫn luôn tiến hành. Mọi người đã bắt đầu ý thức được con người mới là vấn đề căn bản, văn hóa mới là vấn đề căn bản. Cho nên, dưới loại tình huống kia, rất nhiều người đều đề xuất hoàn toàn từ bỏ tư duy Nho học cũ, thành lập cái mới, hình thành phương thức tư duy giống như truy nguyên học.

- Trong toàn bộ quá trình, bọn họ vẫn không ngừng bị đánh, quân phiệt mới không giải quyết được vấn đề, vứt bỏ văn hóa cũ chưa triệt để, vấn đề không thể giải quyết. Cách cục mới luôn tích lũy, người lãnh đạo có tư tưởng dần kết thành đảng phái tiên tiến. Vì chống đỡ giặc ngoài, nhiều giai cấp tinh anh tổ chức thành chính phủ, quân đội, cố gắng vứt bỏ mâu thuẫn cũ mà đánh trận cùng nhau. Người Đông Doanh ở bên kia biển trở nên mạnh hơn trong chiến tranh phân chia không ngừng, thậm chí muốn thống trị toàn bộ Trung Hoa.

-Xi người Oa lùn tịt đó hả, câu chuyện này của chàng... .

Tây Qua mới lên tiếng đã bị Ninh Nghị cốc đầu.

- Chính phủ do giai cấp tinh anh tổ chức vẫn không thể thay đổi thói quen khó sửa mấy nghìn năm của Trung Hoa, bởi vì trong tư tưởng của bọn họ có một phần lớn là cũ. Làm quan, sau khi nắm quyề thì họ thói quen nghĩ cho bản thân, khi quốc gia càng lúc càng yếu ớt, iếng bánh ngọt càng lúc càng thu nhỏ thì mọi người không thể kiềm được muốn vớt vát chút gì cho bản thân. Quan lớn thì vớt nhiều, quan nhỏ thì vớt ít. Có lẽ ban đầu họ chỉ muốn sống dễ chịu hơn dân chúng chết đói một chút, nhưng dần họ họ phát hiện người xung quanh đều làm như thế, đồng bạn khác đều cho rằng chuyện này có thể thông cảm được, vì thế mọi người đổ xô nhau hốt lợi.

- Quân lương bị phân chia, tráng đinh bị đưa vào quân đội có một nửa chết đói dọc đường. Kẻ địch xâm lược từ bên ngoài, quan liêu đào rỗng từ bên trong, vật tư thiếu thốn, dân chúng lầm than. Lúc này toàn bộ Trung Hoa đã quỳ trước toàn thế giới một trăm năm, lặp lại nhiều lần vùng lên rồi hụt hơi, cách tân lại thất bại. Có lẽ cần có cách tân quyết tuyệt hơn, hoàn toàn hơn nữa!

- Đối với Mãn Thanh thói quen khó sửa thì Phong trào Tự cường là tiến bộ. Duy Tân biến pháp là vận động trong tia ban mai, bước tiến bộ hơn nữa. Quân phiệt cũ thay thế vua là tiến thêm một bước. Quân phiệt mới thay thế quân phiệt cũ là lại đi một bước. Đến giai cấp tinh anh có lý tưởng, có khát vọng nhưng khó tránh khỏi mang chút lòng riêng thay quân phiệt mới thì lại là tiến một bước. Nhưng đi tiếp tới trước là cái gì? A Qua, nàng có lý tưởng, có khát vọng. Trần Thiện Quân có lý tưởng, có khát vọng. Nhưng dưới tay hai người có thể tìm ra bao nhiêu người giống như vậy? Có chút ít lòng riêng đều đáng giá tha thứ, chúng ta dùng quân quy nghiêm khắc giữ khuôn phép là được, muốn tiến lên nhưng bằng cách nào?

- Đến lúc ấy, có lẽ là thời đại kia bảo rằng tiếp tục như vậy là không được. Cho nên hệ thống thật sự hô lớn mỗi người bình đẳng, hết thảy vì nhân dân mới rốt cuộc xuất hiện. Người gia nhập vào hệ thống kia mới thật sự gạt bỏ lòng ích kỷ, thật sự tin tưởng vào công bằng vô tư, không phải loại tin tưởng quan lớn lo cho dân, mà là bọn họ thật sự tin rằng mình bình đẳng với mọi người trên thế giới này, bọn họ làm quan chẳng qua là vì phân công khác nhau, giống như là có người móc phân, có người làm quan.

Tây Qua hỏi:

- Thật sự sẽ có ngày đó chứ?

- Đương nhiên sẽ không giống y hệt, nhưng mức độ bình đẳng trong đó là không thể tưởng tượng. Bởi vì trải qua khuất nhục, thất bại một trăm năm, nhìn cả đất nước hoàn toàn không có tôn nghiêm, đa số người trong bọn họ rốt cuộc ý thức được rằng không làm như vậy sẽ không có đường ra. Những người này thật ra cũng có rất nhiều người là tinh anh, bọn họ vốn có thể đi vào tổ chức tinh anh chính thức kia, bọn họ lo cho bản thân mình hơn, mọi người có thể thông cảm. Nhưng bọn họ đều nhìn thấy bấy nhiêu nỗ lực là không đủ để cứu được thế đạo này.

- Bọn họ không ngừng mà đốc thúc và cải tạo chính mình, bọn họ sẽ thống nhất thành bộ đội mà chính phủ từ đáy lòng tin tưởng phục vụ vì nhân dân. Đến lúc ấy, Hoa Hạ mấy nghìn năm, thậm chí có thể nói là bộ đội thanh liêm nhất trong xã hội loài người từ trước tới nơi được sinh ra, hoặc nên nói là bọn họ bị buộc sinh ra. Trong lời nói của Ninh Nghị chất chứa khát khao va kính nể, Tây Qua nhìn hắn. Nàng không quá nhập tâm vào câu chuyện, nhưng với nam nhân bên cạnh mình thì nàng có thể nhìn ra đối phương nói những điều này không phải với tâm trạng kể chuyện. Điều này khiến nàng cảm thấy nghi hoặc, cũng không nhịn được suy nghĩ nhiều

hơn.

- Vậy .... kế tiếp thế nào?
Bình Luận (0)
Comment