Chuế Tế - Ở Rể ( Bản Dịch)

Chương 1290 - Chương 1290: Khúc Tự Sự Cuối Hè 2

Chương 1290: Khúc tự sự cuối hè 2 Chương 1290: Khúc tự sự cuối hè 2Chương 1290: Khúc tự sự cuối hè 2

Trận lửa mùng hai tháng bảy dẫn tới sóng ngầm vẫn còn đang tích lũy, tin đồn âm thầm về số nghĩa sĩ và số người bị thương của Hoa Hạ quân đã tăng lên gấp ba, năm lần. Mùng sáu tháng bảy, Hoa Hạ quân công bố một loạt hành động cụ thể sắp thực hiện lên tờ báo tin tức, những cử động này có mấy điểm trung tâm như sau.

Đầu tiên là mùng một tháng tám, Hoa Hạ quân đoàn Năm, Bảy và Hai Mươi Chín trú đóng ở Đàm Châu sẽ tổ chức tổng hợp duyệt binh long trọng ở Thành Đô thành. Cùng lúc đó, sẽ tiến hành nghi thức hiến phu*, cũng tiến hành công khai phán hình phạt, xử lý một số tướng lĩnh của quân đội Nữ Chân, một số kẻ ác bị bắt trong quá trình đại chiến ở Tây Nam.

(*) Hiến phu: Một loại quân lễ, khi khải hoàn sẽ dâng tù binh bắt được cho tông miếu, biểu hiện chiến công. Nói đơn giản là hiến - giao tù binh bắt được.

Sau khi duyệt binh xong, bắt đầu từ mùng ba tháng tám đi vào tiến trình đại hội đại biểu nhân dân lần đầu tiên của Hoa Hạ quân, thương nghị tất cả tuyến đường quan trọng và vấn đề phương hướng sau này của Hoa Hạ quân.

Từ giữa tháng tám, Hoa Hạ quân sẽ cùng lúc tuyển chọn nhân tài ở hai hạng mục văn, võ với bên ngoài. Về tuyển chọn binh sĩ, tướng lĩnh thì biểu hiện trong đại hội tỷ võ đệ nhất thiên hạ sẽ được cộng điểm thêm, thậm chí sẽ trở thành con đường phá cách thu nhận. Về tuyển chọn văn nhân, Hoa Hạ quân lần đầu tiên công bố với bên ngoài sẽ tiến hành kiểm tra tiêu chuẩn về toán học, tư duy truy nguyên học, thường thức truy nguyên học trong cuộc thị, đương nhiên cũng sẽ thích hợp kiểm tra cái nhìn và nhận thức của quan viên đối với đại thế thiên hạ.

Sau khi hạng mục cụ thể được công bố trên báo tin tức liền dẫn tới sóng to gió lớn, duyệt binh hiến phu là hạng mục mà người thường thích xem nhất, cũng khiến đoàn người từ các phương cảnh giác cao độ. Lựa chọn nhân tài văn, võ là giải quyết tận gốc, tin tức tuyển chọn bên ngoài vừa công bố, người từ khắp nơi đổ về Thành Đô lập tức “lòng quân dao động”.

Một số văn nhân ở trên báo kêu gọi người ngoài đừng tham gia những tuyển chọn này. Có người phân tích đủ thứ rằng cuộc tuyển chọn này là sai trái, ví dụ trên báo đặc biệt nhấn mạnh là kiểm tra mấy thứ như “toán học”, “tư duy truy nguyên học” không hiểu là cái quái gì, Hoa Hạ quân chỉ muốn chọn lại viên, không phải tuyển chọn quan viên, đây là muốn hủy hoại cả đời học tập của sĩ tử trong thiên hạ, là chính thức đối kháng phương pháp đại đạo của Nho học, ý đồ vừa hiểm ác vừa xấu xa.

Cũng có người bắt đầu đàm luận nên tuyển chọn thế nào về hành vi đức hạnh của quan viên thực thụ, phân tích rạch roi cái lợi và hại, tính hợp lý của nhiều phương pháp tuyển chọn từ xưa đến nay. Đương nhiên, dù ngoài mặt dậy sóng thì nhiều thư sinh vào thành vẫn mua mấy cuốn sách toán học, truy nguyên do Hoa Hạ quân biên soạn và xuất bản, đọc sách suốt đêm. Đám sĩ tử của Nho gia không phải không học toán, chẳng qua trước kia ít có thời gian sử dụng, nghiên cứu, nhưng họ vẫn có ưu thế hơn người thường.

Bởi vậy Đại Nho, danh nhân có tiếng tăm lớn, chí hướng phong hầu bái tướng là phản đối kịch liệt nhất đối với tuyển chọn lần này của Thành Đô, còn thư sinh không quá nổi tiếng, thậm chí là sĩ tử nhà nghèo thi mãi không trúng, thích mấy cái ít được lưu ý thì ngoài miệng im lặng, trong bụng mừng thầm. Thậm chí một số thương nhân đến Thành Đô, phòng thu chỉ, sư gia đi theo thương nhân cũng rục rịch: Nếu so tài toán số thì đám Đại Nho đó không băn ta, vất vả đến đây bán đồ không lẽ sẵn tiện hốt luôn một chức quan?

Mọi người cảnh giác với những cử động này, bàn tán xôn xao, hỗn loạn nhốn nháo, đa số tỏ vẻ bình thường đối với tin mở đại hội. Người không hiểu thì cho rằng chuyện này không liên quan tới mình, Đại Nho hiểu một chút thì khit mũi khinh bỉ, cảm thấy chỉ là một trận khoe mẽ: Ninh Ma Đầu nhà ngươi nói một câu là quyết định chuyện của Hoa Hạ quân rồi, cần gì giấu đầu hở đuôi mở đại hội, đơn giản là trêu đùa người khác thôi.

Bầu không khí trong thành phố rối loạn căng thẳng. Ninh Ky đến nhà chó hoang già, nhóm người đang chửi mắng Ninh Nghị bụng dạ hiểm ác, làm chuyện nhổ cỏ tận gốc. Có người nhắc nhở chờ đám quân đội vào thành nghĩa là bọn họ đã làm xong công việc dọn dẹp sau khi kết quả trận đại chiến trước đó, tạm xong việc hợp nhất Ngụy quân, dàn xếp tù binh Nữ Chân, nếu mọi người muốn ra tay thì phải tranh thủ làm trước buổi duyệt binh.

Về chuyện “ra tay” trong thành thì đám Nho sinh nhắc tới nhiều nhất, Văn Thọ Tân cũng tự nhiên đồng ý, vì hắn đã dự định sẽ cùng “nữ nhỉ” ở lại đây chờ sự tình kết thúc mới suy xét vài thứ khác, tâm trạng thoải mái hơn, cử chỉ lời nói trong ngày thường phóng khoáng, khảng khái hơn.

Ninh Ky nhìn thấy những chuyện này nhiều đến mức lười cười nhạt.

Hắn một mình ở trong sân nhỏ, che giấu thân phận, nhưng ngẫu nhiên sẽ có người ghé thăm.

Buổi chiều mùng sáu tháng bảy, Sơ Nhất tỷ từ bên Trương Thôn đến, kêu Ninh Ky đi qua chỗ phụ thân tụ hội. Lúc hắn đến nơi thì đã có khá đông người, đây là một buổi tiệc đón gió, thành viên tham dự có phụ huynh, Qua di, mấy vị thúc bá của Bá Đao. Đối tượng được họ đón gió tất nhiên là phu phụ Trần Phàm, Kỷ Thiến Nhi đến Thành Đô. Mấy đứa con của Ninh gia cực kỳ thích vị thúc thúc Trần gia phóng khoáng sáng sua lại đẹp trai này, đặc biệt là Ninh Ky được Trần Phàm dạy cho nhiều quyền pháp nhất, xem như một trong các đệ tử thân truyền. Bây giờ đột nhiên gặp mặt, mọi người cực kỳ hưng phấn, líu ríu hỏi Trần Phàm về quá trình hắn đánh chết Ngân Thuật Khả, Ninh Ky kể lại những gì chứng kiến trên chiến trường trong hơn một năm nay. Trần Phàm cũng vui vẻ, nói đến chỗ hợp ý còn muốn cởi áo so sẹo trên người với Ninh Ky, hành vi ấu trí mà nhàm chán này bị một đám người quyền đấm cước đá ngăn lại.

Không thể tỷ thí vết sẹo thì thử thách võ nghệ, Trần Phàm kêu Ninh Hi, Sơ Nhất, Ninh Ky hợp thành một đội, mình hắn đấu với cả ba, đề nghị này được mọi người hào hứng cho phép.

Phương Thư Thường cười to bảo:

- Ngươi mấy năm nay sống an nhàn sung sướng, coi chừng bị đánh chết.

Đỗ Sát cười đổ thêm dầu vào lửa:

- Ta cá Trần Phàm không qua nổi ba mươi chiêu.

Trịnh Thất Mệnh dặn dò:

- Ninh Ky tâm ngoan thủ lạt, ngươi phải cẩn thận.

Kỷ Thiến Nhi cười nói:

- Sơ Nhất, hắn bị thương bên đùi trái, tập trung đánh vào bên trái đi.

Trần Phàm bất đắc dĩ liếc qua cái đám người hại bạn này, lại thấy Tây Qua cầm hộp đựng đao bước lên:

- Đánh có chừng mực, đừng quá tay làm bị thương nặng, chờ các ngươi đánh xong đến lượt ta dạy ngươi bài học. Trần Phàm không chút yếu thế đáp trả:

- Hai phu thê lên luôn không? Ta nhường vài chiêu cho. Ninh Nghị chắp hai tay sau lưng, mỉm cười ung dung nói:

- Qua ải nhi tử và con dâu của ta đã. Đập chết hắn đi!

Hắn nhớ tới Kỷ Thiến Nhi tiết lộ, bồi thêm:

- Đâm vào chân trái của hắn đi!

- Hình như là đùi trái chứ.

- Cũng giống nhau thôi.

- Coi chừng đánh trúng chỗ khác.

Một đám cao thủ cấp tông sư và Tâm Ma xen lẫn trong bọn họ cười giốn.

Bên kia, Ninh Hi cầm gậy, Sơ Nhất cầm kiếm, Ninh Ky thì kéo nguyên cái kệ binh khí đi tới. Hắn chọn bao tay, định dùng Tiểu Kim Cương Liên Quyền trước.

Trong lúc đeo bao tay, hắn thuận miệng hỏi:

- Trần thúc, các người lén lút vào thành hả? Quân đội còn chưa đến?

- Đương nhiên là vì phụ thân của ngươi định tính kế người ta, lần này dù Lâm Tông Ngô có đến cũng cho hắn không bò ra Thành Đô nổi.

Trần Phàm vẫn không lấy binh khí, chỉ quấn mảnh vải vào hai bàn tay, nắm tay đấm mạnh vào nhau dưới ánh sáng mặt trời.

Hắn cười hỏi:

-San sàng chưa? Lên đi!

- Trần thúc chờ chút, ta còn chưa... Lời còn chưa dứt, ba người phía đối diện đã xông lên cùng lúc.

Nắm đấm của Ninh Ky mang theo tiếng xé gió vọt lên như mãnh hổ.

Buổi chiều ánh nắng tươi sáng.

Trong sân tụ hội, chưa nói chuyện xong ba bóng dáng đã cùng lao về phía Trần Phàm. Mẫn Sơ Nhất vung kiếm đâm nhanh, Ninh Hi dùng côn pháp chặn đường đi của Trần Phàm. Bước chân của Ninh Ky là nhanh chóng mãnh liệt và xảo quyệt nhất, quyền phong vèo một tiếng đã đấm về phía chân trái của Trần Phàm.

Nắm đấm của hắn đánh trúng cái bóng. Khoảnh khắc hắn xông đến, đá vụn và bùn ở dưới đất bắn tung như hoa sen, bóng dáng Trần Phàm đã nhanh như tia chớp né sang một bên, trên mặt dường như còn mang theo nụ cười khổ thở dài.

Ninh Hi múa gậy dài lao lên. Bóng dáng của Trần Phàm thoạt nhìn cao to nhưng thoáng chốc đã lướt qua bóng gậy, dùng thân thể của Ninh Hi chặn trường kiếm của Mãn Sơ Nhất. Ở bên cạnh, hân hình hơi nhỏ của Ninh Ky tựa như con báo chạy nhanh nhảy qua hoa sen bùn bắn tung tóe, cúi thấp người, quyền phong của Tiểu Kim Cương Liên Quyền vừa giống mưa to lại giống vòi rồng bao trùm nửa người dưới của Trần Phàm.

Bên kia, Mẫn Sơ Nhất bị thân thể Ninh Hi chặn đường, nàng lập tức đổi vị trí giấu sau bóng lưng của hắn, sau đó đạp lên đùi hắn thuận thế leo lên lưng rồi nhảy vọt lên cao, trường kiếm bao phủ nửa người trên của Trần Phàm. Một miếng đá xanh dưới đất bay lên ngăn Man Sơ Nhất ở trên cao. Trần Phàm đồng thời khuyu chân, vung cánh tay đỡ ba đấm của Ninh Ky. Ninh Hi vung gậy hai lần, sau đó hắn tung cú đấm, bùm một tiếng, đá xanh đang bay bị hắn đánh nát, đá vụn bay tứ tung tới trước.

Ninh Ky từ mé bên tạt ra, thân hình nhỏ nhăn lăn lộn dưới đất né mưa đá. Ninh Hi dùng gậy dài kéo lại Mẫn Sơ Nhất đang trên trời, xoay người dùng lưng chắn đá vụn và ném nàng ra một bên. Làm trưởng tử của Ninh gia, hắn có vẻ ngoài nho nhã, sáng sủa, làm việc trung chính ôn hòa, vũ khí tiện tay nhất là gậy không có góc cạnh, người bình thường khó mà đoán được hắn âm thầm tập tuyệt kỹ giữ mạng là Thập Tam Thái Bảo khổ luyện Kim Chung Tráo.

Ninh Ky lăn lông lốc vòng về. Mẫn Sơ Nhất theo lực đẩy lướt nhanh chuyển ra sau lưng Trần Phàm. Lúc này Trần Phàm mới phát ra tiếng thở dài:

- Ây, cách đánh này của các ngươi ... không thể học theo ta à? Ninh Hi cười xoay người công kích:

- Trần thúc, tất cả đều là người mình ...

Sơ Nhất từ mé sau áp sát:

- Biết giữ chừng mực...

Ninh Ky cũng lao về:

- Nên chúng ta không dùng bụi đá!

Ba bóng dáng từ ba phương hướng cùng lao vào một điểm.
Bình Luận (0)
Comment