Chuế Tế - Ở Rể ( Bản Dịch)

Chương 718 - Chương 718: Cây Pháo Hoa 6

Chương 718: Cây pháo hoa 6 Chương 718: Cây pháo hoa 6

Thế là sau vài ngày uấn nhưỡng, ít nhất về mặt không khí xã hội sau đại chiến đã có hiệu quả nhất định.

Đầu tiên, quan phủ thu thập thông tin thân phận của người chết trận, tạo danh sách, biểu thị sẽ có sắp xếp về xây anh liệt từ, về thân nhân của người chết, tuy còn đang bàn bạc cụ thể sắp xếp như thế nào, nhưng cũng đã bắt đầu trưng cầu ý kiến của các vị quan xã hội thân túc lão, dù còn đang ở giai đoạn phác thảo nhưng xem như vẽ cái bánh này có thành ý.

Thứ hai, quan phủ phối hợp Trúc Ký tuyên truyền, quan thân phú hộ có dư dả đều bắt đầu phát cháo phát lương thực, hơn nữa biểu thị sẵn lòng chăm sóc cho người nhà của những người tử nạn trong cuộc chiến giữ thành, xuất hiện loại chuyện này thứ nhất là vì tướng phủ ra mặt hô hào, thứ hai là vì những hộ lớn như Trúc Ký đi đầu tuyên truyền, để lại tiếng tăm cho bọn họ, thứ ba là bên triều đình đang bàn bạc, sau này thân nhân của người tử nạn bất luận là buôn bán, ra sĩ, cày ruộng đều cho bọn họ nhiều tiện lợi, hệt như chính sách ưu đãi người tàn tật ở đời sau, thu nhận người tàn tật làm việc tự nhiên cũng sẽ có nhiều chỗ tốt.

Thứ ba, người đọc sách vẫn đang chú ý sự tình lần này, bởi vì Trúc Ký nhấn mạnh nhuộm đẫm mối uy hiếp từ người Nữ Chân, phải làm sao ứng đối nguy cơ này trở thành đề tài chủ yếu thường được bàn luận của những người lo nước lo dân. Đám người đọc sách này hoặc là thương nghị chuẩn bị xếp bút nghiên theo việc binh đao, hoặc là tụ tập trong tửu lâu, quán trà thương nghị đề tài từ bỏ tệ nạn tình hình chính trị đương thời, ví dụ như một số đoàn thể người đọc sách nhỏ lấy tên ‘quốc nạn xã’, ‘mai xã’ lén lút thành lập, lôi kéo người ở khắp nơi, nhuộm đẫm tình yêu nước lo dân. Lúc trước cũng có không ít những đoàn thể này, đa phần là thơ xã, lần này thì có mục tiêu càng cấp tiến.

Đương nhiên, vô luận mục tiêu như thế nào, ý nghĩa cuối cùng của đa số đoàn thể chỉ có một: Nếu có ngày phú quý, đừng quên nhau.

Thứ bốn, lúc này trong thành người tập võ và quân nhân được trọng thị nhiều hơn, người tập võ cục mịch lúc trước không được thích nhưng giờ thì tán dóc trong trà lâu khi nói về người từng tham dự trận chiến giữ thành, hoặc trên người còn mang theo vết thương sẽ được người khác nhìn ngắm kỹ hơn. Quân nhân trong thành Biện Lương vốn bị xem như lưu manh lùm cỏ, nhưng lúc này tùy theo tướng phủ và Trúc Ký cố ý nhuộm đẫm, mọi người tăng mạnh sự công nhận, mỗi khi quân nhân xuất hiện ở các loại trường hợp dần chú trọng hình tượng của mình hơn.

Những chuyện này ảnh hưởng, xúc tiến lẫn nhau, trong thời gian vài ngày biến không khí trong thành trở nên tích cực, chan hòa hơn. Ngày càng nhiều sự tình mọi người quan tâm giúp đỡ cho nhau, đôi lúc phát sinh sự tình ấm áp ở những nơi phát cháo, phát cơm. Một số tửu lâu, trà lâu, bao gồm Trúc Ký, tuy đồ ăn sơ sài nhưng khi mọi người nói đến người Nữ Chân ngoài thành, trạng huống trong thành đều biểu thị phải đồng lòng hợp sức, khiến người nhìn cũng muốn ủng hộ.

Nhạc Phi cũng hòa mình vào trong đó, mỗi lần đều cảm thấy lòng ấm áp.

Nhạc Phi là một trong những người đi theo cùng Ninh Nghị vào thành, mấy ngày nay, Ninh Nghị mang theo hắn âm thầm gặp nhiều võ tướng trong kính. Làm thống lĩnh nhỏ của sương quân* địa phương, Ninh Nghị cố ý mang theo Nhạc Phi đến gặp những tướng lĩnh trong kinh quyền cao chức trọng, nói là để khiến người quen mặt nhưng thật ra có ý tha thiết muốn đề bạt trợ giúp hắn, không cần nói hắn cũng hiểu. Trong lòng Nhạc Phi cảm kích, mà cảm động nhất là nhìn thấy trường hợp ấm áp quanh mình trong mấy ngày qua.

(*) Sương quân: Là tạp binh, chủ yếu được chiêu mộ, nhận quản lý từ châu phủ và một vài cơ quan trung ương. Công việc đại khái như xây công sự, chế tạo binh khí, xây cầu đường, vận chuyển lương, khai hoang, làm thị vệ cho quan viên, đón đưa. Bình thường không được huấn luyện, không có nhiệm vụ tác chiến.

Tuy không tham dự vào nhưng Nhạc Phi biết rõ mục đích hành động của Trúc Ký và tướng phủ. Một người bị thương nặng không thể cho ngủ ngay, dù đau đến mấy cũng phải gắng gượng vượt qua. Những hành động này của Trúc Ký và tướng phủ, kể chuyện mỗi ngày thoạt nhìn đơn giản, nhưng Nhạc Phi vẫn nhìn thấy các loại động tác của Ninh Nghị ngoài việc hẹn võ tướng ra, hắn chạm mặt với những hộ nhà cao cửa rộng, lựa chọn nơi phát cháo phát cơm, lên kế hoạch tuyên truyền kể chuyện và một số hoạt động hỗ trợ, những hành vi thoạt trông tự nhiên tự phát này trên thực tế lấy Ninh Nghị dẫn đầu, chưởng quầy của Trúc Ký và đoàn phụ tá đều lên kế hoạch hơi tỉ mỉ.

Biến sự tình điều khiển lòng người, đánh động lòng người thành một môn học vấn để làm, nhiều việc và bước đi đều quy hoạch từng mắc xích chặt chẽ, Nhạc Phi chưa từng nghe chuyện như vậy, nhưng hắn không vì thế mà cảm thấy giả tạo. Vì ở trong đó nên Nhạc Phi biết mục đích của tướng phủ, Trúc Ký là để kéo dài sự sống cho tòa thành trì này, khi xuất hiện các manh mối chuyển biến tốt hơn, Nhạc Phi ở trong đó cảm thụ được sức sống bừng bừng, cảm thấy vui sướng từ tận đáy lòng.

Chỉ cần có thể tiếp tục làm như vậy thì có lẽ còn đường cứu thế đạo này.

Mấy ngày qua, điều duy nhất khiến hắn cảm thấy oán giận là vụ ám sát nhằm vào Ninh Nghị trên phố hai hôm trước. Nhạc Phi từ nhỏ đi theo Chu Đồng tập võ, nói đến thì cũng tính là một nửa người lục lâm, nhưng không qua lại nhiều với lục lâm, dù quen biết thông qua Chu Đồng, hơn một nửa quan cảm tạm được. Nhưng lần này Nhạc Phi cảm thấy những người đó đáng giết.

Đương nhiên, may mắn có càng nhiều nhân vật lợi hại vây quanh bên cạnh Ninh công tử, bảo hộ hắn.

Sự tình xung quanh đa số thuận lợi khiến Nhạc Phi hơi yên lòng tình thế sau này. Chỉ cần sự tình cứ phát triển theo hướng này, từ đây về sau đánh tới Thái Nguyên, thắng mấy trận, bại mấy trận thì có là gì. Nhạc Phi trò chuyện với mấy chưởng quầy quen biết trong Trúc Ký cũng thường hay nói câu như vậy.

- Con người phải đau đến tột độ mới có thể tỉnh lại. Nếu gia sư còn ở, nhìn thấy tình huống trong kinh như vậy chắc cũng cảm thấy vui mừng.

Khi nói ra câu này, Nhạc Phi đang ngồi trên lầu hai một cửa hàng của Trúc Ký, tán dóc với phụ tá Trúc Ký tên là Thôi Hạo, người này xuất thân tú tài, phụ mẫu trong nhà chết sớm, vốn có một thê tử, lúc thê tử bệnh thì Thôi Hạo gia nhập Trúc Ký, tiếc rằng cuối cùng thê tử vẫn qua đời. Lúc Ninh Nghị ra khỏi thành, hắn triệu tập đa số là người không có vướng bận gì, Thôi Hạo cũng đi theo, trên chiến trận Nhạc Phi từng cứu hắn một lần, bởi vậy hai người quen thuộc nhau.

Bình Luận (0)
Comment