Thời gian trôi qua, đến giờ tý Sư Sư mới đi ra Trúc Ký.
Gặp mặt Lý Sư Sư luôn cho cảm giác hơi kỳ lạ, thái độ của đối phương là xem Ninh Nghị như bạn chơi cùng lúc nhỏ đáng giá tự hào. Tuy rằng cũng tán gẫu về thời cuộc, hỏi thăm chuyện Ninh Nghị bị ám sát, vấn đề an toàn, nhưng càng nhiều là tìm hiểu và hỏi han ân cần việc vặt quanh hắn. Ngày như tiết Nguyên Tiêu, Sư Sư cố ý mang mấy cái bánh trôi đến để giữ gìn tình cảm như vậy, tựa như một vị bằng hữu và người nhà kỳ lạ.
Ngẫm kỹ lại, Sư Sư ở trong tình cảnh như vậy mà cố gắng giữ mối quan hệ giữa mấy ‘bạn chơi cùng lúc nhỏ’ không quá thân, đối xử như vùng đất cấm trong tim, cảm xúc này hơi khiến người cảm động.
Đường đời phức tạp, bị các sự tình phức tạp vòng quanh, ánh sáng phát ra từ cảm xúc thành kính của một người không hề lu mờ khi so với sóng lớn lịch sử bên người.
Trong khoảng thời gian này, Ninh Nghị bận rộn nhiều việc, không chỉ có mấy việc mà hắn nói cho Sư Sư biết. Sau khi người Nữ Chân rút lui, nhiều bộ đội như Võ Thụy Doanh trú đóng ở ngoài thành Biện Lương, lúc trước mọi người âm thầm xuống tay với Võ Thụy Doanh, bây giờ các loại đao mềm cắt thịt đã bắt đầu thăng cấp, cùng lúc đó, trên triều đình đang tiến hành sự tình tiếp theo, rồi còn tiếp tục thúc đẩy phát binh Thái Nguyên, luận công ban thưởng sau cuộc chiến, các bậc thương nghị, sửa sang công lao, thưởng. Trong tình huống Võ Thụy Doanh phải chống cự áp lực tách rời đến từ bên ngoài, cần chuẩn bị cho cuộc chiến Thái Nguyên, đồng thời đám người Hồng Đề đến từ Lữ Lương Sơn cần giữ tính độc lập của bộ đội dưới trướng, vì điều này còn đánh vài trận với quân đội khác.
Các loại sự tình phức tạp hòa lẫn vào nhau, tiến hành nhiều kích thích đối nội, hội nghị và tẩy não, đối thoại thì gặp chiêu nào cản chiêu nấy, ngươi qua ta lại, hố người và đấu trí đấu mưu. Ninh Nghị thói quen những chuyện này, dưới tay có một hệ thống tình báo nên chưa chắc yếu thế, thủ đoạn hợp tung liên hoành, đả kích phân hóa của hắn cao minh, nhưng không đại biểu hắn thích loại việc này, đặc biệt là kế hoạch xuất binh Thái Nguyên bị cản lại, mỗi lần nhìn đám đồng đội ngốc nhảy loi choi lên xuống là hắn cố nén lửa giận trong lòng.
Hôm nay ra ngoài thành khao thưởng Võ Thụy Doanh, chủ trì chúc mừng, gặp mặt và tâm sự với Hồng Đề khiến tâm trạng của Ninh Nghị thả lỏng đôi chút, nhưng càng dâng lên cảm giác gấp gáp. Sau khi trở về, Ninh Nghị dựa vào bàn viết thư, rồi Sư Sư đến làm đầu óc của hắn tỉnh táo hơn, đại khái bởi vì Sư Sư không phải người trong cục, càng lo lắng thời cục, ngược lại khiến Ninh Nghị cảm thấy vui mừng.
Cũng bởi vậy trong lời nói của Ninh Nghị chỉ lộ ra thông tin khiến đối phương bình tâm lại.
Sau khi tiễn Lý Sư Sư đi, Ninh Nghị quay vào Trúc Ký Lâu, bước lên cầu thang, đầu óc suy nghĩ sự tình, chưa về phòng thì Quyên Nhi từ bên kia chạy chậm đến gần.
- Có chuyện gì à?
Quyên Nhi không nói chuyện, đưa một phong thư đính lông gà cho Ninh Nghị, hắn nhìn liền biết có chuyện gì.
Ninh Nghị mở thư ra, xuống lầu nhìn thoáng qua, chốc lát sau vào một gian phòng. Đây là phòng họp, bên trong còn có bóng người và ánh đèn, mấy phụ tá dựa vào bàn công tác. Phía trước phòng họp là một tấm bản đồ lớn, Ninh Nghị đi vào, huơ phong thư trong tay, mọi người dừng công việc viết hoặc phân loại của mình, nhìn Ninh Nghị do dự đứng đằng trước rồi cầm một lá cờ nhỏ cắm xuống một chỗ trên bản đồ.
Trên bản đồ đã ghim lá cờ, bắt đầu từ Biện Lương một đường uốn lượn lên trên, dựa theo tốc độ lá cờ kéo dài thì mọi người hoặc nhiều hoặc ít đoán được lá cờ tiếp theo sẽ cắm ở chỗ nào, nhưng sau khi nhìn chỗ bị Ninh Nghị ghim thì trong lòng vẫn tuôn trào cảm xúc kỳ lạ mà phức tạp.
Ninh Nghị nhỏ giọng nói một câu:
- Một nửa.
Đi từ Biện Lương chặng đường quá xa, quân đội của Tông Vọng đi qua một nửa.
Có người không tự chủ được nuốt một ngụm nước bọt.
Ninh Nghị ngước đầu nhìn tấm bản đồ này, qua thật lâu, rốt cuộc thở dài:
- Đây là . . . nước ấm nấu ếch . . .
Có phụ tá ở gần nghe rõ lời này, hỏi dò:
- Ông chủ, cái gì gọi là nước ấm nấu ếch?
Ninh Nghị cười cười, lắc đầu không trả lời, hắn nhìn mấy người kia:
- Có nghĩ đến biện pháp gì chưa?
Trên bàn trước mặt mấy người có đủ thứ, phụ tá cách gần nhất thì chất một chồng tư liệu nội bộ người Nữ Chân đã thu thập từ mấy năm nay, cũng có Mật Trinh Tư thu thập điểm yếu, chuyện thầm kín của đại thần trong triều. Từ lúc Tần Tự Nguyên xin từ quan mà bị từ chối, bên Ninh Nghị phát hiện có gì đó không đúng thì đã bắt đầu tìm kiếm càng nhiều phương pháp giải quyết.
Đêm khuya, đèn đuốc trong phòng đung đưa, Ninh Nghị lên tiếng hỏi, tuy là câu hỏi nhưng không bắt buộc trả lời. Sau khi nói xong, Ninh Nghị ngồi xuống ghế. Mấy người khác ở trong phòng nhìn nhau, trong một chốc không ai trả lời.
Từ lúc mở Trúc Ký, liên tục kinh doanh lớn mạnh đến ngày nay, bên cạnh Ninh Nghị tụ tập nhiều nhân tài phụ tá. Về kinh nghiệm trải đời của bọn họ có lẽ khác với nhân kiệt đương thời như nhóm người Nghiêu Tổ Niên, Giác Minh, Thành Chu Hải, đó là bởi vì trong thời đại này, tri thức vốn là tài nguyên vô cùng quan trọng, quá trình từ tri thức chuyển hóa thành trí tuệ càng khó có quy chế. Trong thời kỳ như vậy, có thể nổi bật thường là người có năng lực cá nhân siêu quần, phần lớn ỷ vào tự học và năng lực tự động quy nạp.
Giống như đại môn đại hộ, trong nhà vốn có người kiến thức uyên bác, nâng đỡ con cháu trong nhà, dạy dỗ nhân tài nên xác suất thành tài cao hơn. Con cháu nhà bách tính bình thường dù vất vả để dành đủ tiền đọc sách, nhưng học được bề ngoài qua loa, khó mà chuyển đổi tri thức thành trí tuệ của bản thân, dù có số ít người thông minh có thể chuyển đổi đôi chút, thường đi ra làm việc phạm sai lầm nhỏ, vì không có bối cảnh mà hết đường xoay người – một người thật sự muốn đi lên vị trí đứng đầu thì không thể thiếu trải qua sai lầm và suy sụp.
Ninh Nghị lựa chọn phụ tá đại khái là loại người này, ở trong mắt người khác hoặc là không có chút điểm sáng, nhưng bọn họ đi theo Ninh Nghị học tập làm việc có tính hệ thống, từng bước nắm giữ phương pháp khoa học, dựa vào hợp tác khá nghiêm ngặt, phát huy sức mạnh to lớn của quần thể, chờ khi đường bằng phẳng một chút mới thử một số ý tưởng khác người, dù thất bại cũng được mọi người bao dung, không đến mức không gượng dậy nổi. Người như vậy, khi rời khỏi hệ thống thì phương pháp hợp tác và tài nguyên tin tức có lẽ sẽ hơi va vấp, nhưng trong hệ thống Trúc Ký của Ninh Nghị thì đa số người đều có thể phát huy ra tác dụng vượt xa năng lực của bọn họ.
Mấy đêm nay tăng ca thêm giờ xem xét, gộp lại tư liệu đều là mấy vị đứng đầu nhất trong đám phụ tá.
Nhưng dù có thể lực mạnh đến đâu thì không bột đố gột nên hồ.