- Lúc trước thương nghị được hai ý tưởng, chúng ta cho rằng tính khả thi không lớn. Chúng ta thu thập tin tức nội bộ của người Kim quá ít, có lẽ giữa Tông Vọng và Niêm Hãn có chút hiềm khích, nhưng muốn đâm thọc bọn họ dẫn đến ảnh hưởng đại cục Thái Nguyên thì rất khó khăn, dù sao chúng ta chẳng những thiếu thốn thông tin, bây giờ cách quân đội Tông Vọng xa tận mười lăm ngày đường.
Phụ tá ở đằng trước nhất nhìn Ninh Nghị, hơi khó xử nói ra mấy lời này. Ninh Nghị luôn yêu cầu nghiêm khắc với bọn họ, không phải chưa từng nổi giận, hắn vững tin không có mưu kế ly kỳ nào cả, chỉ cần điều kiện thích hợp, từng bước một đi qua, mưu kế lắc léo đến đâu đều có cơ may. Lần này mọi người thảo luận chuyện Thái Nguyên, một phương hướng đối ngoại là dùng gián điệp hoặc các thủ đoạn nhỏ quấy nhiễu tầng lớp trên của người Kim, khiến bọn họ càng nghiêng về chủ động lui binh. Sau khi đề xuất phương hướng rồi, mọi người thảo luận một số ý tưởng khác lạ.
Nhưng rất rõ ràng, lần này những điểm đó đều không thể áp dụng vào hiện thực. Ba yếu tố thời gian, cự ly, tin tức đều trong trạng thái bất lợi, càng miễn bàn Mật Trinh Tư chưa thẩm thấu sâu vào tầng lớp trên của Nữ Chân, dù có thể vươn xúc tu ra cũng khó thực hiện.
Ninh Nghị không nói chuyện, xoa trán, tỏ vẻ thông cảm việc này. Thần thái của Ninh Nghị hơi mệt mỏi, mọi người nhìn nhau, qua một lúc, phía sau có một phụ tá đi tới, cầm một thứ đưa cho Ninh Nghị:
- Ông chủ, đêm nay ta xem xét hồ sơ, tìm được một vài thứ, có lẽ có thể dùng để nắm thóp mấy người bên Thái thái sư, lúc trước Yến Chính giữ mình ngay thẳng, nhưng mà . . .
Những người này có lẽ lớn tuổi hơn Ninh Nghị một chút, nhưng mấy năm qua ở chung, họ đều có chút tôn kính hắn. Đối phương đưa đồ vật qua, chưa chắc là cảm thấy thật sự có ích, chủ yếu là muốn cho Ninh Nghị thấy có tiến bộ theo giai đoạn. Ninh Nghị nhìn, nghe đối phương nói chuyện, giải thích, tiếp đó hai bên nói chuyện mấy câu, Ninh Nghị mới gật đầu.
- Bây giờ tổng kết xong hết rồi, nhưng như lúc trước đã nói, trung tâm lần này vẫn nằm ở chỗ bệ hạ, mục đích cuối cùng là phải có nắm chắc thuyết phục được bệ hạ, đánh rắn động cỏ thì không tốt, không thể lỗ mãng.
Ninh Nghị tạm dừng rồi nói tiếp, âm thanh không cao:
- Vẫn câu cũ, trước khi xác định có kế hoạch hoàn thiện thì không thể xằng bậy. Mật Trinh Tư là hệ thống tình báo, nếu như lấy nó làm tiền cược để tranh chính trị, đến lúc đó mỗi người cảm thấy bất an, bất luận đúng hay sai thì chúng ta đều tự chuốc khổ. Nhưng ý này hay, cứ ghi lại trước.
Phụ tá kia gật đầu đồng ý, đi trở về. Ninh Nghị nhìn bản đồ trên đầu, đứng lên, ánh mắt một lần nữa trở nên trong trẻo.
- Thoạt nhìn thì còn khoảng nửa tháng.
Ninh Nghị quay đầu nhìn mọi người, bình tĩnh nói:
- Có thể tìm được biện pháp thì rất tốt, nếu không tìm được, đến lúc Nữ Chân cứng rắn tấn công Thái Nguyên thì chúng ta còn có một cơ hội. Ta biết mọi người đều rất mệt, nhưng sự tình cấp bậc cỡ này đã không có đường lui, không có đường bớt khổ, cố gắng làm xong đi.
Ninh Nghị cười nói:
- Sớm đi nghỉ ngơi.
Ninh Nghị ra khỏi phòng, từ sân lầu một nhìn lên trên, là bóng đêm yên tĩnh, trăng mười lăm tròn vành vạnh, sáng như hổ phách. Ninh Nghị về phòng trên tầng hai, Quyên Nhi đang dọn dẹp đồ vật trong phòng, tiếp đó bưng một bình trà nóng, nhỏ giọng nói mấy câu nói rồi lui ra ngoài, khép cửa lại.
Ninh Nghị ngồi sau bàn học, cầm bút lông ngẫm nghĩ một lúc, trên bàn là lá thư chưa viết xong, thư gửi thê tử.
[Mọi người trong nhà tạm thời đừng về kinh . . .]
Ninh Nghị suy tư một lúc, viết xuống nội dung như vậy:
[Tuy đã xong chiến sự nhưng dư ba vẫn còn, hình thế trong cục phức tạp, ta ở đây không thấy rõ phương hướng. Qua việc Tần lão xin từ quan mà bị từ chối có thể thấy lão nhân vẫn còn chỗ trong lòng vua, nhưng ta vẫn có cảm giác hơi kỳ lạ, mấy chỗ manh mối trái ngược với suy đoán lúc trước, nhưng vẫn chưa nhìn xem rõ ràng. Hơn nữa mấy lần thu được tiếng gió, cũng có tranh chấp trong triều, tranh chấp đảng phái, đây là việc trong dự đoán, chẳng qua không rõ quy mô thế nào. Lần này sự tình ảnh hưởng quá lớn, người mới nếu muốn lên cao, mà người cũ cứ không chịu xuống thì có lẽ sẽ đánh nhau.
Trong thế cục lần này trong kinh, Thái Nguyên sắm vai vị trí hết sức quan trọng, cũng rất có thể trở thành nhân tố quyết định. Trong lòng ta không nắm chắc, hơi lo âu, may mắn một số chuyện đã có Văn Phương, Quyên Nhi chia sẻ. Ngẫm kỹ lại, Mật Trinh Tư là vũ khí sắc bén trong tay Tần tướng, tuy đã cố gắng hết sức tránh cho dùng vào tranh giành chính trị, nhưng nếu chuyện trong kinh phát động, đối phương chắc chắn kiêng kỵ, bây giờ ta tập trung chú ý ở bắc, nàng ở phía nam, việc điều động nhân viên, thu nhận tình báo có thể qua tay nàng. Đã sớm lên dự án, nàng trông nom giúp thì ta cũng yên lòng.
Từ khi về kinh, ta ăn uống đầy đủ, trên chiến trường bị chút vết thương nhẹ, đã lành rồi, mấy ngày gần đây không chừng mập thêm hai cân, việc cần liều mạng đã trôi qua, nàng đừng quá lo lắng. Mấy hôm trước ta nằm mơ thấy nàng và Hi Nhi, Tiểu Thuyền và hài tử, Vân Trúc, Cầm Nhi, cảnh tượng dường như là phương nam nóng nực, lúc đó chiến sự đã xong, mọi người đều bình an vui vẻ, có lẽ là cảnh tượng tương lai. Còn chưa kịp đặt tên cho hài tử của Tiểu Thuyền, nàng xin lỗi nàng ấy thay ta, còn với mọi người trong nhà thì nàng cũng trấn an giúp ta . . .]
Ninh Nghị viết xong phong thư dài, đọc một lần, có mấy chỗ muốn sửa chữa, bút lông ngừng một lúc sau, nhưng cuối cùng không sửa gì thêm, nhét vào phong thư, rồi lại ngồi trước bàn suy tư.
Đèn phát sáng trong đêm, giờ tý đã qua, mãi khi rạng sáng, trăng lặn hướng tây, tia ban mai sắp chiếu, đèn bên khung cửa sổ mới tắt.
Nửa tháng từ ngày đó, trong kinh thành là nửa tháng mừng vui và náo nhiệt.
Luận công ban thưởng quy mô lớn đã bắt đầu, rất nhiều nhân vật trong quân nhận được thưởng. Quân công lần này tất nhiên lấy mấy đội cấm quân thủ thành, Võ Thụy Doanh ở ngoài thành dẫn đầu, nhiều nhân vật anh hùng được đề cử ra, thí dụ như một số tướng lĩnh chết vì thủ thành, thí dụ như đám người Long Hồi hy sinh ở ngoài thành, người thân của nhiều người lục tục đến kinh thành nhận thưởng, cũng có người cưỡi ngựa dạo phố, cách vài ngày sẽ cử hành một lần.
Tạm thời sửa sang ra thứ ban thưởng, vẫn có liên quan vật chất, còn luận quân công, lên chức như thế nào thì tạm thời chưa rõ ràng. Hiện giờ đại quân hơn mười vạn người tụ tập gần Biện Lương, về sau rốt cuộc là đánh tan tập hợp lại đội hình hay tuân theo chương trình gì thì trên triều đình đang bàn, nhưng các mặt đều giữ thái độ kéo dài việc này, trong một chốc không hy vọng có kết quả quyết định.
Không ai biết trong thời gian một, hai tháng sắp tới có khi nào cần bọn họ xuất động đi ứng phó một số vấn đề mà không ai muốn thấy.