Chuế Tế - Ở Rể ( Bản Dịch)

Chương 769 - Chương 769: Vì Sao Xa Xăm Đã Xa, Đường Đi Dài Thật Dài 3

Chương 769: Vì sao xa xăm đã xa, đường đi dài thật dài 3 Chương 769: Vì sao xa xăm đã xa, đường đi dài thật dài 3

Sáu tháng cuối năm ngoài, người Nữ Chân ập đến vây công Biện Lương, khu vực từ phía bắc Biện Lương đến lưu vực Hoàng Hà, gần như tất cả cư dân đều rút lui, nếu không chịu đi thì về sau cơ bản cũng bị giết sạch. Phạm vi phía nam từ Biện Lương tuy đỡ hơn một chút, nhưng kéo dài ra mấy chục dặm vẫn bị lan đến, trong vườn không nhà trống, đoàn người di chuyển, thôn trang bị đốt. Về sau kỵ binh của người Nữ Chân cũng đi hướng bên ngoài, đường núi và sông đều bị phá hoại nhiều.

Sau khi người Nữ Chân đi, mọi thứ chờ xây dựng, nhiều thương lữ di chuyển về nam, nhưng trong một chốc không phải tất cả đường núi đều được tu sửa. Từ trấn Chu Tiên đi hướng nam có mấy con đường, cách một dòng sông chảy, đường phía tây còn chưa thông suốt. Lúc xuôi nam, theo như tuyến đường Hình bộ chọn, phạm quan cố gắng hết sức đi đường hẻo lánh, tránh cho phát sinh ma sát với người đi đường rồi xảy ra sự cố. Lúc này mọi người đi đường núi phía tây. Nhưng đến buổi chiều thì có tuyến báo của Trúc Ký vội vàng truyền đến, giang hồ hiệp sĩ muốn chặn giết Tần lão đã tụ tập, đang bọc đánh hướng bên này, người dẫn đầu rất có thể là giáo chủ Đại Quang Minh giáo Lâm Tông Ngô.

Tần Tự Nguyên một đường xuôi nam, đi theo là Tần lão phu nhân, thiếp thất Vân Nương, Kỷ Khôn, mấy con cháu Tần gia trẻ tuổi và bảy hộ vệ Trúc Ký do Điền Đông Hán dẫn dắt. Đương nhiên cũng có xe ngựa đi theo, nhưng trước khi chưa ra khỏi khu vực kinh thành thì hai tên nha dịch còn trông chừng nghiêm ngặt, chỉ cởi gông xiềng cho lão nhân, thật sự muốn cho mọi người thoải mái hơn thì phải đợi ra phạm vi kinh thành đã. Có lẽ vì lưu luyến mảnh đất kinh thành, lão nhân cũng không ngại từ từ đi đường, hắn đã đến tuổi này rồi, rời khỏi giới quyền lực, sắp đi đến Lĩnh Nam, sợ rằng cũng sẽ không còn nhiều việc khác nữa.

Khi tin tức truyền đến, mọi người mới phát hiện chỗ này hơi khó giải quyết, đám người Điền Đông Hán lập tức đè hai tên nha dịch xuống đất, quát hỏi có phải bọn họ đồng mưu hay không? Hai người chỉ nói đây là quy củ của Hình bộ. Lúc này tự nhiên không cách nào tra hỏi kỹ, người đưa tin lúc trước thả bồ câu đưa tin bay về phía kinh thành, giờ thì nhanh chóng cưỡi ngựa đi tìm giúp đỡ. Đám người Điền Đông Hán dìu lão nhân lên xe ngựa, nhanh chóng chạy trở về. Dưới ánh sáng mặt trời, mọi người đao ra khỏi vỏ, nõ kéo căng dây, cảnh giác mỗi người xuất hiện trong tầm nhìn.

Không lâu sau, một trạm dịch nhỏ cũ nát xuất hiện ở trước mắt, lúc trước đi ngang nhớ là có hai tên lính đóng giữ ở bên trong.

Điền Đông Hán ở cửa dòm vào, bên trong bay ra mùi máu tanh, ánh đao vụt qua từ chỗ tối, đường đao của Điền Đông Hán chém xéo, nghe trong không khí vang tiếng hét to:

- Trừ chó gian!

Trên dưới đều có bóng người lao ra, nhưng từ sau lưng Điền Đông Hán bay ra lưới đánh cá trùm về phía người dùng kiếm, sau đó là trường thương, lưỡi liềm, tên nỏ bay ra. Người dùng kiếm võ nghệ cao cường, lao vào trong đám người xoay một vòng. Bụi đất bay lên, lưỡi kiếm va chạm với mấy tên hộ vệ Trúc Ký, sau đó chân trái bị móc trúng, thân thể lệch qua, đầu bị đao chém bay, máu phun ra.

Phía trước, một võ giả bị tên nỏ bắn trúng đầu, một người khác giao thủ hai đao của Điền Đông Hán rồi bị chém trúng người, lại bị đá một cái, thân thể đụng vào tường đất phía sau, lảo đảo vài cái rồi mềm nhũn ngã xuống.

Kẻ ám sát khác bị dọa núp sau tường, trong nhà, hét to:

- Các ngươi không trốn được đâu! Quan chó chịu chết đi!

Miệng hùng hổ nhưng không dám ló mặt ra.

Điền Đông Hán cầm đao đứng thẳng, nhìn một lúc rồi nói:

- Đi!

Điền Đông Hán bước nhanh lùi lại, mấy người khác cũng bắt đầu lui về phía sau. Sau tường đất có người đột nhiên ra tay, ném ra mấy miếng ám khí như châu chấu bay, hai cây tên nỏ bay vèo tới, người ném ám khí vội rụt về, một người trong số đó bị cắt qua cánh tay.

Người đó rối rít nói:

- Coi chừng đâm tay, các vị cẩn thận! Coi chừng đâm tay!

Ánh mặt trời chói chang nướng mặt đất, trong kinh thành, sự kiện đã bắt đầu khuếch tán, lên men.

Tùy theo nhà chính Ninh phủ vội vàng lao ra, đội ngũ phản ứng nhanh của các nơi trong kinh cũng bị kinh động, mấy tên tổng bộ đầu lần lượt mang đội ra ngoài, sợ sự tình mở rộng quá lớn. Tùy theo đám người Ninh Nghị ra khỏi thành, mấy chỗ nhà lớn của Trúc Ký ở bên trong và ngoài kinh thành cũng có động thái khác lạ, đám hộ vệ vội chạy về phía nam.

Cùng lúc đó, nhân sĩ lục lâm nhạy tin đã biết được sự việc, bắt đầu chạy hướng phương nam, hoặc hợp sức với nhau, hoặc góp vui. Lúc này xung quanh trấn Chu Tiên đã tụ tập nhiều người lục lâm, có người thuộc về Đại Quang Minh giáo, thậm chí có một số thuộc về gia tộc lớn trong kinh, tất cả cùng hành động. Trong số đó có vài nhóm người từng bị người đoán trước.

Tây bắc kinh thành, tình thế khiến người chẳng thể nào ngờ lúc này mới chân chính xuất hiện.

Doanh địa nơi Võ Thụy Doanh tạm thời trú đóng được đặt ở bên cạnh một thôn trang lớn, lúc này tùy theo đoàn người tới lui, bốn phía trở nên náo nhiệt, có mấy chỗ tửu lâu, tiệm trà đơn sơ kinh doanh. Doanh địa này là chỗ trú đóng quân đội được chú ý nhất gần kinh thành hiện giờ. Sau khi luận công ban thưởng, tạm không nói đến quan tước, chỉ riêng vàng bạc phát xuống đủ cho đám quan binh tiêu xài phung phí mấy năm, thương nhân thấy lợi là tới, thậm chí ngay cả thanh lâu cũng âm thầm mở ra, chẳng qua trang trí đơn giản, nữ nhân ở trong đó không xấu.

Buổi chiều, trên tầng hai tiệm trà không quá xa hoa nhưng mát mẻ thông gió, Lý Bỉnh Văn chiếm vị trí tốt nhất, cùng khách nhân của mình ngồi đối mặt nhấm nháp trà, ngẫu nhiên tán gẫu chút việc nhà. Khách nhân ở trước mắt Lý Bỉnh Văn tên Hàn Kính, dạo gần đây hai người tới lui nhiều.

Sau khi người Nữ Chân rút đi, Võ Thụy Doanh hiện có hai luồng lực lượng, một bên là binh sĩ Vũ triều vốn có, nhân số hơn một vạn người, bên kia là nghĩa quân Lữ Lương Sơn nhân số gần một nghìn tám trăm người, về danh nghĩa ‘thực chất’ là từ đại tướng Lý Bỉnh Văn ở trong đó kiểm soát, nhưng sự thực thì phiền phức rất nhiều.

Đầu tiên, chỉ riêng hơn một vạn người chiếm đa số đã có chút kiệt ngạo bất thuần, trước khi Lý Bỉnh Văn tiếp nhận, võ trạng nguyên La Thắng Chu lại đây muốn nương uy phong, so quyền cước thì hắn thắng lớn, nhưng so đao thì bị đánh hai bên cùng bầm dập, xám xịt rời đi. Lý Bỉnh Văn có thủ đoạn hơn La Thắng Chu, hắn có mấy chục thân binh cao cường áp trận, nhưng qua một tháng vẫn chưa nắm giữ quân đội quá sâu.

Đương nhiên cũng vì kế sách chung của Chu Triết và Đồng Quán. Chu Triết muốn lòng quân, lúc tuần tra đã biểu dương tướng lĩnh lớp giữa trong quân rất nhiều, muốn thu lòng bọn họ cho mình dùng. Đồng Quán đã lĩnh binh nhiều năm, khôn ngoan hơn ai hết, vị Quảng Dương quận vương này biết tệ nạn trong quân, cũng bởi vậy cực kỳ quan tâm nguyên nhân chính khiến Võ Thụy Doanh có thể chống dậy sức chiến đấu, việc này gián tiếp khiến Lý Bỉnh Văn không cách nào vung dao lớn dứt khoát thay đổi quân đội này. Lý Bỉnh Văn tạm thời chỉ có thể nhìn, nhẫn nhịn. Nhưng đây đã là tư binh* của Đồng vương gia, chuyện khác có thể từ từ tính.

(*) Tư binh: Lực lượng quân đội thuộc về cá nhân nào đó.

Bình Luận (0)
Comment