Tông Phi Hiểu nói đến đây thì hơi tạm dừng:
- Hai chúng ta đều đã là tổng bộ đầu, tiến thêm một bước sẽ từ lùm cỏ vào quan trường, nhưng chỉ có thể xem như một tiểu lại không có tiếng nói gì, tuy nhiên ở vị trí hiện giờ, người muốn cho chúng ta làm việc luôn khá nhiều. Ninh Nghị đi thêm một bước là người của vương phủ. Hắn ở trong Tướng phủ, không thèm coi chúng ta ra gì, đến vương phủ thì . . . ha, nói thật một câu, hiện giờ hắn là mang giày, còn ta đi chân trần. Ta động vào nữ nhân của hắn thì sao? Nếu như bất chấp liều với ta tới cùng, có lẽ ta khó mà may mắn thoát khỏi, nhưng hắn có thể sống yên được sao? Ta không tin.
Trên khuôn mặt tràn đầy hung hãn của Tông Phi Hiểu lộ nụ cười lạnh lùng, cầm bánh gạo ném vào trong miệng:
- Từ xưa đến nay, ngang ngược sợ liều mạng, ta đã vào kinh thì tất nhiên có sự chuẩn bị. Nếu hắn thật sự muốn gây chuyện, không cần hắn đến tìm ta, ta đi tìm hắn trước, cùng lắm thì đồng quy vu tận, hắn có nhà lớn nghiệp lớn, có nữ nhân, ta chống mắt xem là hắn sợ ta hay ta sợ ta. Thiết huynh, ngươi nói xem có phải là đạo lý này không?
Thiết Thiên Ưng cũng bật cười, cụng ly với đối phương:
- Thật ra Thiết mỗ không phải sợ gây sự, nhưng nếu đã kết thù, trước mắt là lúc hắn yếu nhất, thế nào cũng phải tìm cơ hội nhổ bỏ hắn. Thật ra ta đang nghĩ việc lớn trong kinh, Ninh Nghị hoặc là thật sự yên phận, hoặc là hắn muốn trả thù, đứng mũi chịu sào tất nhiên không phải hai chúng ta. Nếu hắn mưu đồ đủ lớn thì không chừng mục đích là Tề gia.
Tông Phi Hiểu gật đầu:
- Tề Nghiên.
Thiết Thiên Ưng nói:
- Tề gia ở phía bắc có thế lực lớn, nói đến thì Đại Quang Minh giáo trên thực tế được che chở, ở trong kinh, Tề Nghiên và Lương Sư Thành Lương đại nhân, Lý Bang Ngạn Lý đại nhân, thậm chí cùng Thái thái sư đều có mối quan hệ tốt đẹp. Đại Quang Minh giáo chịu thiệt lớn như vậy, nếu không phải Ninh Nghị quay ngược lại đầu vào Đồng vương gia, không chừng cũng đã bị Tề gia trả thù. Nhưng trước mắt thế cục đang căng thẳng, Ninh Nghị mới gia nhập phái vương phủ, Đồng vương gia sẽ không cho phép có người động vào Ninh Nghị, chờ thời gian trôi qua, hắn không còn địa vị cao trong lòng Đồng vương gia thì Tề gia sẽ không ngậm bồ hòn nữa. Ta thấy cách làm việc của Ninh Nghị trước kia thì hắn tuyệt đối sẽ không ngồi chờ chết.
Tông Phi Hiểu gật đầu, suy nghĩ một hồi bỗng cười nói:
- Đại Quang Minh giáo, nghe lục lâm đồn rằng Lâm Tông Ngô muốn lên bắc đấu với Tâm Ma, kết quả trực tiếp bị kỵ binh rượt tới bờ sông Vận Lương bên ngoài trấn Chu Tiên, cao thủ trong giáo chết gần hết. Hắn tìm tới Tề gia trút giận, không ngờ rằng chính mình kéo người lên bắc lại đụng phải quân đội giết tới, Tề gia cũng trợn tròn mắt. Ha ha ha ha ha ha!
- Ninh Nghị vì cứu Tần Tự Nguyên mà bỏ vốn gốc, đáng tiếc tới trễ một bước, nếu không thì chúng ta không đến mức sốt ruột như vậy. Nhưng nói đi phải nói lại, Lâm Tông Ngô cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua hắn.
Về chuyện hôm đó kỵ binh xuất động, bề trên giơ cao đánh khẽ, nhưng hoàng đế không để bụng cái chết của Tần Tự Nguyên, bên dưới vẫn có nhiều động tác, bao gồm mấy gã quan viên lớp giữa bị kéo xuống ngựa. Về việc bắt nhân sĩ lục lâm thì bề trên hờ hững, đến bên dưới lại nhấc lên một đợt gió tanh mưa máu nhỏ.
Hai người nói đến đây, trên ngọn cây ngoài cửa sổ có chú chim kêu to, nhìn qua cửa sổ xem bên ngoài, trước cửa một cửa hàng vải bên kia đường, đoàn người Ninh Nghị đang xuống xe ngựa, đi vào trong. Hai người Thiết, Tông liếc nhau.
Thiết Thiên Ưng hếch cằm:
- Từ sau khi Tần Tự Nguyên rời đi, nghe nói để lại tội chứng phạm tội của vài người, cũng có bí mật của các nhà, vốn định giữ nó làm gốc để vực dậy, hiện giờ hắn đều giao vào tay Đồng vương gia. Xua cọp ăn sói, mượn dao giết người, hắn bởi vậy mới được Đồng vương gia che chở, nhưng may mà phái quân đội luôn bá đạo, chứ nếu thật sự thích phân tranh thì chưa chắc cần dùng mấy thứ này, Đồng vương gia chưa chắc không thể xem thấu tâm cơ của hắn.
Tông Phi Hiểu gật đầu, nói:
- Thừa dịp hắn bệnh lấy mạng của hắn. Ta cũng lười phòng cướp nghìn ngày, mấy người vào nội bộ Trúc Ký nếu thật sự thăm dò được tin tức gì thì ta sẽ biết nên làm như thế nào.
- Nói những chuyện này là cho Tông huynh biết vậy thôi, Tông huynh tự nhiên biết cách xử lý. Bên này, tuy ta bận rộn nhưng vẫn theo dõi hắn, Tông huynh có biết vì sao không?
Tông Phi Hiểu ngẫm nghĩ nói:
- Nghe nói đám người Lưu Tây Qua, Trần Phàm vào kinh. Phàn Trọng đã chạm mặt với họ.
- Ừ, con người Ninh Nghị thủ đoạn sắc bén, kết thù kết oán cũng nhiều, ngày xưa hắn tự tay chặt đầu của Phương Thất Phật, hai bên kết thù không chết không ngừng. Hiện giờ Bá Đao vào kinh, tuy không biết mưu đồ những thứ gì, nếu có cơ hội tất nhiên sẽ giết hắn. Ta ở bên cạnh nhìn, nếu đám người Lưu Tây Qua chém chết hắn thì ta tiện tay tóm những người này luôn.
Tông Phi Hiểu cười nói:
- Ha ha, đó cũng là kết quả tốt. Thật ra người này kết thù với Tề gia, với Đại Quang Minh giáo, với dư nghiệt giặc họ Phương, kết thù với vô số thế gia đại tộc, người nhân vật lục lâm, có thể sống đến hiện tại đúng là không dễ. Lúc này Hữu tướng rơi đài, ta chống mắt xem kế tiếp hắn làm sao sống trong kẽ hở ở đây.
Hai người lại cười nói mấy câu, ăn vài thứ rồi rời đi.
Đúng như lời Tông Phi Hiểu nói, Hữu tướng ngã, bộc lộ ra vấn đề đó là Ninh Nghị kết thù kết oán thật nhiều, trong khoảng thời gian này cho dù có che chở thì vẫn là lúc Trúc Ký phải cụp đuôi nép mình. Tông Phi Hiểu thầm quyết định nếu có cơ hội sẽ đóng đinh đối phương, nhưng hắn không hề lo lắng về tình thế.
Lần này Tông Phi Hiểu về kinh là vì giúp đỡ một số vụ án dính líu tới lục lâm, ám sát Tần Tự Nguyên, Đại Quang Minh giáo, đương nhiên, Đại Quang Minh giáo vẫn không vào kinh, nhưng bởi vì Tần Tự Nguyên bị giết trong phạm vi kinh kỳ tạo ảnh hưởng ác liệt, mấy quan viên có liên quan Tề gia bị lan đến, đây là hoàng thượng vì biểu hiện quyền uy mà cố ý chèn ép.
Đương nhiên, đây cũng là hậu quả để lại khi rơi vào thế yếu trong đợt giao phong này. Nếu Lâm Tông Ngô giết Tần Tự Nguyên rồi xử lý Tâm Ma, hoặc là lấy được di sản Tần Tự Nguyên để lại, trong thời gian sắp tới có lẽ Lâm Tông Ngô sẽ bị truy nã, nhưng Đại Quang Minh giáo sẽ thuận thế vào kinh, mấy quan viên liên quan Tề gia cũng không đến mức quá thảm, bởi vì điều này đại biểu cho kế tiếp bọn họ sẽ tăng giá thị trường. Nhưng hiện giờ Đồng Quán chiếm lợi, phe Tề gia, Lương Sư Thành, Lý Bang Ngạn chịu thiệt, mấy tên quan viên cũng sẽ thuận thế đưa vào đại lao, tuy rằng tội danh khác nhau, nhưng bọn họ ít nhiều gì có quan hệ với nhiệm vụ hoàn thiện phòng tuyến Hoàng Hà sắp tới.
Đây chính là quan trường, khi quyền lực luân phiên thì đấu tranh kịch liệt nhất.