Máu bắn tung tóe khắp nơi.
Đầu tường Vạn Thắng môn, Đỗ Sát cầm đao chặt chém, một đường đi tới. Xung quanh là binh sĩ của Bá Đao Doanh lần lượt xông lên.
Trên vùng quê phương xa, thiết kỵ hùng dũng mà đến.
. . .
- Tây quân phản rồi!
- Võ Thụy Doanh phản rồi!
- Đại quân vào thành, thanh quân sườn, Toan Táo Môn đã bị chiếm!
Một góc Biện Lương, có ngựa chiến chạy nhanh qua con phố, kỵ sĩ cột băng vải lớn tiếng rống to.
. . .
Lương Môn, dân chúng trên đường bị chém giết ập đến làm hoảng sợ, chạy trốn tứ tán, mấy con phố khác lần lượt sôi trào.
Đội ngũ bộ khoái hùng dũng chạy tới.
Trên tường thành cao, Chúc Bưu nâng lên một bàn tay:
- Thủ ở đây, trong một nén hương!
. . .
Nha môn Binh bộ.
Phát hiện biến loạn đột nhiên ập đến, có người chạy ra cửa lớn ngó bốn phía, cũng có người đưa tin cưỡi ngựa lao nhanh đến, binh sĩ ở cửa và tướng lĩnh trùng hợp tụ tập lại đây đa phần hoảng loạn, không biết trong thành xảy ra chuyện gì.
Tiếng động ầm ĩ đột nhiên vang lên.
Bên kia đường, nguyên một hàng tường cao quây sân bị đẩy ngã, khói bụi bốc lên, bên kia khói bụi, bảy thứ bằng gỗ hình ống đồng tròn xếp một loạt. Người trước tiên nhìn thấy đường nét lấp ló trong khói bụi bỗng chốc hé môi, cổ họng khô khốc.
Một vài tướng lĩnh của Binh bộ đã có khái niệm với du mộc pháo.
Hai bên cách nhau . . .
Chiều rộng của một con phố.
. . .
Thiếu nữ tên là Tây Qua cõng hộp đao của mình đứng trong sân, cùng hơn mười người khác ngửa đầu nhìn chiếc túi to lớn đang từ từ bay lên.
Chiếc túi được ghép từ mấy chục miếng vải chất liệu không biết, lúc này, trong sân có tám lò lửa gắn ống đang xoay máy quạt gió to lớn thổi phồng chiếc túi lên.
Là đèn Khổng Minh siêu to.
Dưới đèn Khổng Minh treo cái giỏ.
Thiếu nữ đung đưa thân thể, khẽ nói:
- Ta sắp đến . . . ta sắp đến!
Trên tường thành hoàng cung, thị vệ tuần tra đã nhìn thấy túi vải to kia bay lên, một chỗ sân khác cách chừng cỡ dặm, một chiếc túi vải khác cũng đang phình to bay lên.
Xa xa, trong thành thị bốc lên khói đen.
. . .
Tử Thần điện.
Trong không khí trang nghiêm túc mục, Ninh Nghị bước lên bậc thang vàng.
Đỗ Thành Hỉ từ bên cạnh ngai báu xông ra.
Trong đại điện vào buổi sáng thế này, tùy theo tiếng súng bỗng nhiên vang lên, mới chỉ trôi qua một giây, đó là trường hợp mà chưa ai từng gặp gỡ.
Bóng dáng kia nhìn như đi chậm nhưng thật ra rất nhanh, trong nháy mắt đã xuyên qua trong điện, tùy theo tiếng hét lớn của Đồng Quán, hắn bay lên rồi đập mạnh đầu vào bậc thang vàng. Máu bắn ra, có người bước lên hai bước nhưng bị bắn trúng. Tần Cối phản ứng cực nhanh nhưng không bắt được bóng dáng kia, Đỗ Thành Hỉ lao ra hai bước, thị vệ ở bên ngoài mới dòm vào trong.
Bóng dáng như lưỡi đao gió kia vươn tay trái từ trong ống tay áo ra, Đỗ Thành Hỉ bị đẩy bay vụt qua tầm nhìn của Chu Triết, bay qua lưng ghế rồng, bình phong, bình sứ linh tinh đặt phía sau ngai thiên tử ngồi bị đụng vỡ tan nát, trong khoảnh khắc vang tiếng rào rào, cột đèn trường minh chạm rỗng khắc hoa xinh đẹp ngã xuống đập vào ghế rồng, Chu Triết ngồi ở đàng kia, tầm nhìn hoảng hốt, có mũi nhọn vụt qua, hắn há mồm thò tay chộp lấy.
Trong khoảnh khắc giây lát này, trong điện lộn xộn tiếng ầm binh bốp, hỗn hợp tiếng mắng của Đồng Quán, tiếng hét thảm, đến lúc này có người phát ra âm thanh, các đại nhân đứng chính giữa thiên hạ theo bản năng hét rầm lên, đinh tai nhức óc, có người xông lên trước. Khu vực đằng trước chỗ ngồi, ánh mắt Chu Triết mờ mịt mà thống khổ, bản năng chộp hướng lưỡi đao. Không có đại thần chú ý đến động tác này, giây sau, bọn họ nhìn thấy tay phải của bóng dáng kia túm lấy ngực áo của cửu ngũ chí tôn, một tay nhấc bổng hắn lên.
Sau đó người kia xoay người vung mạnh xuống.
Thân thể của hoàng đế từ trên cao rớt xuống trước chỗ ngồi, trên bậc thang vàng, đập mạnh xuống đất, tay phải bản năng đập xuống đất trước, sau gáy va chạm mặt đất, nảy lên mấy cái. Người xông lên trước chớp chớp mắt, bởi vì máu tươi bắn qua, dính bết lên mặt của hắn. Cánh tay phải của hoàng đế đã gãy, khúc xương gãy trắng phau chĩa ra từ ống tay áo, hắn đau đớn mấp máy.
Không có bao nhiêu người có thể để ý đến âm thanh kia, có người hô to, có người chửi rủa, có người xông hướng đằng trước, càng nhiều trợn mắt há hốc mồm, đầu óc ù đặc, cố hiểu cảnh tượng không thể nào phát sinh này.
Bên trên bậc thang vàng, phía trước ngai báu, bóng dáng kia sau khi ném Chu Triết xuống thì ngồi trên bậc thang bên cạnh hắn.
Ninh Nghị ngồi xuống nấc thang cao nhất trên bậc thang vàng, ánh mắt của hắn bình tĩnh nhìn đám người ở đằng trước, những đại thần này hoặc điên cuồng, hoặc không thể tin tưởng, hoặc mắt tràn đầy khiển trách, hoặc trợn mắt há hốc mồm, lưỡi đao trong tay hắn đè lên người hoàng đế đau đớn trườn bò dưới đất, sau đó dùng sống đao gõ mạnh vào đầu hoàng đế.
Đại thần cách Ninh Nghị gần nhất chỉ có ba bước ở trước mặt, là Tần Cối mặt dính giọt máu. Gần đó, Lý Cương râu tóc dựng đứng chửi ầm lên. Vô số biểu cảm khác nhau hiện ra trên mặt bọn họ, nhưng trong điện không có người dám đi lên một bước. Ánh mắt Ninh Nghị nhìn lướt qua đỉnh đầu những người này, nhìn ra ngoài cửa điện, ánh sáng mặt trời nóng rực, bầu trời nơi đó chắc có mây trắng lững lờ trôi.
Thành Biện Lương đã loạn.
Ven đường núi xa ở ngoài thành, khoảnh khắc khiến người nghẹt thở.
Phía cuối tầm nhìn, thiết kỵ lao nhanh như nước lũ xông vào thành thị!
Thành Biện Lương kiên trì hơn một tháng dưới sự tấn công mãnh liệt của người Nữ Chân, giây phút này cửa lớn mở rộng, không chút phòng ngự.
Cửa Binh bộ, tiếng pháo nổ vang, gần Lương Môn cũng có tiếng pháo. Trong thành Biện Lương, những nơi có thể nở hoa trong tích tắc đều nở đầy hoa. Cấm Quân điện Soái phủ, Trần Đà Tử dẫn dắt mọi người đã đánh mở tường ngoài xông thẳng vào, chém giết quan viên cấm quân trong đó, cướp đoạt phù ấn truyền lệnh.
Tường ngoài cung thành, nhiều cấm quân bị hai quả bóng da to bay lên hấp dẫn tầm mắt, nhưng lúc này trong cung đã truyền ra rối loạn. Một góc ngoài cung tường phía tây, mấy trăm người đột nhiên tuôn ra ồ ạt, có người nâng thang chồng thành một xấp, trên thang có dây thừng để kéo, tùy theo đoàn người kéo, từng khúc thang không ngừng dài ra. Hai cây thang áp lên cung tường, những người khác tay cầm hơn mười cây nỏ to đã được cải trang gắn dây thừng, bắn dây móc câu lên tường thành.
Bọn họ cùng xông lên, kéo dây thừng leo lên, nhanh như con khỉ trong núi.
Trong phòng chờ nhỏ cạnh Ngự Thư phòng ở hoàng cung, Hồng Đề đứng lên, đi hướng cửa. Dù ở nơi này thì thủ vệ cũng cảm thụ được hỗn loạn. Một tên cao thủ Đại Nội nghênh đón, hắn vươn tay, Hồng Đề cũng vung tay lên. Cao thủ kia chần chừ một giây, bàn tay kia vỗ nhẹ xuống.
Bóng dáng của hắn trong khoảnh khắc bay ngược ra hai trượng, đỉnh đầu bị đập nát, hình ảnh cuối cùng sót lại trong tầm nhìn là đao dài của mình không hiểu sao nằm trong tay của nữ nhân kia, nàng bước ra khỏi phòng, dưới mái hiên, chỗ hai tên đồng bạn đứng, máu tuôn trào ra.
Trong khoảnh khắc đó, hắn nhìn thấy tựa như địa ngục Tu La.