Chuế Tế - Ở Rể ( Bản Dịch)

Chương 809 - Chương 809: Yêu Gặp Gỡ, Oán Chia Xa 1

Chương 809: Yêu gặp gỡ, oán chia xa 1 Chương 809: Yêu gặp gỡ, oán chia xa 1

Tuyết rơi dày đặc, màn đêm vô tận, trong núi rừng dần dần chỉ còn lại màn đêm mênh mông.

Gió tuyết gào thét trên sườn núi, trong hang động giữa những dãy núi hoang vu này, đang đốt một đống lửa, trên đống lửa quay vài thứ thức ăn đơn giản. Mấy hán tử mặc áo choàng, đeo đao ngang lưng đang ngồi tập trung bên đống lửa, qua một lúc sau, bèn có thêm một người từ trong gió tuyết bên ngoài sơn động bước vào, thở ra một làn khói trắng, lúc bước tới thì hành một lễ với người ngồi tận trong cùng hang động trước.

- Trong thời gian ngắn tuyết sẽ không dừng rơi.

Ngồi ở vị trí trong cùng của hang động, Thiết Thiên Ưng ném một cành cây vào trong đống lửa, nhìn ánh lửa cháy tí ta tí tách. Người vừa mới vào đó ngồi xuống đống lửa, lấy miếng thịt ra quay cho mềm, do dự một lúc mới cất tiếng.

- Ta nghe nói Biện Lương bên kia…

Lời vừa ra khỏi miệng đã lập tức dừng lại, mấy người trong sơn động sắc mặt mỗi người mỗi khác, quá nửa là sau khi nhìn Thiết Thiên Ưng thì cúi đầu trầm mặc. Phần lớn bọn họ là cao thủ trong Hình bộ, đến từ kinh thành, cũng có một số người nhà ở ngay Biện Lương. Mấy tháng trước Ninh Nghị tạo phản, sau khi Võ Thụy Doanh vơ vét ở kinh thành thì tiến lên phía bắc, liên tục hai lần đại chiến, đánh cho mấy đội truy binh thất bại thảm hại, không còn manh giáp. Trong kinh thành tân hoàng lên ngôi, sự việc vừa ổn định một chút bèn tiếp tục thu thập nhân thủ, thành lập Trừ Nghịch Tư, trực tiếp do Đàm Chẩn phụ trách, tru sát kẻ phản nghịch.

Bởi vì Thiết Thiên Ưng trước đó đã từng tiếp xúc với Ninh Nghị, thậm chí từng phát giác ra mưu đồ làm loạn của đối phương từ trước, nên sau khi Đàm Chẩn nhậm chức bèn đề bạt mấy người bọn hắn và Phàn Trọng, mỗi người nhậm chức thống lĩnh của một đội Trừ Nghịch Tư, lệnh bài trong tay, lục bộ đều nghe điều động, đúng là một lần lên chức đáng nể.

Chẳng qua Trừ Nghịch Tư này mới thành lập không lâu, đội quân của người Kim đã nam hạ với thế như hồng thủy, lúc bọn họ đến được Tây Bắc, mới làm rõ được cục diện một chút, người Kim gần như đã đến Biện Lương, tiếp đó thiên hạ đại loạn. Trừ Nghịch Tư này rõ ràng giống như một đứa trẻ vừa ra đời đã bị bỏ rơi bên ngoài, cắt đứt mọi thông tin liên lạc với cấp trên. Trong đội ngũ lòng người hoang mang. Hơn nữa người đến Tây Bắc, dân tính hung hãn, đám người Thiết Thiên Ưng chạy đến cửa nha môn quan phủ tìm sự phối hợp thì được, nếu như thật sự cần sự hỗ trợ đắc lực, cho dù ngươi có đang cầm Thượng Phương Bảo Kiếm, người ta cũng chưa chắc nghe ngươi sai xử. Nhất thời đến cả muốn làm gì đó đều có chút mờ mịt.

Mà hôm nay, vừa truyền đến tin tức kinh thành đã bị chiếm đóng. Khiến người ta khó tránh mà nghĩ rằng, quốc gia này sắp mất rồi, Trừ Nghịch Tư liệu còn có thể tồn tại hay không.

- Nếu như người Tây Hạ tới, thu lại Hoành Sơn, vậy thì cả đất Tây Bắc này sẽ không còn một ngày yên ổn, thiên hạ đại loạn.

Trầm mặc một lúc lâu, Thiết Thiên Ưng ném thêm một khúc củi vào trong đống lửa, nhìn ngọn lửa chập chờn mới chậm rãi cất tiếng. Thế nhưng, những lời hắn vừa nói này, khó tránh khiến người ta nhớ tới lời tiên đoán của người nọ.

Trong vòng một năm Biện Lương bị chiếm đóng, toàn bộ mạn bắc Hoàng Hà thất thủ, trong vòng ba năm, mạn bắc Trường Giang sẽ mất vào tay người Nữ Chân, ngàn vạn lê dân trở thành trâu dê mặc người xâu xé.

Bây giờ xem ra, tình hình này không sai tí nào với những gì Tâm Ma đó đã suy tính.

- Nhưng nếu không phải Tâm Ma đó làm chuyện đại nghịch bất đạo thì Vũ triều ta làm gì có cái nạn ngày hôm nay!

Thiết Thiên Ưng nói đến đây, ánh mắt mới đột nhiên lạnh lẽo, nhếch mắt nhìn ra ngoài

- Ta biết trong lòng các ngươi nghĩ gì, nhưng cho dù người nhà chúng ta ở trong thành Biện Lương, Nữ Chân vây thành, chúng ta làm thế nào có thể vào được. Chúng ta làm việc ở đất Bắc, chỉ cần có chút cơ hội, Đàm đại nhân sao có thể không chăm lo cho người nhà các vị chứ. Nói một câu khó nghe, nếu như người nhà, thân tộc chúng ta thật sự gặp phải bất trắc, vậy chuyện này các vị không ngại suy nghĩ một chút, nên tính lên đầu ai, phải làm thế nào mới có thể báo thù cho bọn họ.

- Vũ triều ta vận nước đã mấy trăm năm, gốc gác thâm hậu, dù là tên ma đầu nghịch tặc đó cũng chỉ dám nói, trong vòng ba năm sẽ lui xuống mạn nam Trường Giang. Nhưng mà, nếu không phải hắn hành thích vua giữa triều, khiến cho sĩ khí trong kinh không ngừng suy giảm, chỉ trong vòng mấy tháng, người rời khỏi kinh thành đã lên tới hơn hai mươi vạn, thì Biện Lương đâu thể thất thủ nhanh chóng như vậy. Loại loạn thần tặc tử này, Thiết Thiên Ưng ta sớm muộn cũng một đao giết chết hắn.

Hắn nói những lời này đến cuối cùng, chém đinh chặt sắt, hận ý bừng bừng, mấy người còn lại trong động liếc nhau một cái, một tên tâm phúc của Thiết Thiên Ưng bước tới, giơ tay ấn nhẹ vào mu bàn tay hắn:

- Sớm muộn sẽ tru sát nghịch tặc!!!

Những người khác cũng lần lượt bước qua, nhao nhao nói:

- Sớm muộn sẽ tru sát nghịch tặc!!!

Đợi cho tất cả đều nói ra câu này, Thiết Thiên Ưng mới hơi gật đầu:

- Hiện giờ chúng ta ở đây, thế đơn lực bạc, không thể địch lại, nhưng chỉ cần quan sát bên đó, làm rõ thực hư của nghịch tặc, sớm muộn gì cũng có cơ hội.

Qua một lúc nữa, hắn nói tiếp:

- Võ Thụy Doanh có mạnh đến đâu, cũng không quá ngàn người, lần này người Tây Hạ khí thế đùng đùng, hắn chắn ngay trước mặt, chúng ta có cơ hội tru sát được nghịch tặc hay không, cũng rất khó nói.

Bên ngoài gió tuyết gào thét, bên trong hang động đám đông đều gật gù, nói mấy câu phấn chấn sĩ khí, nhưng trên thực tế, lúc này những người trong lòng vẫn kiên định đã không còn nhiều, bọn họ phần lớn đều xuất thân từ bộ khoái, bộ đầu, võ nghệ không tệ, quan trọng nhất vẫn là đầu óc tinh tường, đã thấy quen những nhân sĩ giảo hoạt ở phường lục lâm, chợ búa, nếu nói Võ Thụy Doanh không phản, mà Biện Lương vẫn có thể giữ được, thì chẳng mấy người tin, ngược lại họ hiểu rất rõ những chuyện bon chen đấu đá, đủ loại nội tình đen tối của tầng lớp thượng tầng trong triều đình. Chẳng qua bọn họ đã thấy quen người ta lăn lộn sau tấm màn đen, chứ chưa thấy có người lật tung bàn, kết liễu hoàng đế như vậy.

Nhưng trước mắt, đương nhiên cũng chỉ có thể hùa theo, bày tỏ thái độ.

Bóng đêm ngày càng sâu, trong sơn động, Thiết Thiên Ưng đang ngồi ở góc trong cùng, trầm mặc và kiên nghị. Lúc này gió tuyết ào ào, trời đất bao la, chuyện mà hắn có thể làm, cũng chỉ là nhắm mắt ngủ, duy trì thể lực trong sơn động. Chỉ có vào những khoảnh khắc rất nhỏ khi người bên cạnh không thể phát giác, hắn mới tỉnh dậy từ giấc ngủ sâu, tiếp đó nghiến răng nghiến lợi, rồi bình tĩnh ngủ tiếp.

Trong hai tổng bộ đầu được Hình bộ đề bạt, nhiệm vụ của Phàn Trọng là kết nối quần hào lục lâm, hưởng ứng đại kế diệt trừ nghịch tặc, còn Thiết Thiên Ưng dẫn theo mấy đội quân đi lên Tây Bắc, thu thập dấu vết, tin tức của Võ Thụy Doanh, thậm chí vào lúc thích hợp, ám sát Tâm Ma, nhưng lúc này, chỉ có bản thân hắn biết được áp lực và sự thấp thỏm trong lòng mình.

Bình Luận (0)
Comment