Chuế Tế - Ở Rể ( Bản Dịch)

Chương 877 - Chương 877: Yêu Hòa Bình, Không Cần Chiến Tranh 1

Chương 877: Yêu hòa bình, không cần chiến tranh 1 Chương 877: Yêu hòa bình, không cần chiến tranh 1

Hỏi: Hãy kể về nơi ngươi đã ở lúc trong Biện Lương.

Đáp: Bẩm đại nhân, đó là một nơi rất lớn, một trang tử ở phía tây thành Biện Lương, có mười mấy cái xưởng, năm, sáu trăm người, đều là sản nghiệp của cùng một ông chủ.

Hỏi: Ngươi làm thuốc nổ?

Đáp: Vâng, trong nhà tiểu dân đời đời là thợ thủ công làm pháo hoa, vốn cũng có một xưởng nhỏ, đáng tiếc . .

Hỏi: Ngươi vào trang tử đó bằng cách nào?

Đáp: Đầu tiên là người trong đó đến cửa mời, tiểu dân chế pháo hoa vốn là tay nghề gia truyền, canh giữ cửa hàng không muốn đi qua. Không lâu sau, phía đối diện nhà tiểu dân mở một tiệm pháo hoa, pháo hoa của bọn họ có nhiều loại, nổ đì đùng, đều bán vãi, tiểu dân không so thắng bọn họ nổi, vắng khách dần. Sau này người trong trang tử cho điều kiện hậu đãi nên tiểu dân đành đi qua.

Hỏi: Sau khi vào rồi thì học phương pháp thay đổi thuốc nổ?

Đáp: Đúng.

Hỏi: Nếu có thể thay đổi thuốc nổ như vậy thì tại sao lúc trước ngươi chưa từng nghĩ đến?

Đáp: Cách chế thuốc nổ vốn là từ đời tổ tiên truyền xuống, sau khi vào sân đó mới biết có điểm tỉ mỉ như vậy. Trong sân có nhiều quy củ tỉ mỉ nghiêm khắc, dù là một cái ly, cầm nó dùng làm gì đều có quy định. Trình tự chế tạo thuốc nổ hơi phức tạp, lúc trước tiểu dân không ngờ những điều đó.

Hỏi: Là ai nghĩ ra trình tự thay đổi thuốc nổ?

Đáp: Tiểu . . . tiểu dân không rõ ràng, người quản xưởng thuốc nổ là Công Tôn tiên sinh, quản toàn bộ đại viện là Lâm tiên sinh, còn có một vị phụ trách họ Lận, bọn họ đều có tham dự, nhưng cũng có người phương pháp thay đổi là ông chủ tự mình chỉ dạy xuống, nhưng nhóm Lâm tiên sinh lo việc chế tạo.

Hỏi: Ông chủ của ngươi tên là gì?

Đáp: Ninh Nghị, Ninh Lập Hằng.

Hỏi: Hắn là người sau này . . . giết vua của các người.

Đáp: Vâng, đúng vậy, là hắn.

Hỏi: Ngươi đã gặp mặt hắn chưa?

Đáp: Gặp mấy lần rồi, hàng năm ông chủ mời tất cả chúng ta ăn một bữa cơm, có khi lại đây hỏi thăm đôi lời, đều bận bàn việc với nhóm Lâm tiên sinh, Công Tôn tiên sinh. Tiểu dân . . . đại khái đã gặp hắn ba, bốn lần.

Hỏi: Hắn là dạng người như thế nào?

Đáp: Hắn . . . trẻ tuổi, nhưng có uy nghiêm, khi nói chuyện với chúng ta thì luôn cười, lúc bàn việc với nhóm Lâm tiên sinh, Công Tôn tiên sinh ít khi cười, không ai dám quá mức càn rỡ ở trước mặt hắn.

Hỏi: Có biết tại sao hắn muốn làm một cái sân như vậy không?

Đáp: Tiểu dân không biết. Nói là muốn nghiên cứu một số thứ thú vị để Trúc Ký mang đi bán.

Hỏi: Trúc Ký?

Đáp: Hắn còn mở nhiều cửa hàng, tửu lâu, tiệm trà, dụng cụ ăn uống, ra ngoài kể chuyện, làm xiếc, mọi thứ đều gọi chung là Trúc Ký. Từ Biện Lương lan ra ngoài, nhiều thành lớn đều có, có nhiều xe kéo đồ đi miền quê bán.

Hỏi: Trong sân mà ngươi ở đại khái có bao nhiêu loại xưởng?

Đáp: Tiểu dân không quá rõ ràng, có một số nơi không cho vào. Nhưng nhớ là có thuốc nổ, vải dệt, rượu, nước hoa, tạo chỉ, rèn sắt, chế cục than, mứt trái cây, thịt khô . . .

Hỏi: Ngươi còn biết bao nhiêu về chuyện của ông chủ các ngươi?

Đáp: Tiểu dân . . . chỉ biết là lúc thiên binh xuôi nam thì hắn ra khỏi thành, nói là muốn làm kế . . . vườn không nhà trống, rồi sau đó nói đánh thắng trận ở Hạ Thôn. Tiểu dân đều không rõ ràng là thật hay giả, bởi vì về sau nghe bên trên nói ông chủ và Hữu tướng phủ cấu kết, Hữu tướng phủ rơi đài, ông chủ cũng bị liên lụy.

Hỏi: Ừ, đúng là bọn họ đánh bại Oán quân của Quách Dược Sư ở Hạ Thôn, khiến Quách Dược Sư dẫn binh trốn về phía tây. Rồi sau đó là ông chủ của các ngươi giết vua.

Đáp: Vâng, đúng vậy.

Hỏi: Ngươi hận ông chủ của các ngươi?

Đáp: Đúng, hắn . . . À không, tiểu dân . . . tiểu dân chỉ là hạng cỏ rác, không là gì, không là gì.

Hỏi: Có phải cảm thấy nếu hắn không giết Chu Triết thì các ngươi sẽ không đến đây?

Đáp: Tiểu dân . . . không biết, hơn nữa Vương Sư Đại Thiên làm việc, tiểu dân có thể đi đến nơi này cũng là chuyện tốt.

Hỏi: Nếu ta nói trong trận chiến Hạ Thôn, ông chủ của các ngươi thật ra gây cản trở cho quân ta đánh chiếm Biện Lương thì ngươi có cảm thấy . . .

Đáp: . . .

. . . A, thôi bỏ đi, không làm khó dễ ngươi.

. . .

Bùm!

Vang tiếng nổ lên trên đất dốc bên kia núi.

Một đám người mặc quan phục Kim quốc đi qua, nhìn dấu vết nổ kia. Trên bục bên này, mấy vị quan lớn ngồi trên ghế uống trà, không nhúc nhích.

Ở nơi này địa vị cao nhất là Hữu giám quân của Nguyên Soái phủ, Hoàn Nhan Hi Doãn, cùng với đại thần nhậm chức Tri xu mật viện sự với thân phận người Hán, Thời Lập Ái.

Hi Doãn lắc đầu, nói:

- Dường như uy lực tăng lên đôi chút, nhưng nếu áp dụng vào chiến trường thì vẫn cần sự thay đổi.

Thời Lập Ái gật đầu, nói:

- Những người này chỉ mới bắt đầu làm việc, còn khả năng cải tiến.

Thời Lập Ái nói xong câu này thì hơi nhíu mày nói:

- Người họ Ninh giết vua ở Vũ triều đó thì ta trước kia có nghe qua, nhưng không ngờ Trịnh Lão Thành đại nhân chú ý hắn.

Hoàn Nhan Hi Doãn là người hiểu về Hán học nhất trong đám quan lớn của Nữ Chân, văn võ song toàn. Đại thần người Hán Thời Lập Ái này vốn là đại tài nổi tiếng ở đất Yến Vân, gia đình là thân hào một phương thực lực hùng hậu, vốn đi theo Trương Giác làm việc, khi Trương Giác định phản Vũ triều thì Thời Lập Ái lập tức trí sĩ về quê, chờ người Vũ triều thu về mấy châu Yến Vân, cũng từng vài lần sai người đến mời Thời Lập Ái làm quan. Nhưng Thời Lập Ái biết rõ Vũ triều đã trên đà xuống dốc, không chịu đầu nhập vào. Cuối cùng Yến Vân vào tay người Kim, Hoàn Nhan Hi Doãn mới chịu làm quan, hiện giờ chấp chưởng Xu Mật viện dưới trướng của nguyên soái Tông Hàn, ở trên vạn người. Trong quan lớn triều đình, Hi Doãn và Thời Lập Ái hơi hợp ý, xem như bằng hữu tốt.

- Ta vốn cũng không chú ý nhiều, nhưng hai ngày này chiến báo Tây Hạ truyền đến mới thăm dò được chút chuyện, mới hỏi về thuốc nổ thôi.

Hi Doãn cười nói:

- Nói tới thì, ta và người này lúc trước có hiềm khích.

- Ồ? Cốc Thần đại nhân từng đấu với hắn sao?

- Chưa từng, chẳng qua lúc đại quân vào Biện Lương thì mọi người cố hốt tiền vàng của Vũ triều, ta cố ý khiến người cướp đoạt sách quý kinh điển của Vũ triều, nhưng không thu hoạch được bao nhiêu, về sau mới biết, người này giết vua làm loạn chiếm Biện Lương hai, ba ngày, lúc rời đi thì chẳng những cướp đoạt nhiều vũ khí và vật tư quân đội, còn lục soát những chỗ chứa sách trong thành Biện Lương, chất hơn mười chiếc xe mang đi. Bị hắn giành trước một bước, thật là tiếc nuối.

Thời Lập Ái bật cười nói:

- Cốc Thần đại nhân và người này có chút hợp ý nhau nhỉ.

Hoàn Nhan Hi Doãn nói:

- Cũng không phải hợp ý gì, văn hóa của người Nam rực rỡ tựa ngân hà, phong phú, có khi phía nam xảy ra chuyện khiến người thương tiếc. Nhưng trong văn hóa như vậy luôn nuôi dưỡng ra một vài người, khiến người tán thán cảm khái. Giống như vị này, mấy năm trước hắn bố cục cho Biện Lương. Đại quân xuôi nam, hắn dấn thân đi trước nhất, thậm chí rơi vào thế chết nhưng vẫn đánh bại Quách Dược Sư và hai huynh đệ của mình, tất cả chết trong tay hắn. Lập công huân như vậy, sau khi trở về bị vu hãm chèn ép, hắn ở kim điện tự tay giết vua, thật là một thế hệ nhân kiệt, khiến người vỗ tay tỏ ý vui mừng.

Hoàn Nhan Hi Doãn nhẹ vỗ đùi:

- Ta không được xem vẻ mặt của Chu Triết lúc chết, thật là tiếc nuối.

Hoàn Nhan Hi Doãn có địa vị cao cả trong người Nữ Chân, lúc này nói ra suy nghĩ trong lòng khiến Thời Lập Ái ánh mắt phức tạp, nói nhỏ:

- Cốc Thần đại nhân hãy cẩn trọng lời này, người này dù sao có hành vi giết vua.

Hoàn Nhan Hi Doãn cười bâng quơ, vỗ vai Thời Lập Ái:

- Ha ha, Thời viện chủ quá thận trọng rồi. Triều đình Nữ Chân khác với triều đình người Hán, chúng ta có thể giết ra từ Bạch Sơn, Hắc Thủy là dựa vào trên dưới một lòng, tướng sĩ dùng mệnh, không phải kẻ nịnh nọt dẻo miệng, uốn mình theo người. Vũ triều có loại vua như vậy vốn là dấu hiệu mất nước, vung đao giết vua như thế làm lòng người sung sướng! Kim quốc ta có thể được thiên hạ, sao có thể thiên thu trăm đời được. Nếu mai sau có vị vua Kim quốc nào giống như vậy thì chứng minh Kim quốc ta đã đến lúc diệt vọng. Chúng ta nên lớn tiếng nói ra loại chí lý này, lấy đó để cảnh giác. Nếu có kẻ lung tung phá rối vừa lúc ta một kiếm chém hắn, miễn cho hạng chuột nhắt này làm loạn triều đình Kim quốc ta!

Bình Luận (0)
Comment