Chuế Tế - Ở Rể ( Bản Dịch)

Chương 903 - Chương 903: Thiết Hỏa 3

Chương 903: Thiết hỏa 3 Chương 903: Thiết hỏa 3

Mùa thu của Vũ triều Kiến Sóc năm thứ hai, đất đai Trung Nguyên, chiến hỏa cháy lan đồng bằng.

Tây Bắc, chẳng qua là một góc nhỏ giữa thiên hạ mênh mông này. Diên Châu càng nhỏ, thành Diên Châu già cỗi cổ kính, nhưng bất luận là một nơi nhỏ bé thế nào đối với thiên hạ này đi chăng nữa, xung đột và tranh giết giữa người với người vẫn kịch liệt và tàn khốc y hệt như trước đây.

Trời đã tối, cuộc chiến công thành vẫn đang tiếp tục, đại quân chín vạn do Ngôn Chấn Quốc, vốn là Kinh lược An phủ sứ lộ Tần Phượng của Vũ triều suất lĩnh, đang chen chúc lên tường thành Diên Châu như kiến, tiếng hò hét, máu tươi của sự chém giết bao trùm tất cả. Trong thời gian hơn một năm qua, tường thành tòa thành trì này từng hai lần bị công phá đổi chủ. Lần thứ nhất là đại quân Tây Hạ từ phía nam tới, lần thứ hai là Hắc Kỳ quân giết tới, đoạt lại quyền sinh sát thành trì trong tay người Tây Hạ, mà bây giờ, là Chủng Liệt suất lĩnh Chủng gia quân cuối cùng, giết lui từng đội ngũ công thành một đang tràn lên.

Gỗ lăn, đá tảng được ném từ trên tường thành, dầu hỏa được đốt cháy trong quá trình giội xuống, những ngọn lửa lớn đã bùng cháy bên tường thành, đội quân người Hán bị uy hiếp vung vẩy đao thương tràn lên tường thành, quân trận dày đặc chi chít. Phía sau xa hơn một chút, là đội giám sát và đốc thúc tác chiến tay cầm trường đao. Máy bắn đá không ngừng ném đá ra, lớp lớp quân doanh đang trải dài.

Trên gò núi cách mảnh quân doanh này mấy dặm, là nơi đóng quân của người Kim, trong quá trình Nữ Chân nam chinh lần này, cả nhánh đội ngũ quân tây lộ đóng quân ở chỗ này. Quân chính quy Nữ Chân theo chiến thần Nữ Chân Hoàn Nhan Lâu Thất qua sông chẳng qua hơn một vạn sáu ngàn người, cộng thêm đội ngũ phụ trách lương thảo, quân nhu, số lượng cả nhánh quân cũng không vượt quá ba vạn.

Tựa như mang theo thiên uy huy hoàng từ phía nam tới. Chính là đội quân chủ lực hơn một vạn người này, tung hoành tới lui trên đất đai của Tây Bắc Vũ triều, liên tục đánh bại quân đội Vũ triều từ mấy chục vạn đến gần trăm vạn người, vậy mà không có địch thủ. Khi hắn suất lĩnh đội quân đẩy về phía bắc, Chiết gia quân đời đời trấn giữ Tây Bắc bị ép khom gối hàng phục, Chủng Liệt ở Diên Châu cố thủ với thế tuyệt vọng, nhưng đội quân Nữ Chân lúc này, thậm chí đều chưa từng đích thân ra tay, bèn lệnh cho đội quân người Hán do Ngôn Chấn Quốc suất lĩnh tận lực công thành, không dám lùi sau một chút.

Từ nơi đóng quân của Nữ Chân qua thêm mấy dặm, là rừng cây, bãi sông, gò núi thấp bé của một vùng Diên Châu. Nữ Chân băng qua biên giới, bách tính sống gần đó đã bị đuổi quét hết sạch, ngôi làng vốn dĩ có người ở bị lửa lớn thiêu rụi, chỉ còn lại một mảng đen đơn độc lẻ loi trong bóng đêm. Thỉnh thoảng có tiếng dã thú vang lên trong rừng cây xào xạc, trong một thôn trang bị thiêu hủy, lúc này lại có âm thanh dị thường vang lên.

Ánh lửa lờ mờ hắt ra trong bóng tối. Trong gian phòng vốn đã đổ nát đó, ngọn lửa bốc lên lớn một cách vô cùng bất thường, ống bễ di động thổi lên sức gió kinh người. Nức nở trong phạm vi nhỏ, nhiệt khí thông qua ống dẫn, sắp sửa đẩy thứ gì đó lên.

Đây là một đêm tối yên tĩnh nhưng được định sẵn không bình thường, đội ngũ ẩn nấp trong bóng tối tranh đoạt từng phút từng giây thắp lên thứ trong ngọn lửa đó. Giờ Tuất một khắc, có kỵ binh xuất hiện trong khu rừng cách thôn trang này trăm trượng. Có hai người cưỡi ngựa, hành quân lặng lẽ không tiếng động trong bóng đêm. Đây là thám báo mà quân đội Nữ Chân thả ra, kẻ đi phía trước tên là Bồ Lỗ Hồn, hắn từng là thợ săn của Trường Bạch sơn, lúc trẻ tuổi từng truy đuổi sói tuyết, từng giết được gấu xám. Bây giờ ở tuổi bốn mươi, thể lực hắn đã bắt đầu giảm sút, nhưng đang ở thời điểm lão luyện nhất trong cuộc đời. Lúc ra khỏi khu rừng, hắn nhíu mày, ngửi thấy một mùi khác thường trong không khí.

Cách hắn tám trượng, thợ săn ẩn nấp trong bụi cỏ cũng đang bò tới, cung nỏ đã lên dây, lẫy móc chặt. Sau ba lần hô hấp, dây cung bật lên.

Trong đường nét đen tối, bóng người ngã xuống, hai con chiến mã cũng ngã xuống. Một thợ săn bò về phía trước, khi đến gần, hắn thoát ra khỏi đường nét của bóng đêm, khom người xuống nhìn kẻ địch và chiến mã ngã xuống kia, trong không khí tràn ra mùi máu tanh nhàn nhạt, tuy nhiên một khắc sau, nguy cơ ập tới!

Mũi đao vung ra dưới bóng đêm như một cái liềm khổng lồ, thợ săn bay lùi về sau, một mảnh lớn cỏ dại mùa thu rì rào vọt lên, giống như lá rụng cuốn theo gió mùa thu. Trong ánh sáng yếu ớt, thợ săn Nữ Chân đang cuộn tròn dưới đất rút đao chém tới, lăn lộn, sải bước, trong khoảnh khắc này, thân hình hắn bay vút lên trong ánh sáng của trăng sao, trong vạt cỏ đang bay lên, hóa thành một hình tượng man rợ và thô nhám, giống như vô số lần hắn săn giết thú dữ trên cánh đồng tuyết vậy, người Nữ Chân hai tay cầm đao, đến một khoảnh khắc cao nhất, giận dữ chém xuống như lôi đình!

Thợ săn lăn ngược ra sau, tay trái cầm đao tay phải đột ngột đỡ lấy sống đao, hăng hái lao tới.

Chát —— một tiếng vang vọng, tia lửa kinh người và mạt sắt bay ra.

Hai mươi ba tháng tám năm thứ hai Kiến Sóc, buổi tối, giờ Tuất một khắc, phía bắc thành Diên Châu, xung đột đột ngột xé tan sự yên tĩnh.

......

Tiểu Thương Hà, màn trời màu đen giống như cái lồng màu đen, trong bóng tối, luôn giống như có chim ưng đang bay trên trời.

Đám người Ninh Nghị và Tần Thiệu Khiêm, Lưu Thừa Tông, Tôn Nghiệp đi vào lễ đường nhỏ.

Trong đêm tối, căn nhà lớn mới xây không lâu này nhìn từ xa không có gì đặc biệt, nó được xây dựng trên sườn núi, những tấm ván gỗ của căn nhà vẫn còn có vẻ sần sùi thô nhám. Ngoài cửa là con đường đất và khoảng sân màu vàng nâu, cây ngô đồng bên đường không cao lớn, trong tiết thu lá ngả màu vàng, lặng lẽ đứng đó. Dưới sườn đồi cách đó không xa, Tiểu Thương Hà lững lờ trôi.

Trong phòng sáng lên ánh đuốc, trong không khí ngập tràn mùi khói hun. Hơn một trăm quân quan tụ tập lại đây, Ninh Nghị, Tần Thiệu Khiêm và năm trung đoàn trưởng ngồi ở phía trước, sau khi đám đông đứng dậy, ngồi xuống, rồi hoàn toàn trở nên yên tĩnh, Ninh Nghị mới cất lời.

- Hội nghị lần này, do ta chủ trì. Đầu tiên tuyên bố với mọi người......

Ánh mắt hắn nghiêm túc, lời nói lạnh lẽo, đi thẳng vào vấn đề.

- Bắt đầu từ hôm nay, toàn thể Hoa Hạ quân, khai chiến với Nữ Chân.

......

Ánh sáng trải dài, Tiểu Thương Hà lặng lẽ trôi, màn đêm hiu quạnh, có chim ưng bay lượn trên bầu trời

Trong màn đêm mênh mông này, giữa những dãy núi bên ngoài thung lũng sông, nữ tử mặc đồ đen lặng lẽ đứng dưới bóng cây, chờ Hải Đông Thanh* lượn vòng bay về. Phía sau nàng, một số ít người mặc đồ đen đã đợi sẵn, Tề Tân Nghĩa, Tề Tân Hàn, Trần Đà Tử......những người võ công cao nhất trong Tiểu Thương Hà, lúc này từng người dẫn đội ẩn nấp.

*Hải Đông Thanh: chim cắt Bắc Cực, là một loài chim săn mồi lớn nhất trong chi Cắt. Chúng sinh sống trên hòn đảo nguyên sơ bậc nhất hành tinh, các vùng bờ biển của Bắc Cực, cũng như các đảo ở Bắc Mỹ, Châu Âu và Châu Á. Cắt Bắc Cực có sải cánh rộng nên có tốc độ bay rất lớn, đây là kẻ nhanh nhất trong giới động vật.

Một khắc nào đó, chim ưng bay về.

Nữ tử mặc đồ đen tên gọi Lục Hồng Đề ngắm nhìn cảnh tượng này. Một khắc sau, thân hình của nàng đã xuất hiện bên ngoài mấy trượng.

Trên những ngọn đồi cách xa hàng dặm, kẻ giám sát của Nữ Chân đang chờ đợi chim ưng quay về. Trong khu rừng, những bóng người lao đi trong im lặng, đã càng lúc càng nhanh ——

......

- ......Từ sau năm ngoái chúng ta xuất binh, đánh bại đại quân Tây Hạ trên Đổng Chí Nguyên, đã qua thời gian một năm. Thời gian một năm này, chúng ta tăng cường quân bị, huấn luyện, nhưng trong chúng ta, vẫn tồn tại rất nhiều vấn đề, chúng ta chưa chắc đã là đội quân mạnh nhất thiên hạ. Trong nửa cuối năm này, người Nữ Chân nam hạ, phái ra sứ giả đến cảnh cáo chúng ta, trong thời gian nửa năm, chim ưng của chúng mỗi ngày đều bay trên đầu chúng ta. Chúng ta không có gì để nói, bởi vì chúng ta cần thời gian, giải quyết những vấn đề vẫn tồn tại trên người chúng ta.

- Nửa năm trước, người Nữ Chân đặt đầu của Lư Diên Niên Lư chưởng quầy trước mặt chúng ta, chúng ta không có gì để nói, bởi vì chúng ta vẫn không đủ mạnh. Trong thời gian nửa năm này, người Nữ Chân san bằng Trung Nguyên, Hoàn Nhan Lâu Thất quét sạch Tây Bắc với hơn một vạn người, khoảng cách từ nam chí bắc hàng ngàn dặm, sự kháng cự của trăm ngàn vạn người không có ý nghĩa, người Nữ Chân nói cho chúng ta biết cái gì gọi là thiên hạ vô địch.

- Mấy tháng trước, Chủng Liệt viết thư tới, nói hắn quyết không hàng Kim, muốn cùng chúng ta chống lại Nữ Chân, chúng ta không đồng ý. Bởi vì chưa tới giây phút cuối cùng, chúng ta không biết được liệu hắn có qua được khảo nghiệm không, Lâu Thất tới, cùng là một nhà trung liệt như Chiết gia lựa chọn quỳ xuống. Nhưng hiện giờ, Diên Châu đang bị công phá, Chủng Liệt thề chết không lùi, không hàng, hắn đã chứng minh bản thân mình. Mà điều quan trọng nhất, Chủng gia quân không phải kẻ ngu xuẩn chỉ có nhiệt huyết mà không có chút chiến lực. Diên Châu bị phá, chúng ta có thể lấy lại, nhưng nếu người mất rồi, cực kỳ đáng tiếc.

- Các vị, thời khắc chém giết đã tới.

......

Bình Luận (0)
Comment