Chuế Tế - Ở Rể ( Bản Dịch)

Chương 976 - Chương 976: Phụ Thân Phỉ Hào, Huyết Thủ Nhân Đồ 1

Chương 976: Phụ thân phỉ hào, Huyết Thủ Nhân Đồ 1 Chương 976: Phụ thân phỉ hào, Huyết Thủ Nhân Đồ 1

Tháng chín, cuối thu đầu đông, lúc rừng núi xa xa gần gần dần nhuộm màu xám, huyện Tập Sơn, đón lấy một đoạn thời khắc náo nhiệt cuối cùng trong năm cũ.

Cờ sao nền đen đón gió tung bay, đội mã quy mô lớn tụ tập chỗ này, cũng có nhà buôn gạo theo thuyền mà đến, đám người rộn ràng nhốn nháo đa phần lưng đeo trường cung, mang theo đao kiếm. Sau khi Hắc Kỳ kinh doanh được mấy năm, đánh nhau rồi đàm phán với tộc Ni, mấy thương lộ phụ cận Lương Sơn đã tương đối thái bình, nhưng đối với thương lữ Vũ triều mà nói, mậu dịch qua lại giữa Lương Sơn và bên ngoài, vẫn là một chuyện hung hiểm mà nếu không có dũng khí, thực lực và bối cảnh thì không thể nào tiến hành.

Theo từng nhánh đội ngựa từ Vũ triều vận chuyển tới, đa phần là lương thực, bông vải sợi đay, cũng có đồng sắt, thứ chuyển đi, thường chủ yếu là thiết pháo, cũng có các thứ như cung nỏ, đao kiếm được chế tác tinh mỹ, thường hàng hóa từ hàng trăm con ngựa thồ được đưa đến, vận chuyển về một số đại pháo làm từ sắt và gỗ, một số đạn pháo đối với bên ngoài mà nói, công nghệ của Hắc Kỳ quân tinh xảo, thiết pháo tuy đắt đỏ, nhưng giờ đã là vũ khí sắc bén mà quân đội bên ngoài không thể không mua, ngay cả đại pháo làm bằng gỗ lúc đầu tiên, sau khi Hắc Kỳ quân trộn lẫn sắt thép và rất nhiều công nghệ “nâng cấp”, tính ổn định và độ bền cũng tăng lên rất nhiều, cho dù là vật phẩm tiêu hao, cũng ít nhiều có thể đảm bảo xác suất thắng lợi trong chiến đấu sau này.

Ba năm huyết chiến của Tiểu Thương Hà, là sự tuyên truyền tốt nhất cho dòng binh khí mới “đại pháo” này, trước tiên tạm không nói tới đối kháng với Nữ Chân, trăm vạn đám người của Ngụy Tề, Điền Hổ lần lượt tới, hỏa pháo vừa vang binh sĩ lập tức nằm rạp xuống bị dọa tới cứt đái văng tung tóe nhiều vô số kể, mà dựa vào tình báo mới nhất, hỏa pháo bên phía Nữ Chân cũng đã bắt đầu đưa vào quân đội, tương lai nếu ai không có thứ này, trong chiến tranh cơ bản sẽ phải bị đào thải.

Ngoại trừ thế lực các phương của Vũ triều, chính quyền của Lưu Dự ở phía bắc, kỳ thực cũng là một trong những khách hàng hiện tại đang giao dịch với Tiểu Thương Hà. Đường dây này trước mắt tương đối kín đáo, lượng giao dịch không lớn, chủ yếu là khoảng cách tài nguyên qua lại quá dài, hao phí quá lớn, hơn nữa cũng khó đảm bảo giao dịch thuận lợi —— từ sau khi quân đội Vũ triều lén lút mua đại bác của Tiểu Thương Hà, quân phiệt Ngụy Tề cũng phái đi mấy lần thương đội, bọn họ không vận chuyển lương thực, mà bằng lòng vận chuyển vật tư chiến lược như sắt thép tới Tiểu Thương Hà, để đổi lấy thiết pháo mang về, đổi như vậy tương đối nhiều.

Đối với thế lực sau lưng những giao dịch này, Tiểu Thương Hà giả vờ không biết, nhưng năm ngoái đại tướng Quan Sư Hổ của Tề quốc phái một nhánh quân đội năm trăm người vận chuyển thỏi sắt tới, đổi lấy hai mươi thiết pháo, nhánh quân đội này vận chuyển thỏi sắt tới, trực tiếp gia nhập Hắc Kỳ quân. Quan Sư Hổ tức giận, phái người lén lút tới thương lượng với Tiểu Thương Hà không có kết quả, bèn âm thầm phao tin vịt ầm ĩ, một loạt tướng lĩnh Tề quốc nghe nói chuyện này, thầm cười nhạo, nhưng mậu dịch hai bên chung quy vẫn không thể nào trở nên bình thường, duy trì trạng thái buôn bán nhỏ lẻ vụn vặt.

Mậu dịch đối với một phía Đại Lý, lại không chỉ duy trì trên khí giới chiến tranh.

Mặc dù chính thái độ mạnh mẽ của Hắc Kỳ quân lúc đầu đã mở ra cánh cửa Đại Lý, vật tư thu hút nhất cũng chính là những khí giới sắt thép này, nhưng không lâu sau đó, nhu cầu về thiết bị quân sự ở Đại Lý đã giảm, và lượng tăng tương ứng, là một số lượng lớn các thứ như sách vở, đồ vật trang trí, nước hoa, vật chứa pha lê in ấn đẹp đẽ, gần như là “nghệ thuật” trong thời đại này. Đặc biệt là kinh Phật “phiên bản sưu tầm kinh điển” bằng giấy tinh xảo, trên thị trường quý tộc Đại Lý cung không đủ cầu.

Tuy rằng thượng tầng của Đại Lý quốc từ đầu đến cuối luôn muốn đóng cửa và hạn chế mậu dịch đối với Hắc Kỳ, nhưng sau khi cửa lớn bị gõ mở ra, đủ loại du thuyết, khuếch đại của thương nhân Hắc Kỳ bên trong Đại Lý quốc, khiến cho cánh cửa lớn mậu dịch này căn bản không thể nào đóng lại, Hắc Kỳ cũng vì thế mà thu được một lượng lớn lương thực, giải quyết nhu cầu nội bộ.

Tập Sơn lúc này, đã là một thành thị mà tổng số cư dân và quân đồn trú gần sáu vạn, thành thị phân bố dọc theo sông nhỏ theo hình dạng dài hẹp từ bắc xuống nam, thượng du có quân doanh, đồng ruộng, dân cư, đoạn giữa tựa vào bến sông là khu thương nghiệp đối ngoại và chỗ làm việc của thành viên Hắc Kỳ, đi tới dãy núi mặt tây, tập trung nhà xưởng, công xưởng luyện thép, chế tạo súng pháo khói dày đặc, hạ du cũng có một số nhà máy quân sự, thủy tinh, chế tạo giấy và in ấn, hơn mười tua bin nước bên bờ sông nối liền thành một mảnh, các ống khói được dựng lên ở các khu xưởng phun ra khói đen, là một cảnh tượng mới lạ khó có thể thấy trong thời đại hiện giờ, và nó cũng có thanh thế kinh người.

Bắt đầu từ lúc Ninh Nghị đến thời đại này, từ việc tự mình lần mò thử nghiệm vật lý hóa học, đến nghiên cứu nhà xưởng nhỏ của các thợ thủ công, đã trải qua sự uy hiếp và tẩy lễ của khói lửa chiến tranh, thời gian hơn mười năm, Tập Sơn hiện giờ, chính là vị trí cơ sở công nghiệp của Hắc Kỳ.

Do sự tham gia của cư dân Tây Bắc và nạn dân phương bắc, nơi đây có một số xưởng nhỏ và các cửa tiệm phục vụ ăn uống khác nhau do chính họ kinh doanh, nhưng tuyệt đại đa số là sản nghiệp do Hắc Kỳ hiện tại điều hành, trong mấy năm chiến tranh, Hắc Kỳ đảm bảo sự sống còn của thợ thủ công, phân công lao động trong dây chuyền lắp ráp ở các nơi đa phần đã thành thục, gọi là nhà xưởng không còn thích hợp nữa, đều đã được coi như công xưởng rồi.

Gần chín ngàn tinh nhuệ Hắc Kỳ tụ tập ở đây, đảm bảo kỹ thuật bên này không bị bên ngoài tùy tiện do thám, cũng khiến cho tiêu sư, quân nhân, người tộc Ni đến Tập Sơn bất luận có bối cảnh thế nào, đều không dám tùy tiện lỗ mãng.

Mấy năm này, tuy kỹ thuật cụ thể không lưu truyền ra, nhưng lý luận cơ sở đối với truy nguyên đã được Hắc Kỳ mở ra với thế giới bên ngoài. Những tập sách nhỏ như “Thảo luận sơ bộ về truy nguyên”, “Nguyên lý vạn vật” do đám người Ninh Nghị biên soạn lúc đầu tiên được bán trên chợ với giá cực kỳ rẻ, từ những nguyên lý cơ bản của vật lý, hóa học và toán học, cuối cùng tô lên viễn cảnh chỉ cần có đủ năng lực tính toán và sự khám phá chuyên sâu, thì có thể nghiên cứu kỹ vạn sự vạn vật của trời đất......Sự phát triển của những lý luận này ở châu Âu có thể là vô cùng ngoằn ngoèo, nhưng ở phương Đông, người ta thực sự không có nhiều điều cấm kỵ trên phương diện truy nguyên, Ninh Nghị lại đã làm ra hành động đại nghịch bất đạo như giết vua, bên ngoài đối với những thứ này ngược lại càng có thể nhìn nhận một bình tĩnh hơn.

Những tập sách nhỏ này lén lút lưu truyền ra, thế lực các phương Vũ triều, Đại Lý, Trung Nguyên, Nữ Chân đều âm thầm nghiên cứu, nhưng coi trọng nhất, e rằng một là Truy Nguyên Viện của Quân Vũ, hai là phía Hoàn Nhan Hi Doãn của Nữ Chân. Đại Lý chính là quốc gia hòa bình, đối với chế tạo vũ khí hứng thú không lớn, các nơi của Trung Nguyên dân chúng lầm than, tính mục đích của quân phiệt lại mạnh, cho dù lấy mấy tập sách nhỏ kiểu này ném cho thợ thủ công, thợ thủ công không hề có chút cơ sở nào cũng không thể hiểu rõ nổi, còn về số đông quan viên, đại Nho của Vũ triều, thường là sau khi lật xem sẽ đốt thành tro bụi, một mặt cảm thấy loại tà thuyết lệch lạc này không tốt cho thế đạo, nghiên cứu kỹ trời đất hiển nhiên lòng không kính sợ, hai là cũng sợ bị người ta nắm thóp. Cho nên, dù là Nam Vũ văn phong hưng thịnh, trên rất nhiều văn hội chửi rủa quốc gia đều không có việc gì, nhưng đối với việc thảo luận những thứ này, vẫn là chuyện thuộc về đại nghịch bất đạo.

Một đất Tập Sơn, việc thảo luận học thuyết truy nguyên trong nội bộ hệ thống công nghiệp Hắc Kỳ lại đã hình thành bầu không khí, ban đầu là sự khuếch đại của Ninh Nghị, sau đó là sự khuếch đại của nhân viên tuyên truyền trong Bộ Chính Trị, đến bây giờ, con người đã đứng trên ngọn nguồn lờ mờ nhìn thấy được tương lai của vật lý. Ví như chế tạo một đại pháo, một pháo bắn xuyên núi, ví như nguyên mẫu động cơ hơi nước mà Ninh Nghị đã dự báo và hiện đang là trọng điểm của việc công thành, chiến xa có thể chạy vút khoác thiết giáp mà không cần ngựa, phi thuyền khổng lồ tăng kích thước được trang bị súng pháo, vân vân và vân vân, rất nhiều người đều đã tin rằng, ngay cả trước mắt không làm được, tương lai cũng nhất định có thể xuất hiện.

Nằm ở phụ cận quân doanh trên thượng du, trong viện nghiên cứu truy nguyên Tập Sơn của Bộ Công Trình Hoa Hạ quân, một cuộc thảo luận liên quan đến truy nguyên đang được tiến hành. Bộ Công Trình của Hoa Hạ quân lúc này, không chỉ bao gồm công nghiệp, còn có một số chuyện của nông nghiệp, đảm bảo hậu cần thời chiến, viện nghiên cứu của Bộ Công Trình chia làm hai mảng, chủ thể tại Hòa Đăng, được nội bội gọi là Thượng viện, một nửa kia được sắp xếp tại Tập Sơn, thông thường gọi là Hạ viện.

Mấy năm gần đây, đối với viện nghiên cứu mà nói đây sợ rằng là một lần thảo luận không tầm thường nhất, cách biệt nhiều năm, Ninh Nghị rốt cục cũng đã xuất hiện trước mặt đám đông.

- ......Về tương lai, ta cho rằng nút quan trọng nhất nằm ở một hệ thống động lực tồn tại độc lập, giống như trước đó đại khái từng đề cập đến, máy hơi nước......chúng ta cần giải quyết các vấn đề về vật liệu sắt thép, cắt đúc, vấn đề bôi trơn, vấn đề làm kín......trong mấy năm của tương lai, đánh trận sợ rằng vẫn là chuyện quan trọng nhất trước mắt của chúng ta, nhưng không ngại tiến hành lưu ý, xem như tích lũy kỹ thuật......để giải quyết nòng bắn, chúng ta phải có sắt thép tốt hơn, hàm lượng cacbon hợp lý hơn, mà để có sức mạnh đạn pháo lớn hơn, đạn pháo và nòng súng phải khít nhau hơn. Những thứ này dùng trong hỏa thương, đạn của hỏa thương có thể đạt tới ngoài hai trăm trượng, tuy rằng không có gì chính xác, nhưng nòng súng lớn đã nổ tung đó, thất bại một hai lần, đều là tích lũy kỹ thuật trên phương diện này......ngoài ra, trong việc vận dụng guồng nước, trên phương diện bôi trơi, chúng ta đã nâng cao rất nhiều, mỗi một khâu đều nâng cao lên rất nhiều......

- ......Ngoài vật lý ra, phương diện hóa học, nổ tung đã tương đối nguy hiểm rồi, chư vị phụ trách mặt này phải chú ý an toàn......nhưng nhất định tồn tại phương pháp vận dụng an toàn, cũng nhất định sẽ có phương pháp chiết xuất trên quy mô lớn......

- ......Phương diện nông nghiệp, đừng có lúc nào cũng cảm thấy không có ích, mấy năm nay đánh tới đánh lui, chúng ta cũng chạy tới chạy lui, thứ trên phương diện này cần thời gian lắng lại, vẫn chưa nhìn thấy hiệu quả thực tế, nhưng ta ngược lại cho rằng, đây là một phần quan trọng nhất trong tương lai......

Cuộc thảo luận trên cơ bản là báo cáo tiến độ nghiên cứu của Hoa Hạ quân hiện tại, sau khi báo cáo xong, Ninh Nghị lên trước nói rõ ý kiến và tổng kết. Hơn hai trăm người bên dưới, đa phần xuất thân từ thợ thủ công, rất nhiều người ban đầu thậm chí không biết chữ, trong mấy năm bắt đầu đó, Ninh Nghị chỉ có thể giao phó nhiệm vụ, ngược lại không cần thiết phải thảo luận, trong năm ba năm gần đây, vỡ lòng về truy nguyên ban đầu dần dần hoàn thành, trong đó cũng gia nhập một bộ phận học sinh trẻ tuổi do đích thân Ninh Nghị dạy dỗ, trong hội nghị mới có loại ý nghĩa tồn tại triển vọng này. Bên dưới có một số người hai mắt phát sáng, gật mạnh đầu, có một số người chớp chớp mắt, cố gắng lý giải.

Phía sau hội đường, Ninh Hi mười ba tuổi đang ngồi đó, cầm bút vùi đầu vào sách viết, ngồi bên cạnh, còn có thiếu nữ Mẫn Sơ Nhất sau khi theo Hồng Đề tập võ, cùng Ninh Hi như hình với bóng. Nàng chớp mắt, cả mặt đều là biểu cảm “tuy rằng nghe không hiểu nhưng cảm giác rất lợi hại”, ngồi kế bên Ninh Hi, nàng có vẻ vẫn còn chút câu nệ.

Ninh Hi thuở nhỏ tính tình hồn nhiên, thường cùng Mẫn Sơ Nhất vui đùa, có một khoảng thời gian, xem như bạn chơi như hình với bóng. Mấy người Ninh Nghị thấy tình hình như vậy, cũng cảm thấy là chuyện tốt, thế nên Hồng Đề thu nhận Sơ Nhất tư chất không tệ làm đệ tử, cũng hy vọng bên cạnh Ninh Hi có thêm được sự bảo vệ.

Đợi đến khi dần lớn lên, tính cách hai người cũng dần trở nên khác nhau, đại chiến ba năm Tiểu Thương Hà, đám người xuôi nam, sau đó tin mất của Ninh Nghị truyền ra, vì không để tiểu hài tử trong lúc vô ý nói ra chân tướng bị người ta thăm dò, ngay cả là Ninh Hi, người nhà đều chưa từng nói cho hắn biết chân tướng. Sau khi phụ thân “mất đi”, tiểu Ninh Hi lập chí bảo vệ người nhà, vùi đầu học tập, so với trước kia ít nhiều đã trầm mặc đi rất nhiều.

Gia cảnh của Mẫn Sơ Nhất ban đầu nghèo khó, phụ mẫu cũng đều là người thật thà, dù rằng đám người Ninh Nghị không hề bận tâm, nhưng dần dần, nàng cũng định vị bản thân mình như là thị vệ bên cạnh Ninh Hi. Đến năm mười hai mười ba tuổi, nàng cũng đã trưởng thành, cao hơn Ninh Hi một cái đầu, Ninh Hi chăm sóc huynh đệ người nhà, cũng coi như chung sống hòa hợp với những hài tử khác trong Hắc Kỳ quân, lại dần dần cảm thấy khó chịu đối với Mẫn Sơ Nhất theo bên cạnh, thỉnh thoảng muốn thoát khỏi đối phương. Cứ như thế, tuy rằng Đàn Nhi khá yêu thích Sơ Nhất, thậm chí từng có ý nghĩ cho hai đứa đính ước từ bé, nhưng giữa Ninh Hi và Mẫn Sơ Nhất, hiện tại đang ở trong giai đoạn ở chung tương đối không thoải mái.

Gần đây Ninh Nghị “đột nhiên” trở về, Ninh Hi một dạo cho rằng phụ thân đã mất tâm tư trở nên rối loạn. Lần trước hắn nhìn thấy Ninh Nghị đã là bốn năm về trước, tâm tình năm chín tuổi và tâm tình năm mười ba tuổi hoàn toàn khác nhau, muốn thân thiết nhưng quá nửa lại ngại ngùng, lại cáu giận vì sự mất tự nhiên như vậy. Thời buổi này, quân thần phụ tử, tiểu bối cư xử với trưởng bối, là có một mớ lễ nghi, Ninh Hi đã tiếp nhận loại giáo dục như vậy, Ninh Nghị đối xử với hài tử, trong quá khứ lại là tâm thái hiện đại, tương đối cởi mở tùy ý, là cái loại thỉnh thoảng còn có thể chơi đùa cùng nhau, lúc này đối với thiếu niên kỳ cục mười ba tuổi này, ngược lại cũng có chút không biết phải làm sao. Trong thời gian nửa tháng sau khi về nhà, đôi bên cũng chỉ có thể cảm nhận khoảng cách, thuận theo tự nhiên.

Gần gũi với những hài tử khác ngược lại tương đối đỡ hơn một chút, Ninh Kỵ mười tuổi thích võ nghệ, kiếm pháp quyền pháp đều tương đối khá, gần đây thiếu mất mấy cái răng, cả ngày mím môi không nói chuyện, rất ư cao ngạo lãnh đạm, nhưng đối với câu chuyện giang hồ thì hoàn toàn không có sức chống cự, cũng rất ngưỡng mộ phụ thân —— trong nhà Ninh Nghị nói tới sự tích trên đường đánh giết đám người Lục Đà cho bọn trẻ nghe:

- ......Hắn cậy vào võ nghệ cao cường, muốn ra tay, nhưng đánh nhau trong khu rừng, bọn họ đã dần rơi xuống thế hạ phong. Lục Đà ở ngay đó hét lớn: “Các ngươi đi nhanh, bọn chúng không giữ nổi ta”, muốn để vây cánh của hắn tháo chạy, lại soạt soạt soạt chém mấy đao ép mấy người Đỗ bá bá, Phương bá bá của ngươi ra, hắn là đại kiêu đất bắc, khi nổi điên lên thì cực kỳ hung hăng, nhưng ta vừa hay ở đó, hắn chạy không thoát nổi......ta chặn đứng hắn, đổi hai chiêu với hắn, sau đó một chưởng Phiên Thiên Ấn đánh lên đầu hắn, bè đảng của hắn vẫn còn chưa chạy xa nữa, đã nhìn thấy hắn ngã xuống......đây, lần này chúng ta còn bắt về mấy tên......

Ninh Kỵ và Ninh Hà năm tuổi bèn nghe tới hai mắt sáng long lanh, khâm phục không thôi, sau đó Ninh Nghị lại nói với bọn nhỏ những điều mắt thấy tai nghe trên địa bàn Điền Hổ đất bắc, chuyện tỷ võ của Lâm Ác Thiền và Sử Tiến:

- Hòa thượng béo đó không dám tới, nếu không sẽ cho hắn đẹp mặt.

Vân vân.

Văn Văn tám tuổi người cũng như tên, thích văn không thích võ, là một cô bé nhỏ điềm đạm thích nghe kể chuyện, cô bé được Vân Trúc dốc lòng dạy bảo, từ nhỏ đã cảm thấy phụ thân chính là cái người tài hoa cao nhất thiên hạ đó, không cần Ninh Nghị tung tin đồn tẩy não nữa. Ngoài ra Ninh Kha năm tuổi tính cách nhiệt tình, hai tỷ muội Ninh Sương Ninh Ngưng mới ba tuổi, phần lớn đều là gần gũi hai ngày đã trở nên thân thiết với Ninh Nghị.

Đến hôm nay Ninh Nghị tới Tập Sơn lộ mặt, trong đám hài tử người có thể hiểu được truy nguyên và cũng có chút hứng thú với nó chính là Ninh Hi, đám đông một đường đồng hành, đợi sau khi họp xong, bèn dạo quanh ngõ hẻm của Tập Sơn. Giữa chợ không xa đó đang có vẻ náo nhiệt, một nhóm thương nhân chặn ở chỗ trước đây từng là huyện nha của Tập Sơn, tâm trạng kích động, Ninh Nghị bèn dẫn hài tử đến quán trà gần đó xem náo nhiệt, là gần đây thiết pháo của Tập Sơn lại tuyên bố tăng giá, dẫn đến đám đông đều tới dò hỏi.

Nhân viên chính vụ của Hắc Kỳ đang giải thích.

Bình Luận (0)
Comment