Chương 1145: Kẻ cuồng xây dựng– Thạch Lỗi, Thần Bảng Bài Danh
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
“Tin nóng hổi đây!”
“Chỉ các đại nhân vật của thành Bạch Phù mới được sinh sống trên các hoa viên này.”
“Thật sao?”
“Ta vừa nghe tin, chỉ những ai là Thần Nguyên Cảnh trở lên mới được phép mua các hoa viên này.”
Người tu hành tại thành Bạch Phù bàn tán xôn xao.
Tin tức lan truyền không ngớt.
Càng ngày càng nhiều Thần Nguyên Cảnh, đại năng Phá Hư Cảnh phi hành về phía phủ Thành Chủ, mua các hoa viên đó, miễn cho bị người khác giành mất phần.
Giữa không trung, Thạch Lỗi nhìn hoa viên và núi đá Tu Di mà Diệp Phong kiến tạo, chỉ biết giơ lên ngón cái.
“Mặc dù mình có bút Mã Lương, song vẫn kém xa chưởng môn.” Thạch Lỗi thở dài.
“Không khoa trương như ngươi nghĩ đâu.” Diệp Phong bất thình lình xuất hiện ngay bên cạnh Thạch Lỗi, vỗ vai đối phương, suýt chút nữa khiến Thạch Lỗi sợ mất hồn.
“Chưởng môn sư thúc, sao ngài lại tới đây?” Thạch Lỗi ổn định cơ thể rồi ướm hỏi.
“Nâng cấp bút Mã Lương cho ngươi.” Diệp Phong nói.
Hắn lấy bút Mã Lương cùng một giọt máu của Thạch Lỗi, đồng thời dùng hơn trăm khối linh thạch cực phẩm và căn nguyên kết tinh của chiến binh Thiên Tộc, ném toàn bộ vào lò rèn.
Trong quá trình luyện chế, Diệp Phong còn truyền vào một trăm đạo Thiên Mệnh Chi Lực.
Kể từ khi nâng cấp thành linh bảo siêu đẳng hai sao, tốc độ luyện khí của lò rèn trở nên nhanh hơn nhiều.
Nửa canh giờ sau, một cây bút Mã Lương màu vàng hoàn toàn mới xuất hiện giữa không trung.
Ngay khoảnh khắc ấy, vì thần hồn tương liên với bút Mã Lương nên Thạch Lỗi tức khắc phát hiện món linh bảo này đã được nâng cấp thành linh bảo siêu đẳng.
“Có bột mới gột nên hồ.” Diệp Phong nói, “Với bút Mã Lương như này, tốc độ kiến tạo sẽ nhanh hơn rất nhiều. Ngươi tiếp tục công cuộc kiến tạo đầy vĩ đại của mình đi!”
“Tuân mệnh!” Thạch Lỗi cảm động không thôi, ý chí hừng hực.
Sau khi rời khỏi thành Bạch Phù, Diệp Phong quay về Phiêu Miểu Phong.
“Phi Phi, thử Thần Bảng Lực Lượng xem sao.”
Diệp Phong cũng muốn biết khả năng của Hồ Phi Phi sau khi phong Thánh.
“Vâng.”
Hồ Phi Phi vác Hỗn Nguyên Côn, tiến lên phía trên bia thần, nện mạnh vào nó.
[Hạng 25000: Hồ Phi Phi – Phiêu Miểu Tông, Thần Châu]
“Mới có hạng 25000 thôi à? Ngươi không ăn cơm sao?” Diệp Phong cạn lời, cảm thấy Hồ Phi Phi không nghiêm túc.
“Hừ!” Hồ Phi Phi hừ lạnh, nhoáng cái đã tiến vào trạng thái chiến đấu cấp một, lại nện vào bia thần.
Lần này, nàng xếp hạng 10000.
“Còn chưa được.” Diệp Phong nói.
“A!” Hồ Phi Phi nổi giận gầm lên, tiến vào hình thái chiến đấu cấp hai, toàn lực nện vào bia thần.
Lần này, nàng xếp hạng 5000!
“Ồ! Mới tiến vào hình thái chiến đấu cấp hai đã đạt tới cảnh giới Hiển Thánh, không tồi.” Cuối cùng Diệp Phong cũng tỏ vẻ hài lòng.
“Được rồi.” Diệp Phong truyền âm, triệu hồi Hồ Phi Phi.
Nửa canh giờ sau, Diệp Phong bắt đầu bế quan, dựa vào đại kiếp nạn phong Thánh của Hồ Phi Phi mà tính môn Thần Thông tuyệt thế - Giáng Thiên Kiếp.
Trong vũ trụ, các thế lực bí ẩn bị cái tên mới xuất hiện trên Thần Bảng Lực Lượng hấp dẫn sự chú ý.
“Hồ Phi Phi, hạng 5000!”
“Nom có vẻ là nữ, còn tới từ Phiêu Miểu Tông của Diệp Phong. Chẳng nhẽ nàng là đạo lữ của hắn?”
“Có khi lại thế thật!”
Mọi người nhìn Thần Bảng Lực Lượng, bàn tán sôi nổi.
Khắp đại lục Thần Châu, không ít người phát hiện ra thứ hạng mới của Hồ Phi Phi.
“Mới đột phá Nhập Thánh đã phát huy được uy lực của Hiển Thánh, Thánh Phi cường đại quá rồi.”
“Đối với đại lục Thần Châu, Thánh Phi cường đại chỉ có lợi chứ không có hại, ngạc nhiên làm gì, phải vui mừng mới đúng.”
Người từ các thế lực lớn đều choáng váng trước tin tức này.
Bọn họ kinh ngạc trước thực lực của Hồ Phi Phi.
Đối với bọn họ mà nói, Phiêu Miểu Tông, song Thánh trong tông môn, ắt cường thế quật khởi.
Tại Thánh địa Thiên Diệu.
“Chiến lực Hiển Thánh........ Dựa vào cái gì! Dựa vào cái gì mà môn đồ của Phiêu Miểu Tông đều cường thế quật khởi, chẳng lẽ chỉ vì Diệp Phong là thiên mệnh chi tử sao? Âm Như Dung ta đây, không phục!” Nhìn vết thương do Thiên Đạo gây ra trong lòng bàn tay, Âm Như Dung căm hận không thôi, chỉ muốn đập tan Lôi Đình Điện.
Sáo kim, món Thánh Binh của nàng đã bị đoạt, nên không thể chữa khỏi vết thương do Thiên Đạo gây ra.
Mà Lôi Đình Điện lại bị Diệp Phong khống chế, dù nàng chữa khỏi vết thương này, cũng không đời nào nhờ vào Lôi Đình Điện mà thành Thánh.
Đối với nàng mà nói, chuyện này quá mất mặt.
“Nên làm sao bây giờ?”
Âm Như Dung nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng chú ý tới đại điện Lôi Trì ở núi Huyền Không.
Ánh mắt của nàng dần trở nên thâm độc.
Âm Như Dung thừa nhận bản thân có ý định phản bội.
Vô số ý nghĩ đáng sợ xẹt qua đầy nàng, khiến ánh mắt càng trở nên lạnh lùng tàn nhẫn.
“Không có Thánh Binh, vết thương do Thiên Đạo gây ra của mình không hồi phục được.”
“Đương nhiên, mình chờ lão Thánh Chủ cùng mấy vị kia quay về cũng được. Với thực lực của họ, ắt hẳn xóa bỏ vết thương này là không thành vấn đề.”
“Song lão Thánh Chủ cùng mấy vị kia đều đã ra ngoài mấy ngàn năm, mình không thể nào chờ đợi mấy ngàn năm được.”
“Cho nên để xử lý vết thương do Thiên Đạo gây ra này, chỉ còn một cách duy nhất, đó chính là........ phản bội đại lục Thần Châu, gia nhập Thiên Tộc.”
“Bọn họ kiểm soát đại điện Lôi Trì, nếu mình tiến vào đại điện Lôi Trì, ắt sẽ được độ kiếp thành Thánh.”
Ánh mắt của Âm Như Dung lạnh tanh.
Sau khi ngẫm nghĩ một hồi, nàng đưa ra quyết định: Phản bội!
“Đại lục Thần Châu ngay cả Thánh Đô cũng không có, mà Thiên Tộc lại có thể đánh bại Thánh Tôn Thiên Đạo, ngay cả kẻ ngốc cũng biết nên đứng về phía nào.”
“Nhưng vấn đề trước mắt là làm sao tìm ra được những người đứng đầu của Thiên Tộc, chẳng hạn như nữ hoàng Thiên Mệnh cùng mấy vị kia?” Âm Như Dung cảm thấy trắc trở.
“Phải rồi!”
“Mình có thể vào hải vực tìm kiếm. Nghe nói đám chuyển sinh giả của Thiên Tộc còn sống sót đều tới hải vực lánh nạn. Nếu gặp mặt bọn chúng, cứ để chúng đưa tin là được.”
“Tìm được nữ hoàng Thiên Mệnh, mọi chuyện đều dễ nói.”
Âm Như Dung quyết định.
Chỉ tốn chút thời gian, nàng đã tạo ra một chiếc la bàn Xích Nguyệt. Nàng xé rách hư không, tiến vào sâu trong hải vực.
Chẳng mấy chốc, Âm Như Dung đã tìm ra chuyển sinh giả của Thiên Tộc.