Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1321 - Chương 1321 - Đến Thiên Hà Thần Tông Làm Khách

Chương 1321 - Đến Thiên Hà Thần tông làm khách
Chương 1321 - Đến Thiên Hà Thần tông làm khách

Chương 1321: Đến Thiên Hà Thần tông làm khách

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Trên cao, gió to rít gào.

Kiếm Trần nhìn hư không không người, mày kiếm hơi nhíu, khẽ xoa mi tâm, nói thầm:

"Là di chứng sau khi đại chiến với Nguyên Kinh sao?"

"Nếu không thì sao ta lại có ảo giác như vậy?"

"Dù sao, lão tổ tông cũng từng nói, trên đời này không thể nào có người sở hữu Âm Dương chi lực thuần khiết, nếu chỉ xét độ tinh khiết của Âm Dương chi lực, thì ta đã xem như hàng đầu rồi."

"Ừm, chắc là ảo giác rồi."

Kiếm Trần nói xong, ngự kiếm bay đi.

Theo ý hắn ta, chắc hình ảnh mình vừa mới nhìn thấy chỉ là ảo giác.

Trong ba ngàn thế giới, không thể nào có Âm Dương chi lực của ai đạt tới viên mãn, bởi vì, tu hành pháp của Âm Dương chi lực trong ba ngàn thế giới bị thiếu hụt, độ tinh khiết có thể đạt tới chín mươi chín phần trăm trở lên là tốt lắm rồi.

Còn sót lại một phần trăm cuối cùng, không thể nào thành công được.

Cũng là vì Âm Dương chi lực không thể đạt được viên mãn, nên Kiếm Trần bị buộc từ bỏ con đường tu hành này, đi theo con đường lĩnh vực Kiếm Đạo, chỉ có như vậy, hắn ta mới có thể tấn chức Chí Thánh.

...

Vài tỷ dặm ngoài kia.

Chân Diệp Phong giẫm phi kiếm, phi hành song song với Sở Thiên Hà, nhìn cụm đồi núi liên miên cách đó không xa, biết đã đến Thiên Hà Thần tông rồi.

"Kiếm Trần... thật thú vị!"

Diệp Phong nhớ tới lần chạm mặt trước đó, khóe miệng khẽ nhếch, xác định Âm Dương chi lực trên người Kiếm Trần bị tàn khuyết, khó lòng sánh với sự thuần túy của Thái Dương tiên tôn và Thái Âm tiên tôn.

Có lẽ, là do tu hành pháp trong ba ngàn thế giới bị thiếu hụt.

Mà bởi vì sự khiếm khuyết đó nên Kiếm Trần không thể dùng Âm Dương chi lực chứng đạo, bước vào cảnh giới Chí Thánh.

"Diệp huynh, đến Thiên Hà Thần tông rồi!"

Lúc này, Sở Thiên Hà chỉ vào mảng thần sơn thần thủy liên miên không dứt bên dưới, mặt mày kích động, trong lòng toàn là cảm khái khi về nhà.

"Cuối cùng cũng về rồi."

“Đúng đó, nhớ nơi này quá!"

Văn Tuyết và Văn Nguyệt cầm tay Sở Thiên Hà, trên khuôn mặt là nụ cười hạnh phúc.

Lúc quyết định đi tấn công Minh Vương Oa, bọn họ đã liệu rằng mình khó lòng sống sót quay về, hiện giờ, bọn họ không chỉ quay lại, mà còn báo được thù, trong lòng không khỏi trào dâng cảm giác sống sót sau tai nạn.

Diệp Phong nhìn xuống.

Thiên Hà Thần tông nằm trong trung tâm của một sơn mạch siêu to, phong cảnh tuyệt đẹp, trong núi có một dòng thiên hà khổng lồ uyển chuyển uốn lượn, bởi vậy được gọi là Thiên Hà Thần tông.

"Thiên Hà Thần tông thật là huy hoàng!"

Diệp Phong quan sát một lát, phát hiện Thiên Hà Thần tông kéo dài hơn vạn dặm, trong phạm vi của nó có vô số cung điện, dược viên, linh trì, linh thú to lớn, phồn hoa tột đỉnh.

"Trăm vạn môn đồ, gần vạn Thiên Đế, mấy trăm Chuẩn Thánh, mười lăm vị Thánh cảnh, thật không hổ là thế lực nổi danh của Đông Châu."

Diệp Phong chậm rãi nói.

Thiên Hà Thần tông nội tình thâm hậu.

Dưới sự dẫn dắt của Sở Thiên Hà, chỉ mình Thiên Hà Thần tông thôi là đủ quét ngang Thần Châu, Thiên Đạo không ra tay, bọn họ gần như vô địch.

Chuyện này cũng chứng minh cho một chuyện.

Thần Châu quá yếu!

"Hô hô, Thiên Hà Thần tông chúng ta có thể phát triển đến nước này, ít nhiều cũng nhờ vào sự cố gắng của nhiều thế hệ cường giả, mà ta, thật ra chỉ là người kế thừa thành quả của bọn họ mà thôi."

Sở Thiên Hà cực kỳ khiêm tốn.

Diệp Phong gật đầu, nói: "Tông môn cũng phải tích lũy trong nhiều thế hệ, chỉ có trải qua nỗ lực của vô số thế hệ, tông môn mới có thể hậu tích bạc phát, vỗ cánh bay cao."

Vù!

Mọi người rơi xuống trung tâm của Thiên Hà Thần tông.

Nơi đây là một tòa thần sơn, đỉnh núi chính cao chừng vạn trượng, cả ngọn núi dài mấy trăm dặm, mọc đầy các loại linh dược, mùi hương nồng nàn, linh tuyền đổ từ trên cao xuống, tiên hạc bay lượn, đẹp không sao tả xiết.

"Đây là chủ phong Thiên Hà, thường ngày ta ngụ ở này."

Sở Thiên Hà chỉ vào cụm kiến trúc trên đỉnh núi, đẩy cửa ra, ánh vào rèm mắt là một đám thị nữ trẻ trung xinh đẹp, người mặc cung trang, lộ ra một mảng da thịt trắng như tuyết.

"Bái kiến tông chủ!"

Hơn mười vị thị nữ này vội vàng hành lễ vạn phúc.

"Sở lão đệ, ngươi cũng biết hưởng thụ quá." Diệp Phong nhìn đám thị nữ trẻ trung xinh đẹp này, phát hiện các nàng rất có tiên khí, tu vi cũng nằm ở Thần Nguyên cảnh trở lên.

Người thị nữ đầu lĩnh, đã là Chuẩn Thánh.

"Khụ khụ!" Sở Thiên Hà ho khan một tiếng, nhìn thấy ánh mắt tàn nhẫn của Văn Tuyết và Văn Nguyệt bên cạnh mình, không dám nói lời nào.

Sau khi hắn ta quen thân với Diệp Phong, bèn tự xưng là lão đệ.

Cho nên, tuy Diệp Phong biết rõ tuổi của mình nhỏ hơn Sở Thiên Hà mấy ngàn tuổi, vẫn gọi đối phương là "Sở lão đệ", thật là làm người ta đỏ mặt.

"Tông chủ phu nhân cũng về rồi."

Lúc này, vị thị nữ Chuẩn Thánh kia là người đầu tiên đón chào, cúi người thi lễ với hai nàng Văn Tuyết và Văn Nguyệt.

Văn Tuyết và Văn Nguyệt vừa nghe xưng hô "tông chủ phu nhân" này, mặt ngoài thẹn thùng, xấu hổ, nhưng trong lòng lại hết sức ngọt ngào, cảm thấy rất là hài lòng với những thị nữ này.

"Nói năng ngọt ngào quá!" Diệp Phong nhìn vị đứng đầu trong đám thị nữ này, thầm nghĩ.

Chỉ một câu nói đã hóa giải nỗi bối rối của Sở Thiên Hà, EQ của vị thị nữ này rất cao, khó trách có thể thành đầu lĩnh của đám thị nữ này.

"Bích Trúc, vị này là Diệp huynh, thực lực vượt xa bản tông chủ, ngươi hãy chiêu đãi thay ta!"

Sở Thiên Hà chỉ chỉ Diệp Phong, dặn dò thị nữ đầu lĩnh.

"Vâng, tông chủ."

Bích Trúc gật đầu, nhìn về phía Diệp Phong, chỉ thấy hắn mặt mày như ngọc, tuấn dật phi phàm, tự mang khí chất độc đáo, còn đẹp hơn cả Sở Thiên Hà, khuôn mặt không khỏi ửng hồng.

Nửa khắc đồng hồ sau.

Diệp Phong, Hồ Phi Phi, Thiên Đạo Linh Hầu đi sau lưng Bích Trúc, đi tới một tiểu viện độc lập.

"Diệp tiền bối, nơi đây là nơi tạm trú của ngài."

Bích Trúc đẩy cửa ra, ngoái đầu nhìn Diệp Phong, cười nói.

"Làm phiền rồi." Diệp Phong vào trong tiểu viện, phát hiện nơi đây trang trí nhã nhặn lịch sự, cực kỳ hài lòng, tiện đà đuổi Bích Trúc đi.

Bình Luận (0)
Comment