Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1323 - Chương 1323 - Niềm Vui Ngoài Ý Muốn

Chương 1323 - Niềm vui ngoài ý muốn
Chương 1323 - Niềm vui ngoài ý muốn

Chương 1323: Niềm vui ngoài ý muốn

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Hạo Nhiên Thánh Tông.

Nơi này bày đầy linh kiếm, tỏa ra đủ loại kiếm ý, là thánh địa Kiếm đạo chân chính, bất cứ một người tu hành nào tới đây cũng sẽ bị những kiếm ý này ảnh hưởng, giúp lĩnh ngộ về Kiếm đạo tiến bộ.

Trong một cung điện.

Kiếm Trần ngồi khoanh chân trong Kiếm Đạo Thánh Vực, cảm ngộ kiếm ý mênh mông vô tận, lòng có cảm ngộ.

“Không hổ là Kiếm Đạo Thánh Vực lão tổ tông để lại!”

“Chỉ ngồi đây cảm ngộ nửa ngày, tu vi của ta lại có tiến bộ, về lâu về dài, Kiếm Đạo Lĩnh Vực đột phá Cửu Chuyển không phải việc gì khó.”

Kiếm Trần nói nhỏ.

Hắn ta có thiên tư tuyệt đỉnh, lại có cường giả tuyệt đỉnh chỉ dạy, vô số tài nguyên chất đống dùng mãi không hết, mới gần một trăm tuổi đã là Thiên Thánh cảnh, thực lực cực mạnh.

Nhưng Kiếm Trần cảm thấy vẫn chưa đủ.

Mục đích của hắn ta là đột phá Chí Thánh trước ba trăm tuổi!

“Trần Nhi!”

Một giọng nói già nua uy nghiêm vang lên.

Kiếm Trần mở mắt, nhìn vào bóng tối hun hút sâu thẳm, trong mắt phản chiếu vô số tử sắc kiếm ảnh, vẻ mặt đầy cuồng nhiệt và tôn kính.

“Bái kiến Lão tổ tông!”

Kiếm Trần vội vàng hành lễ.

“Trong Cường Giả Táng Địa có một viên Âm Dương Châu được nuôi dưỡng hoàn mỹ, có thể lấy về.”

Giọng của Kiếm Thần vang lên.

“Tốt quá rồi!” Kiếm Trần hít sâu một hơi: “Nếu như vậy, qua hai mươi năm nữa, con sẽ sắp xếp cho kiếm thị dưới trướng đi vào, thay con lấy Âm Dương Châu ra.”

“Sao có thể để con mất công chờ đợi hai mươi năm? Cường Giả Táng Địa mở cửa sớm là được.”

Kiếm Thần nói với giọng điệu bình tĩnh.

Nhưng, lời này cũng rất bá đạo.

Nếu là người khác, căn bản không có cách nào khiến cho Cường Giả Táng Địa mở ra trước thời hạn, chỉ có Kiếm Thần mới làm được.

“Vâng!” Kiếm Trần mừng rỡ.

Âm Dương Châu cực kỳ quan trọng đối với Kiếm Trần.

Âm Dương Chi Lực của hắn ta không thuần túy, phải luyện hóa Âm Dương Châu chất lượng hoàn mỹ mới có thể viên mãn.

“Kiếm Trần!”

Lúc này, ngoài đại điện chợt vang lên một giọng nói quên thuộc.

Kiếm Trần rời khỏi nơi này, đi vào không trung, thấy Nguyên Kinh đang chắp hai tay sau lưng, nhíu mày hỏi: “Ngươi tới đây làm gì?”

“Phụ hoàng ta tính được Cường Giả Táng Địa có lượng lớn khí vận hoàng triều sinh ra, nhưng mười năm nữa sẽ tiêu tán, cho nên phái ta tới tìm ngươi, thương lượng chuyện Cường Giả Táng Địa mở cửa trước thời hạn.”

Nguyên Kinh nói rõ mục đích đến đây.

Kiếm Trần nở nụ cười: “Thì ra là chuyện này, ban nãy Lão tổ tông truyền âm bảo ta mở cửa Cường Giả Thánh Địa trước thời hạn.

“Thật chứ?” Nguyên Kinh trợn tròn mắt.

“Còn có thể là giả sao?” Kiếm Y áo trắng tung bay, dung mạo tuấn dật, nói năng nhã nhặn: “Nhưng mà, ta cần Âm Dương Châu trong Táng Địa, ngươi sẽ không phái người đoạt vật này với ta chứ?”

“Ta còn lo lắng ngươi sẽ phái người đoạt khí vận hoàng triều với ta đấy!” Nguyên Kinh hừ một tiếng, sau đó nở nụ cười: “Nếu mỗi người đã có một mục đích khác nhau, vậy thì lần này không tranh giành nữa.”

“Được!” Kiếm Trần gật đầu.

Hôm đó, một tin tức nặng ký truyền ra.

Ba ngày sau, Cường Giả Táng Địa sẽ mở cửa trước thời hạn, tin này vừa lan ra, toàn bộ tu hành giới tại Đông Châu tức khắc sôi trào.

“Táng Địa mở cửa sớm?”

“Vì sao lại thế?”

Mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

“Mở cửa sớm không phải chuyện tốt sao? Đám hậu bối chúng ta lại có thể đi vào rèn luyện.”

“Cũng đúng!”

Mặc dù kinh ngạc và khó hiểu, nhưng phần lớn mọi người đều rất chờ mong, lập tức lựa chọn các đệ tử trẻ tuổi thích hợp trong tông môn mình, sắp xếp cho bọn họ đi tới Táng Địa.

Thiên Hà Thần Tông.

Diệp Phong đang uống trà với Sở Thiên Hà, nghe tin tức Bích Trúc truyền tới, ngạc nhiên đến độ phun cả ngụm trà trong miệng.

“Cường Giả Táng Địa mở cửa trước thời hạn?”

Diệp Phong kinh ngạc nhìn Sở Thiên Hà, vỗ mạnh vào vai hắn ta, nói:

“May mà ngươi bảo ta chờ thêm một ngày, nếu không ta đã để lỡ mất cơ hội lần này, Sở lão đệ, ngươi đúng là phúc tinh của ta!”

“Ha ha! Đây là Diệp huynh hồng phúc tề thiên, không liên quan gì đến ta.” Sở Thiên Hà gãi đầu.

Hắn ta cảm thấy việc này hoàn toàn là do Diệp Phong may mắn, đến đúng lúc Cường Giả Táng Địa mở cửa sớm.

Nhưng mà, Sở Thiên Hà cũng rất tò mò.

Cường Giả Táng Địa cố định trăm năm mở cửa một lần, vì sao lại mở cửa trước thời hạn? Trong chuyện này, rốt cuộc có bí mật gì?

“Ta thật là may mắn!”

Diệp Phong mừng thầm.

Hắn cũng cảm thấy việc Cường Giả Táng Địa mở cửa sớm có hơi kỳ quặc, nhưng đối với hắn thì đây lại là một chuyện tốt.

“Sở lão đệ, tu vi của chúng ta quá cao, không thể tiến vào Cường Giả Táng Địa, cho nên, bình thường toàn là sắp xếp cho đệ tử trong tông môn đi tới đó phải không?” Diệp Phong nhìn về phía Sở Thiên Hà.

Sở Thiên Hà lập tức giải thích:

“Đúng, bình thường mỗi thánh địa đều có mười mấy suất, Lão tổ tông Thiên Hà Thần Tông chúng ta từng tham gia xây dựng Cường Giả Táng Địa, cho nên có thêm năm suất.”

“Còn Nguyên Vũ Thần Quốc, Hạo Nhiên Thánh Tông thì có hơn trăm suất lận, chiếm số đông.”

“Diệp huynh, có muốn ta phái người giúp huynh hay không?”

Diệp Phong yên lặng một lúc, nhìn về phía Thiên Đạo Linh Hầu đang khoanh chân ngồi dưới đất tập trung khổ tu ngay bên cạnh, nói: “Hắn mới Tứ Chuyển Chuẩn Thánh, không phải thỏa mãn điều kiện vào cửa rồi sao?”

Sở Thiên Hà vỗ đầu một cái: “Đúng rồi!”

“Nếu vậy, Tiểu Hầu, ngươi tới Cường Giả Táng Địa lấy hài cốt Bá Hoàng giúp ta.” Diệp Phong giao việc.

“Được ạ!” Thiên Đạo Linh Hầu gật đầu.

Hắn ta không sợ trời không sợ đất, sợ gì Táng Địa.

“Nhưng mà, trước khi vào Táng Địa, ta phải giúp ngươi tăng cường thực lực cái đã, kẻo vì thực lực không đủ mà gây ra sai lầm.”

Diệp Phong lẩm bẩm một câu.

Thực lực của Thiên Đạo Linh Hầu không tệ, nhưng cũng chỉ có thể tính là trung bình trong những người cùng cấp, lỡ như không may bị cường giả trẻ tuổi các thế lực khác bao vây tấn công thì không tốt lắm.

“Diệp huynh, chỉ còn ba ngày, thực lực của Tiểu Hầu có thể tăng lên bao nhiêu chứ?”

Sở Thiên Hà nghi hoặc.

Diệp Phong cười thần bí, nói: “Ba ngày rất dài, vậy là đủ rối, tiếp theo, ta muốn bế quan cùng với Tiểu Hầu, không có việc gì thì tuyệt đối đừng tới quấy rầy chúng ta.”

“Được.” Sở Thiên Hà gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment