Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1324 - Chương 1324 - Luyện Thần Binh, Kiếm Thiên Đạo

Chương 1324 - Luyện Thần Binh, kiếm Thiên Đạo
Chương 1324 - Luyện Thần Binh, kiếm Thiên Đạo

Chương 1324: Luyện Thần Binh, kiếm Thiên Đạo

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Trong tiểu viện cho khách.

Diệp Phong bố trí cấm chế dày đặc, mở ra trận pháp thời gian bên trong, khiến thời gian ở đây nhanh hơn bên ngoài gấp trăm lần, bên ngoài mới có ba ngày, nhưng bên trong đã qua tầm một năm.

Chừng ấy thời gian đủ để nâng cao thực lực cho Thiên Đạo Linh Hầu.

Diệp Phong còn bố trí trận pháp tu di.

Từ bên ngoài nhìn vào, tiểu viện chỉ rộng vài chục trượng, nhưng bên trong lại rộng lớn hàng trăm dặm, đủ cho Thiên Đạo Linh Hầu tu hành và thi triển thần thông trong tiểu viện.

“Ầy, chán chết đi được!”

Hồ Phi Phi vắt chân ngồi trên ghế, vác Hỗn Nguyên Côn nhìn lên trời, vẻ mặt như muốn nói cuộc sống này không còn gì đáng để lưu luyến.

Diệp Phong không để ý tới nàng.

Trên mặt đất.

Thiên Đạo Linh Hầu đứng thẳng, nhìn về phía Diệp Phong, chờ đợi ba trăm ngày tu hành đặc thù tiếp theo.

“Tiểu Hầu, ngươi có một ưu thế trời cho.”

“Đó chính là, tấm thân bất tử!”

“Nhưng, thân thể bất tử của ngươi lại có chỗ thiếu hút, đó chính là mỗi một lần bỏ mạng, tu vi của ngươi sẽ tụt xuống một chút.”

“Phương pháp hô hấp mà ta giao cho ngươi lúc trước có thể nhanh chóng hổ sung hao tổn sao khi chết, nhưng vẫn không đủ.”

“Từ giờ trở đi, ta sẽ sáng tạo riêng một bộ hô hấp pháp phù hợp với ngươi, có thể bổ sung hao tổn ngay trong nháy mắt.”

Nói đến đây, Diệp Phong vươn tay, ấn lên đầu Thiên Đạo Linh Hầu, bắt đầu phân tích các phương diện của hắn ta, như vậy mới có thể cho ra hô hấp pháp thích hợp với hắn ta nhất.

“Có rồi!”

Một canh giờ sau, Diệp Phong thu tay về.

Bản chất thân thể của Thiên Đạo Linh Hầu là một con khí, có vài chỗ khác biệt, nhưng vẫn có thể tu luyện công pháp của Nhân tộc.

Diệp Phong kết hợp với phân tích của mình, bắt đầu thôi diễn.

Nửa ngày sau.

Diệp Phong viết một bài kinh văn vàng óng chỉ có ba mươi sáu chữ giữa không trung, biến nó thành lạc ấn, nhập vào thân thể Thiên Đạo Linh Hầu, khiến hơi thở của Thiên Đạo Linh Hầu ngắt quãng.

“Ta cảm giác thân thể của mình đang biến hóa!” Thiên Đạo Linh Hầu trừng to mắt.

Tứ chi, khí hải, thức hải của hắn ta đều xuất hiện vòng xoáy kỳ dị, có thể tự động xoay tròn, thu nạp sức mạnh từ bên ngoài.

“Đây là Lục Tương Hô Hấp Pháp!”

Dừng một chút, Diệp Phong tiếp tục giảng giải:

“Trong cơ thể của ngươi xuất hiện sáu vòng xoáy, chỉ cần dùng sức hô hấp, có thể lập tức tăng tốc tốc độ hấp thu thiên địa nguyên khí, cao nhất có thể lên tới gấp vạn lần. Trong tình huống bình thường, một nhịp thở là đủ để khỏa lấp tất cả hao tổn sau khi bỏ mạng.”

“Thần kỳ như vậy?” Thiên Đạo Linh Hầu rất kinh ngạc.

“Không tin thì ngươi có thể thử xem.” Diệp Phong nói.

“Ầm ầm!”

Thiên Đạo Linh Hầu là kẻ hung hãn, lập tức tự bạo.

Một khắc sau.

Thân thể Thiên Đạo Linh Hầu ngưng tụ lại, nhưng tu vi lại giảm đi, vội vàng sự dụng Lục Tương Hô Hấp Pháp, trong nháy mắt đã hấp thu một lượng lớn thiên địa linh khí, tu vi tức khắc khôi phục.

“Quá tốt rồi!”

Thiên Đạo Linh Hầu rất vui vẻ.

Có Lục Tương Hô Hấp Pháp, cuối cùng hắn ta cũng không cần lo lắng về tác dụng phụ sau khi bỏ mạng nữa, có thể giết địch thông qua cách tự bạo hết lần này đến lần khác.

Dưới Thánh cảnh, có thể nói là không ai làm lại.

“Chỉ có hô hấp pháp thì còn chưa đủ.”

Diệp Phong lấy ra một khối thiên thạch nặng như núi, cực kỳ nặng, đạt tới trăm triệu tấn, là vật liệu luyện khí thượng hạng.

“Ngươi còn cần một món binh khí thuận tay nữa, ví dụ như một thanh trường côn vừa nặng vừa cứng.

Diệp Phong chỉ vào Hỗn Nguyên Côn Hồ Phi Phi đang vác: “Tiểu Hầu, ngươi cảm thấy binh khí như vậy có được không?”

Trong mắt hắn, tất cả khỉ đều thích côn.

“Khó dùng, ta thích dùng kiếm hơn!” Thiên Đạo Linh Hầu lắc đầu liên tục, lấy thanh phi kiếm cấp bậc Tứ Tinh Siêu Việt Linh Bảo mà Diệp Phong cho hắn ta ra: “ta cảm thấy cái này dùng được mà.”

“Ngươi thích dùng kiếm?” Diệp Phong ngơ ngác, vẻ mặt như thế này: o((⊙﹏⊙))o.

Ôi trời!

Khỉ không dùng côn mà dùng kiếm?

Ngươi không phải Tôn Đại Thánh sao?

Trong lòng Diệp Phong kêu ca điên cuồng.

Cho tới hôm nay, hắn mới biết binh khí mà Thiên Đạo Linh Hầu thích nhất là kiếm!

“Vậy có cần ta tế luyện thanh kiếm này thêm lần nữa, cho nó nặng hơn chút không?” Diệp Phong hỏi.

“Tại sao lại phải trở nên nặng hơn?” Thiên Đạo Linh Hầu gãi đầu.

“Nặng hơn, uy lực cũng lớn hơn!” Diệp Phong trầm ngâm một lát: “Đương nhiên, độ sắc bén cũng tăng lên, hoặc là, ta luyện chế cho ngươi một thanh linh kiếm bản mệnh.”

“Đều nghe đại ca.” Thiên Đạo Linh Hầu gật đầu.

Sau khi xác định Tiểu Hầu thích dùng kiếm, Diệp Phong bỏ ra chút thời gian mới hoàn toàn tiếp nhận được sự thật này, sau đó bắt đầu luyện kiếm.

Đầu tiên là đun chảy.

Diệp Phong lấy một ngọn lửa đốt cháy khối thiên thạch trăm triệu tấn kia, mở ra ba loại Lĩnh Vực: Lực Lượng, Thiên Địa, Kiếm Đạo, lại lấy năng lượng được cung cấp bới Thiên Đạo Chi Tâm, tiến hành luyện hóa theo hình thức nén.

Sau mười ngày.

Một khối sắt tối màu chỉ lớn chừng bàn tay lư lửng trên lòng bàn tay Diệp Phong, là do khối thiên thạch trăm triệu tấn luyện ra, ẩn chứa ba loại lĩnh vực: Lực Lượng, Thiên Địa, Kiếm Đạo.

Trong cóc còn lạc ấn tinh hồn bản mệnh của Thiên Đạo Linh Hầu.

“Khỉ con, tiếp theo, chịu đựng một chút!”

Diệp Phong luyện khối sắt thành phôi kiếm, bảo Thiên Đạo Linh Hầu nuốt xuống, để nó sinh sôi trong cơ thể hắn ta.

Trong quá trình này, Thiên Đạo Linh Hầu cảm giác bụng căng phồng đau nhức, toàn thân nóng như lửa thiêu, gương mặt như đeo mặt nạ đau đớn, miệng thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu thảm thiết.

“Chịu đựng một chút!” Diệp Phong cũng rất đau lòng.

Trong tiểu viện, một trăm ngày nhanh chóng trôi qua.

Bên ngoài mới chỉ một ngày.

Lúc này, Thiên Đạo Linh Hầu đã hoàn toàn hòa vào làm một với phôi kiếm trong bụng.

“Thiên Đạo Kiếm, ra đây!”

Thiên Đạo Linh Hầu hé miệng, phun ra một thanh kiếm thân rộng hai tấc, dài ba tấc, bề mặt khắc vô số đạo văn.

Đây là linh bảo bản mệnh của Thiên Đạo Linh Hầu, Thiên Đạo Kiếm.

Trong đó có Thiên Đạo Chi Lực, phù hợp với Thiên Đạo Linh Hầu một cách hoàn hảo, có thể trưởng thành theo sự trưởng thành của Thiên Đạo Linh Hầu.

“Ôi, đẹp quá!”

Thiên Đạo Linh Hầu dẫm lên thân Thiên Đạo Kiếm, dưới chân còn có đám mây bảy màu lơ lửng, hắn nhảy nhót trên đó, cực kỳ thích thanh kiếm này, không nỡ rời tay.

“Tiếp theo, ta sẽ truyền lĩnh vực Kiếm Đạo cho ngươi.” Diệp Phong vỗ vỗ cái đầu nhỏ của Thiên Đạo Linh Hầu.

“Được!” Thiên Đạo Linh Hầu nhẹ gật đầu, vươn tay, bắt lấy Thiên Đạo Kiếm, cảm ngộ kiếm ý theo hướng dẫn của Diệp Phong.

Thiên Đạo Linh Hầu chính là vật cộng sinh với Thiên Đạo, tự mang hào quang tu luyện.

Bình Luận (0)
Comment