Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nói đến đây, Tam Túc Kim Thiềm nhìn về phía đám người Diệp Phong.
“Nếu mục đích của các ngươi là khiêu chiến Hư Vô Thú đại nhân, lỡ may có thua cũng đừng ăn vạ ở đây. Ta không muốn về sau phải đào mộ cho các ngươi, phiền phức!”
Nghe vậy, toàn bộ mọi người đều rơi vào trầm mặc.
Thua là thua, còn chuyện ở lại ăn vạ ở Hư Vô Giới không phải là phong cách của bọn họ, thà rằng tới nơi khác lịch luyện còn hơn.
Chờ tới lúc chiến lực tăng lên hẵng quay lại cũng không muộn.
Kiều Giai Hi lắc lắc trang kiếm phổ không hoàn chỉnh trong tay, rồi nói: “Tam Túc Kim Thiềm tiền bối, chắc Vô Danh Kiếm Phổ tại đại lục Thần Châu không phải đều là Hư Vô tiền bối dùng xong rồi thuận tay ném ra ngoài đâu nhỉ?”
Mọi người nghe vậy đều lộ ra biểu tình khó tả.
Đây là vấn đề có mùi đấy!
Tam Túc Kim Thiềm hơi đỏ mặt: “Có lẽ vậy, sau khi đi đại tiện tại ao cát gần đây, Hư Vô Thú đại nhân liền lấy giấy vệ sinh lau, lau xong lại mở cánh cửa thông tới Tam Thiên Giới hoặc thế giới Tinh Không rồi ném vào, cho nên.....”
Nói đến đây, nó quả quyết ngậm miệng.
Chuyện về sau cũng chẳng cần phải nói, nó cảm thấy đám người Diệp Phong đoán ra được.
“Đúng là vậy!”
Đám người im lặng.
Nhưng bọn họ cũng rất thắc mắc, cánh cửa giữa Hư Vô Giới và thế giới Tinh Không nằm ở Bắc Đế Tinh, tại sao lại có những trang không hoàn chỉnh của kiếm phổ bay tới đại lục Thần Châu?
Chẳng lẽ một vài tu hành giả tại Bắc Đế Tinh phát hiện ra kiếm phổ, sau đó đưa tới Thần Châu?
Lúc mọi người ôm một bụng tò mò, Diệp Phong cất tiếng hỏi: “Đã từng có người nào tên là Bắc Hợp Đại Đế tới Hư Vô Giới chưa?”
Bắc Hợp Đại Đế đã từng đặt chân tới bắc cực của Bắc Đế Tinh, mà cánh cửa giữa Hư Vô Giới và thế giới Tinh Không lại nằm ngay tại Bắc Đế Tinh.
Vì vậy, Diệp Phong cho rằng, Bắc Hợp Đại Đế đã từng tới Hư Vô Giới, chưa biết chừng còn đã khiêu chiến với Hư Vô Thú.
Còn thắng hay thua thì không dễ nói.
Còn những tàn trang của Vô Danh Kiếm Phổ lưu lạc tới đại lục Thần Châu, có lẽ là do Bắc Hợp Đại Đế đưa tới.
“Bắc Hợp Đại Đế?”
Tam Túc Kim Thiềm gãi đầu: “Hình như từng có một người từng xưng là người Bắc Hợp, cảnh giới Chuẩn Thánh, rất lợi hại, chiến lực đạt tới Vương giả sáu sao.”
Lời của Tam Túc Kim Thiềm khiến mọi người chấn kinh.
Bắc Hợp Đại Đế vậy mà từng tới Hư Vô Giới!
Chỉ có điều......
Vương giả sáu sao? Cái quỷ gì vậy?
Mọi người ôm một bụng thắc mắc, vội hỏi Vương giả sáu sao nghĩa là gì.
Tam Túc Kim Thiềm giải thích: “Tên đầy đủ của Vương giả sáu sao là ‘Đồng Giai Chi Vương sáu sao’, nhìn khắp Tam Thiên Giới và thế giới Tinh Không, những tu hành giả có lực chiến cỡ này đều là đỉnh cấp trong cùng cảnh giới.”
Diệp Phong vội hỏi: “Phân cấp chiến lực sao? Cụ thể thế nào? Giải thích một chút được không?”
Tam Túc Kim Thiềm gật đầu, nói: “Đương nhiên là được.”
“Cấp bậc chiến lực là do Hư Vô Thú phân chia, tổng cộng có năm cấp độ lớn, gồm hạ đẳng, trung đẳng, thượng đẳng, đồng giai chi vương, đồng giai vô địch.”
“Những người có chiến lực hạ đẳng, nói thẳng ra là cấp chiến lực phổ biến nhất, chín phần các tu hành giả đều ở cấp độ này.”
“Những người này thường không có gì đặc biệt.”
“Chiến lực trung đẳng coi như là người có tài năng, chiếm khoảng chín phần trăm.
“Chiến lực thượng đằng, là thiên tài!”
“Những ai đạt tới cấp độ này, nhìn khắp thế giới, chắc chắn là thiên kiêu trong cùng cảnh giới.”
“Số người tu hành ở cấp độ này chiếm khoảng chín phần nghìn.”
“Một phần nghìn còn lại chính là đồng giai chi vương.”
“Những người này tuyệt đối là con cưng của trời.”
“Nhưng chiến lực trong đồng giai chi vương cũng phân chia cao thấp, thế nên Hư Vô Thú đại nhân chia nó kỹ hơn, thành chín tầng.”
“Một sao là thấp nhấp, chín sao là cao nhất.”
“Hư Vô Thú đại nhân là đồng giai chiến lực, là Vương giả chín sao đỉnh phong. Khi khiêu chiến với những người cùng cấp bậc, nếu ngươi thắng, có nghĩa là ngươi sẽ trở thành người có chiến lực cao nhất, là đồng giai vô địch!”
“Chỉ có điều, trong suốt vạn năm kể từ khi Hư Vô Giới thành hình, những người lấy được danh hiệu đồng giai vô địch còn chưa tới ba chữ số, bình quân vạn năm chưa xuất hiện một người.”
Nghe vậy, mọi người nghẹn họng nhìn trân trối.
“Đồng giai vô địch ít vậy sao?” Mặc Oanh hỏi.
Sau khi nghe sự phân cấp của đồng giai chiến lực, nàng rất muốn đi khiêu chiến Hư Vô Thú ngay lập tức, xem thử chiến lực của mình đạt đến cấp bậc nào.
“Có mấy chục người tu hành đạt được đồng giai vô địch đã là nhiều lắm rồi.” Tam Túc Kim Thiềm nói, “Nhưng, đồng giai vô địch cũng không có nghĩa là sau này ngươi sẽ trở thành cường giả đỉnh cấp. Những người này về sau đều không đạt đến đỉnh phong, hầu như đều chết yểu.”
Vương Bình An hỏi: “Vì sao lại vậy?”
Tam Túc Kim Thiềm giải thích: “Đồng giai vô địch, chứng tỏ ngươi rất rành việc đánh nhau.”
“Nhưng chưa chắc tư chất tu luyện đã mạnh, chưa chắc có khả năng tu luyện tới những cảnh giới cao thâm. Với lại, đồng giai vô địch, nhưng ngươi giết được những kẻ ở các cảnh giới cao hơn không?”
“Với lại, trước khi ngươi trở thành cường giả, có khi đã bị giết chết rồi.”
Nói đến đây, Tam Túc Kim Thiềm trở nên trầm mặc.
Những kẻ hăng hái, hào khí một thời ấy cũng tính là thân với nó.
Nhưng bọn họ lại gây thù chuốc oán với quá nhiều người.
Nên đến cuối cùng, cơ bản đều bỏ mạng.
Hài cốt của bọn họ, có kẻ được mai táng trong Hư Vô Giới, thậm chí có người còn bị cường địch đánh thành hư vô, ngay cả tro cốt cũng không còn, chỉ đành dựng một ngôi mộ rỗng.
Vương Bình An ngẩn người: “Là vậy sao?”
Thành thực mà nói, Vương Bình An cảm thấy hơi hụt hẫng.
Ban đầu, hắn còn tưởng rằng sau khi đạt được đồng giai vô địch sẽ đột phá không ngừng, trở thành đại lão chí cao. Nhưng sau đó, Tam Túc Kim Thiềm lại nói cho hắn biết, chưa chắc đồng giai vô địch sẽ có thành tựu trong tương lai.
“Đúng là hơi đả kích người ta mà........” Vương Bình An khẽ than.
Diệp Phong lên tiếng: “Tam Túc Kim Thiềm nói không sai, chiến lực mạnh không đồng nghĩa với thành tựu lớn. Lúc ở cảnh giới càng thấp, sự chênh lệch về chiến lực sẽ càng lớn. Nhưng khi đạt tới cảnh giới cao, có lúc sự chênh lệch này sẽ bị thu nhỏ lại.”