Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Sau một khắc, nữ chiến thần màu vàng, Hãn Thiên Cổ Thánh và Diệp Phong tiến vào cung điện chính của hoàng cung, thấy được Nữ hoàng thần linh ngồi trên hoàng vị.
Người này dáng cao dong dỏng, thân hình mảnh mai, dung mạo tuyệt trần, mặc hoàng bào màu đỏ, vẻ mặt đầy uy nghiêm.
Chỉ có điều…
Mạnh như Nữ hoàng Thần Linh cổ quốc, làn da cũng màu vàng, toàn thân nhìn như được đúc bằng kim loại.
“Thì ra là Thống soái anh linh viễn cổ của Bất Tử tinh.”
Vừa thấy Diệp Phong, Nữ hoàng Thần Linh cổ quốc lập tức đứng dậy, trong giọng nói tràn đầy kinh ngạc.
Diệp Phong giơ tay lên, nhìn hổ phù hiển hiện giữa lòng bàn tay, cuối cùng cũng hiểu vì sao thân phận của mình lại bị Nữ hoàng Thần Linh cổ quốc phát hiện, bèn chắp tay nói:
“Diệp Phong, bái kiến Nữ hoàng!”
“Diệp Thống soái khách khí rồi, ngồi!”
Nữ hoàng Thần Linh cổ quốc ngồi trên hoàng vị, phất tay ra hiệu cho Diệp Phong và Hãn Thiên Cổ Thánh ngồi xuống.
Nữ chiến thần Khuyết Quỳnh đứng ở một bên, mặt mày nghiêm túc.
Nàng thỉnh thoảng lại liếc trộm Diệp Phong một cái, cuối cùng cũng phát hiện hổ phù giữa lòng bàn tay hắn, thân thể bỗng run lên.
“Thống soái anh linh viễn cổ! Chẳng lẽ hắn tới từ Bất Tử tinh?” Trong lòng nữ chiến thần Khuyết Quỳnh chấn động.
“Các ngươi là thần linh cao hơn anh linh viễn cổ một bậc?” Diệp Phong ngồi xuống, trầm giọng hỏi.
“Có thể cho là như vậy, nhưng nói một cách chuẩn xác hơn thì chúng ta là một loại sinh linh khác do anh linh siêu viễn cổ biển đổi mà thành.” Nữ hoàng Thần Linh cổ quốc giải thích.
“Anh linh siêu viễn cổ?” Diệp Phong nhíu mày.
Nữ hoàng Thần Linh cổ quốc giải thích:
“Dựa vào thời gian tồn tại dài hay ngắn, anh linh viễn cổ được chia làm ba loại, anh linh bình thường, anh linh viễn cổ và anh linh siêu viễn cổ.”
“Mười vạn năm trở xuống, là anh linh bình thường.”
“Mười vạn năm đến trăm vạn năm, là anh linh viễn cổ.”
“Trăm vạn năm trở lên, được tính là anh linh siêu viễn cổ.”
“Thông thường anh linh càng cổ xưa thì càng cường đại, càng dễ sinh ra linh trí, khả năng trở thành thần linh càng lớn.”
Nghe vậy, Diệp Phong mới giật mình hiểu ra.
“Thì ra còn được phân chia như vậy!”
Hắn đưa ấn ký hổ phù trong lòng bàn tay ra: “Nếu ngươi đã biết Bất Tử tinh, vậy thì Thần Linh cổ quốc và Bất Tử tinh có quan hệ như thế nào?”
Nữ hoàng Thần Linh cổ quốc giải thích:
“Rất lâu về trước, Bất Tử tinh là hành tinh mẹ của anh linh siêu viễn cổ chúng ta.”
“Sau đó, dưới sự tác dụng của pháp tắc, chúng ta dần lột xác, tu luyện thành mười vạn thần linh, sau đó được sứ giả thần bí tiếp dẫn tới đây, kéo dài cho tới tận bây giờ.”
“Còn về Bất Tử tinh, về sau bị anh linh viễn cổ chiếm cứ, xem như người đến sau chúng ta.”
“Diệp Phong Thống soái có được hổ phù, địa vị thân phận trong các anh linh không thua gì Nữ hoàng ta.”
Nghe được cái này, Diệp Phong càng thêm kinh ngạc.
Bất Tử tinh, thần linh siêu viễn cổ, Thần Linh cổ quốc, sứ giả thần bí, thành cổ Hãn Thiên… Tất cả những địa điểm và nhân vật trên đều đang chỉ ra một tồn tại.
Đó chính là, Thiên tôn!
Đằng sau tất cả những việc này đều là Thiên Tôn giật dây.
"Xem ra, ta càng lún càng sâu rồi."
Diệp Phong nhíu mày.
Mặc kệ là Bất Tử tinh hay là Thần Linh cổ quốc, hay thiên hà viễn cổ thuộc thiên hà cực Bắc của thế giới tinh không hay, tất cả đều là kế hoạch của Thiên Tôn.
Cho đến ngày nay.
Diệp Phong vẫn không biết Thiên Tôn đang mưu đồ cái gì.
“Ta rất tò mò, vì sao toàn bộ Thần Linh cổ quốc lại ở trong thành cổ Hãn Thiên, là đang bảo vệ cái gì sao?”
Diệp Phong hỏi.
Thứ khiến Bia Trấn Giới từ đầu tới cuối vẫn chưa từng xuất hiện, cho nên Diệp Phong mới hỏi như vậy.
“Điều này, nó hiểu.”
Nữ hoàng Thần Linh cổ quốc nhìn về phía Hãn Thiên Cổ Thánh.
“Ta? Ta làm sao mà hiểu được?” Hãn Thiên Cổ Thánh nhún vai, vẻ mặt đầy mờ mịt, nhưng kính Hãn Thiên được y đặt trên ghế lại bay lên không trung, bay về phía Nữ hoàng Thần Linh cổ quốc.
“Thì ra Nữ hoàng đang nói kính Hãn Thiên!”
Lúc này Hãn Thiên Cổ Thánh mới hiểu ra, lúng túng sờ chóp mùi, muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Trên hoàng vị.
Nữ hoàng Thần Linh cổ quốc duỗi ngón tay thon dài màu vàng ra, chạm nhẹ vào bề mặt kính Hãn Thiên, khiến nó phát ra âm thanh lanh lảnh, bắn ra một vầng sáng chói lọi, chiếu vào nơi sâu thẳm trong sa mạc cát vàng.
“Ầm ầm!”
Toàn bộ sa mạc màu vàng bắt đầu rung chuyển dữ dội.
Một tấm thần bia đột ngột mọc lên từ dưới đất, cao hàng vạn trường, cao hơn cả một dãy núi.
“Khí Vận Thần Bia!”
Nhìn dòng chữ trên mặt tấm bia, Diệp Phong thấp giọng đọc lên, đòng thời dùng Động Sát Chi Nhãn dò xét.
[Tên: Khí Vận Thần Bia]
[Phẩm cấp: Không]
[Chú thích: Thông qua khảo hạch, có thể thu hoạch được quyển thượng Khí Vận Chi Thủ - một trong chín thần thông Thiên Tôn, luyện thành kẻ nắm giữ khí vận, có thể khiến hai tay tự mang khí vận, sờ vào ai người đó may mắn]
“Khí Vận Chi Thủ!”
Diệp Phong thoáng ngừng thở.
Thì ra đây chính là nguyên nhân vì sao Bia Trấn Giới chấn động.
“Khí Vận Thần Bia là gì?” Hãn Thiên Cổ Thánh rất tò mò, nhịn không được liếm môi một cái, thấp giọng hỏi.
“Vật này ẩn chứa thần thông Thiên Tôn – Khí Vận Chi Thủ quyển thượng, nếu thông qua khảo hạch thì sẽ lấy được bí kíp.” Nói xong, Nữ hoàng Thần Linh cổ quốc trả kính Hãn Thiên lại cho Hãn Thiên Cổ Thánh.
“Ta qua xem một chút.” Diệp Phong nói.
“Vù!”
Hắn lướt qua bầu trời, vượt qua cả thành cổ Hãn Thiên, đáp xuống trước mặt Khí Vận Thần Bi to lớn sừng sững.
Diệp Phong đến, trong Khí Vận Thần Bia bỗng truyền ra một tiếng cười khiến người ta nghe mà khiếp đảm:
"Ha ha ha!"
“Lại là một tiểu bối tới tìm vận may!”
“Muốn thu hoạch được quyển thượng Khí Vận Chi Thủ thì phải quyết đấu sinh tử với chúng ta, ngươi dám không?”
Vừa dứt lời.
Ánh vàng sáng chói chợt bùng lên từ Khí Vận Thần Bia, khuấy tung cát vàng bốn phía, ngưng tụ thành một người đàn ông vạm vỡ thân cao hai mét, lưng có đôi cánh, tay cầm kim đao sừng sững giữa không trung.
Khí tức Chí Thánh cảnh kinh khủng lập tức bộc phát.
"Chí... Chí Thánh!"
Hãn Thiên Cổ Thánh, Tuyết Nhạn, Dư La Cổ Thánh và các Thánh cảnh khác đều há hốc mồm, sống lưng lạnh toát.